Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 290: Chương 290: Thu phục Vẫn Lạc Tâm Viêm




Tựa hồ không có nghe rõ lời Lăng Thiên vừa nói, Tô Thiên hơi cúi đầu, giọng nói không chắc chắn lắm hỏi lại:“Ph-Phở?”

- “Thế nào? Tên này nghe không hay?” Lăng Thiên nhíu mày.

- “Không không, tên rất bá khí!” Tô Thiên vội vã xua tay, đồng thời lau mồ hôi.

Cái tên này có hơi chút kỳ lạ, nhưng ai dám nói ra cơ chứ, hắn còn muốn sống thêm vài chục năm nữa đây này.

- “Ực ực”

“Ah”

Lúc này, Tử Nghiên đã húp hết nước hầm, nàng từ từ bò ra khỏi lò, vuốt vuốt bụng một chút, giọng đầy thỏa mãn nói ra:“Ăn thật ngon!”

- “Ngon chứ hả? Nếu muốn ăn ngon thì từ nay đi theo ta đi!” Lăng Thiên đưa tay xoa đầu Tử Nghiên.

Tử Nghiên gật đầu, tựa hồ định đáp ứng, nhưng chợt nhìn sang Tô Thiên, nàng chợt ảm đạm nói:“Thế còn Tô lão đầu? Ta nhớ hắn a!”

- “Ấy, Tử Nghiên, đi theo Lăng Thiên đạo sư là phúc phận của ngươi, hắn là người duy nhất biết thân phận chân thật của ngươi chứng tỏ hắn biết nên làm gì cho tương lai sau này” Tô Thiên gật đầu khuyên nhủ, sau đó nhẹ nhàng đi tới bên cạnh, thì thầm vào tai nàng nói ra:“Chưa hết, chẳng phải ngươi hay nói muốn phát triển cơ thể sao, đây chính là cơ duyên đấy!”

Tử Nghiên ánh mắt sáng lên. Đúng rồi, thân thể ta còn muốn phát triển đây này.

Bởi ăn hóa hình thảo khi chưa đủ tuổi, hình dạng nàng bây giờ hoàn toàn chính là một la lỵ. Bao nhiêu lần nàng nhìn thấy đám nữ sinh của Già Lam học viện với thân hình phổng phao khiến cho Tử Nghiên vô cùng buồn bã.

Đã có vài lần bị mấy tên đui mù gọi nàng là nhóc con khiến Tử Nghiên vô cùng bực tức. Khi đó, mấy tên kia bị nàng quật cho một trận, may là chưa chết.

Tuy bé thì cũng đáng yêu, nhưng dù vậy, Tử Nghiên nàng vẫn không muốn bản thân mãi mãi như thế này, nàng muốn cao lên, muốn phát triển như đám nhân loại bình thường. Đó chính là lý do, theo Tử Nghiên thấy, ăn thật nhiều dược thảo, tăng cường tu vi chính là cách hữu hiệu nhất để lớn.

Bao năm qua, dù cho ăn có bao nhiêu dược thảo quý hiếm nào đi chăng nữa, cơ thể nàng vẫn không thấy có chút phát triển nào. Nhưng mà, dường như vừa mới húp xong cái gọi là “Phở” kia, thân thể giống như có chút to lên... to ở vùng ngực!

- “Ca ca, từ này để cô nãi nãi theo ngươi, đảm bảo không có kẻ nào dám ức hiếp!” Tử Nghiên bỗng chốc thông suốt, ngay lập tức trèo lên vai Lăng Thiên nói ra.

Lăng Thiên cười cười, suy nghĩ của nàng đúng là đơn thuần nha.

Nếu hắn nhớ không nhầm thì tuổi thọ của Long tộc so với nhân tộc thì hơn nhiều lắm. Thế nên, đừng nhìn Tử Nghiên một thân la lỵ, nàng có lẽ đã vài trăm đến hơn ngàn tuổi rồi.

“Tốt nhất vẫn là để nàng cùng với Thanh Lân kết bạn mà chơi thôi!” Lăng Thiên suy nghĩ một chút, nhưng bỗng chốc hắn liền nhớ tới Mỹ Đỗ Toa.

Bởi là xà nhân tộc, khi song tu với người mang huyết mạch đặc thù, hắn từ hệ thống đạt được vật phẩm “Khiên của Medusa“. Vậy nếu như giờ hắn cùng với long tộc...

Ý nghĩ thoáng chốc xuất hiện, dường như Lăng Thiên ngay lập tức nghe thấy một tiếng hét lớn bên tai, rồi lại tiếng ai đó đạp cửa phòng, đại loại giống như là:“FBI!!! Open The Door!!!!”

Lắc lắc đầu, thôi vẫn là đợi nàng lớn lên một chút để kiểm chứng vậy!

Lăng Thiên để Tử Nghiên ngồi trên đầu mình, sau đó đi ra khỏi kho dược liệu.

Phía sau hắn, vào lúc này Huân Nhi không còn tự tin mà đi bên cạnh khiêu khích nữa. Nàng càng nghĩ càng thấy Lăng Thiên đáng sợ, tu vi kỳ bí, kiến thức thông thiên,... Theo như trí nhớ của nàng, tộc nhân của viễn cổ bát tộc không có ai giống như hắn thì phải.

“Rốt cuộc... Ngươi là ai?” Huân Nhi đau đầu suy nghĩ, sau đó trở về nhà, nàng cần phải nói ra những thông tin ngày hôm nay thu nhập được cho Lăng Ảnh nghe để bàn kế hoạch tiếp mới được.

Lăng Thiên mang theo Tử Nghiên trước mắt không về nhà mà hắn đâm thẳng tới Thiên Phần Luyện Khí tháp, hắn cần phải mau chóng thu lấy Vẫn Lạc Tâm viêm, ngâm nước nóng quá lâu rồi.

Dường như đã được dặn dò trước, tên trưởng lão trông coi Thiên Phần Luyện Khí tháp trông thấy Lăng Thiên cũng không có ngăn cản, chỉ nở nụ cười thật tươi chào đón.

“Xích sắc hỏa tinh tạp... Chậc chậc, người này thật là có phúc!” Lão già trưởng lão gật gù, tiếc là hắn không biết tấm thẻ đó Lăng Thiên đã vứt cho Huân Nhi lâu rồi.

Tử Nghiên tới Thiên Phần Luyện Khí tháp cũng không phải lần đầu, nhưng tiếc là tu luyện ở đây cũng không có tác dụng gì cho yêu thú như nàng. Thế nên giờ được Lăng Thiên mang vào, Tử Nghiên cũng không có vì phấn khích mà chạy lung tung, trái lại rất an tường ngồi trên vai hắn.

“Á á á, là lăng Thiên đạo sư, hắn mang theo một cô bé!!”

“Cô bé? Ngươi là muốn chết? Không biết đó chính là tiểu ma nữ - cường bảng số 1 hay không hả”

“Hả? Là nàng?”

Bị người ta nghị luận là cô bé, Tử Nghiên ngay lập tức nổi điên quát to:“Là kẻ nào vừa nói, mau mau bước ra để bản cô nương đập chết hắn!”

Ngay lập tức, không một kẻ nào dám ho he gì thêm nữa, ký ức bị Tử Nghiên đánh đập vẫn còn xót lại trong đầu một vài kẻ cơ mà.

Lăng Thiên mang theo Tử Nghiên, nàng xuống sâu, sự tiếp xúc với Vẫn Lạc Tâm viêm càng lớn, nếu là người bình thường, e rằng đã không chịu nổi bởi tâm hỏa rồi. Chỉ tiếc, thân mang vài đạo dị hỏa, lại có Mera Mera no mi, tâm hỏa đối với hắn có khi còn dễ chịu hơn khi ngồi trong phòng mát vậy.

- “Ca ca, tại sao phải xuống này? Giống như không có gì chơi á!” Tử Nghiên buồn chán nói.

- “Chờ ta chút, ta cần xuống lấy vài thứ, một lát là xong thôi!” Lăng Thiên cười cười, sau đó tiếp tục bước xuống.

Xuống sâu tới tầng cuối, hắn có thể mơ hồ trông thấy một con hỏa xà to lớn đang dãy giụa, chính là bản thể của Vẫn Lạc Tâm Viêm. Đánh giá tình hình một chút, Lăng Thiên lắc đầu nói:“Dị hỏa sinh ra linh trí, trận pháp lại quá cũ kỹ, vài năm sau e rằng nó sẽ thoát khốn thôi!”

Nhìn tới dị hỏa đã tới tay, nhưng Lăng Thiên chưa có vội vã mà hấp thu, hắn vẫn tiếp tục đi xuống, cho tới khi chạm đáy của Thiên Phần Luyện Khí tháp mới thôi.

Tại đây là một biển dung nham, Lăng Thiên cứ thế mang theo Tử Nghiên bay tới phần cuối cùng. Ở đó, hắn thấy một bộ xương khô.

Xương khô thì chưa có gì đặc biệt, nhưng bên cạnh nó, lại có thêm một đóa dị hỏa “Vẫn Lạc Tâm Viêm“... Mặc dù chỉ là hình dạng ấu thể.

Lăng Thiên bay tới, hắn vừa chạm tay vào Vẫn Lạc Tâm Viêm ấu thể thì bất chợt, một giọng nói từ bên trong bộ xương liền phát ra. .

||||| Truyện đề cử: Kiều Thê Tại Thượng, Tổng Tài Mau Quỳ Xuống! |||||

“Tiểu tử, ngươi-”

“Cái quỷ gì đang nói?” Lăng Thiên theo bản năng phất tay, trên tay hắn phủ lấy lớp đấu khí ma hệ, một đòn diệt sát linh hồn kia...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.