Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 91: Chương 91: Thử thách




Ngay khi mọi người tiến về phía sư phó của mình thì một âm thanh vang lên.

- “Ta có thể không bái sư sao?”

Người lên tiếng chính là Lăng Thiên, cuối cùng hắn vẫn quyết định đưa ra ý định của mình.

Minh Vực Chưởng Khống Giả thấy người lên tiếng là Lăng Thiên, cũng không có phát tác gì, chỉ bình tĩnh hỏi:“Ngươi xác định không có ý bái sư?”

Thực chất Lăng Thiên cảm thấy Minh Vực Chưởng Khống Giả cũng không phải là người xấu, nhất là khi hắn còn là nghĩa phụ của Tiêu Ngữ, nhưng để mà nói thẳng ra thì hắn còn chưa đủ tư cách nhất là khi Lăng Thiên còn là một con ngựa kiêu ngạo, khó thuần.

- “Xác định!” Lăng Thiên đáp.

Minh Vực Chưởng Khống Giả thở dài:“Ngươi phải biết nếu muốn tiếp cận với lĩnh vực võ đạo cao cấp hơn thì phải đến Long Khư Giới Vực, ngươi vẫn xác định chứ?”

Một bên Tiêu Ngữ cũng sốt ruột, nàng ngay từ lần đầu gặp Lăng Thiên liền đã có chút cảm tình rồi, nàng còn muốn gặp hắn trò chuyện thêm nữa ở Vũ Thần Tông đấy.

- “Có thể không bái sư nhưng vẫn được đi tới Long Khư Giới Vực sao?” Lăng Thiên “ngây thơ” hỏi.

Nghe được câu hỏi của hắn, không chỉ đám cường giả dẫn sứ mà các tên thông qua Cửu Trọng Tử Địa cũng trố mắt lên, không ngờ lại có tên vô sỉ mà khôn lỏi thế này.

Chưa đợi Minh Vực Chưởng Khống Giả trả lời, tên Mật Vân Tông dẫn sứ đã cười sặc sụa, nhìn Lăng Thiên một cách khinh bỉ nói:“Ngươi nghĩ chúng ta là cái gì, dám đặt điều kiện với chúng ta? Chúng ta đã nể tình thu lưu ngươi thì phải biết may mắn van xin, còn dám không biết điều!”

Tên này vẫn đang cay cú vụ Lăng Thiên trảm sát Yêu Chủ khiến cho hắn mất đi cơ hội được thăng quan tiến chức, chính vì thế nên bao nhiêu thiên tài cũng thông qua thí luyện, hắc không có tâm tình nào mà thu nhận ai.

Lăng Thiên nhướng mày, nhìn sang tên Mật Vân Tông dẫn sứ nói:“Ta đang nói chuyện với Minh Vực Chưởng Khống Giả, ngươi có tư cách gì mà xen vào?”

- “Ngươi-” Tên Mật Vân Tông dẫn sứ thẹn quá hóa giận, nhưng sau đó hắn lại chuyển sang cười lớn rồi nói:“Hảo, dường như ngươi rất tự tin với bản thân phải không, vậy ta sẽ cho ngươi cơ hội!”

Nói xong, hắn quay sang nhìn Minh Vực Chưởng Khống Giả cười gian xảo nói:“Minh, có vẻ như vị thiên tài này không muốn bái ngươi làm sư phụ nhưng vẫn muốn đi Long Khư Giới Vực, chi bằng để ta khảo nghiệm hắn một chút, nếu như hắn có thể trụ được ta 3 chiêu coi như chúng ta mở một mặt lưới để hắn có thể tiến nhập Long Khư Giới Vực, như thế nào?”

Minh Vực Chưởng Khống Giả nhướng mày, dù hắn trong thâm tâm rất không thích cách mà Lăng Thiên từ chối mình, nhưng vẫn phải công bằng nên liền nói:“Không được, ngươi đã là Thiên Mệnh đỉnh phong, hắn là Truyền Kỳ tam tinh, sao có thể chịu được công kích của-”

- “Khoan đã, ta đồng ý” Lăng Thiên vội cắt ngang lời của Minh Vực Chưởng Khống Giả, cơ hội tốt như thế, sao hắn có thể bỏ qua được chứ.

- “Ngươi xác định, hắn tu vi so với Linh Thần cường giả phải mạnh mẽ hơn nhiều lắm” Minh Vực Chưởng Khống Giả khuyên can.

- “Ý ta đã quyết!” Lăng Thiên mặt nghiêm túc

- “Đã như vậy, ta đồng ý, nếu ngươi có thể chịu được 3 đòn của Mật Vân Tông dẫn sứ, ta sẽ phá lệ mà dẫn ngươi đến Long Khư Giới Vực” Minh Vực Chưởng Khống Giả thở dài nói, hắn đã quyết định sẽ cứu Lăng Thiên một mạng khi tên Mật Vân Tông dẫn sứ đó ra đòn, bởi trong thâm tâm hắn biết cho dù Lăng Thiên yêu nghiệt đến đâu cũng không thể địch lại được một tên Thiên Mệnh đỉnh phong cảnh giới.

Nghĩa là với quyết định của Lăng Thiên, cho dù hắn có còn sống sót hay mất mạng thì chắc chắn Minh Vực Chưởng Khống Giả sẽ mất đi một tên đệ tử tài ba...

- “Ngươi đã quyết định như thế, vậy ta sẽ hảo mà chăm sóc ngươi” Tên Mật Vân tông dẫn sứ cười một cách điên cuồng, sau đó dung hợp yêu linh.

“HẮC DỰC ĐỊA LONG!”

Mật Vân Tông dẫn sứ điên cuồng vừa cười và dung hợp yêu linh, yêu linh của hắn đúng như tên gọi - Hắc Dực Địa Long là yêu linh thuộc Long tộc, chỉ thấy hình dạng của hắn bành trướng lên tới mấy chục mét, sau lưng mọc lên đôi cánh đen, hai bên hông mọc lên từng chiếc gai nhọn... Hắc Dực Địa Long ở trong Long Tộc cũng là một đầu long có địa vị tốt.

Không phải là tên Mật Vân Tông dẫn sứ này có đam mê cuồng nhiệt với Yêu Linh mang huyết mạch long tộc như Diệp Tông, mà là hiện tại ở Long Khư Giới Vực, trend ở đó hiện tại là như thế.

Hắn sau khi dung hợp yêu linh xong liền lao tới, tung một cú đấm trời giáng vào thẳng mặt Lăng Thiên. Cú đấm không mang theo bất luận thứ gì khác ngoài sức mạnh thuần túy, bởi hắn nghĩ rằng với tu vi Thiên Mệnh đỉnh phong của bản thân, mặc dù chỉ sử dụng thân thể cũng đủ để khi dễ Lăng Thiên rồi.

Quyền đầu bay tới, Lăng Thiên nhếch miệng, chỉ thấy hăn nhẹ nhàng giơ lên nắm đấm, ngoài ra xung quanh tay hắn lại bọc lên một lớp haki sắc màu vũ trang.

- “Hừ, không dung hợp yêu linh lại còn muốn chọi cứng với ta? Đúng là nghé con không sợ cọp” Mật vân tông dẫn sứ khinh bỉ.

“Oành!”

Hai cú đấm va chạm với nhau, tạo thành một cơn chấn động nhỏ xung quanh biệt viện.

“AHHH, tay của ta!” Không như những gì mọi người nghĩ, trái lại chỉ thấy tiếng kêu thất thanh của Mật Vân Tông dẫn sứ, sau đó hắn bay ngược ra ngoài, trên tay đã be bét máu thịt.

Nhìn lại tay của Lăng Thiên, không hề có chút tổn thương nào, vẫn là cái vẻ đen bóng đó.

“Là thứ hắn sử dụng khi đấu với thanh niên áo trắng đó ư” Minh Vực Chưởng Khống Giả bất ngờ nghĩ, không nghĩ thứ đó còn có thể chặn lại đòn công kích của một cường giả cấp bậc Thiên Mệnh.

- “Một chiêu!” Lăng Thiên giơ lên một ngón tay, chỉ về phía tên Mật Vân Tông dẫn sứ.

- “Khốn kiếp, ta giết ngươi!” Tên Mật Vân Tông dẫn sứ điên cuồng gáo thét, hắn há miệng rồi hô to tên tuyệt chiêu.

“DỰC LONG BỘC PHÁ!”

Một ngọn lửa bắn về phía Lăng Thiên, từng nơi đi qua đều bị sức nóng thiêu rụi, đòn công kích mang uy thế thiêu rụi tất cả.

Lăng Thiên nhướng mày thầm nghĩ:“Tên này là bị đần hả? Không thấy ta lúc ở tháp Hắc Viêm không hề sợ lửa hay sao mà còn dùng lửa công kích ta?”

Lần này, Lăng Thiên còn không thèm dùng Haki vũ trang, chỉ điềm nhiên mà nhìn về phía đòn công kích.

“BÙM!”

Tiếng ngọn lửa đập vào người Lăng Thiên gây ra chấn động, khói bụi mờ mịt...

Tiêu Ngữ lo lắng, nàng một mặt rất hi vọng Lăng Thiên có thể bái nhập môn hạ của nghĩa phụ mình, một mặt lại mong hắn có thể giành chiến thắng...

- “Súc sinh, dám chơi với bản đại gia, xem ta làm chết ngươi” Mật Vân Tông dẫn sứ điên cuồng cười đắc ý, tiếc là...

- “Hai chiêu!” Tiếng Lăng Thiên từ trong khói bụi vang ra, làm tên Mật Vân Tông dẫn sứ sững sờ, không biết dấu mặt vào đâu.

“Hắn-hắn không có việc gì?” Mật Vân Tông dẫn sứ nhìn chằm chằm vào làn khói như muốn xác minh, nhưng tiếc là lại phải để hắn thất vọng rồi. Hình bóng Lăng Thiên hiện ra không chút tổn hại.

Lăng Thiên lắc lắc cổ, thất vọng nhìn về phía Mật Vân Tông dẫn sứ nói:“Đây chính là uy lực của một tên Thiên Mệnh đỉnh phong cảnh giới? quá làm ta thất vọng rồi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.