Ánh sáng lóe lên từ người Mỹ Đỗ Toa giống như cái cách mà Pokemon tiến hóa vậy, mỗi tội ánh sáng nàng mang một đẳng cấp khác, nó hiện ra đủ bảy sắc cầu vông chứ không phải thuần một màu trắng noãn như Pokemon kia!
Lúc này, sau khi bờ mông xinh đẹp của Mỹ Đỗ Toa hiện ra, đuôi của nàng cũng đã bị thu ngắn lại, chỉ kéo dài từ phần đùi trở xuống...
Chờ ánh sáng tan đi hết, nàng lúc này mới phục hồi chút sức lực. Nhổm người dậy, thấy Nguyệt Mị đang bên cạnh mình liền thẫn thờ hỏi:“Ta-Ta đây là làm sao?”
- “Nữ-Vương đại nhân, ngài mau nhìn xuống dưới đuôi!” Nguyệt Mị mừng rỡ trả lời.
Mỹ Đỗ Toa nghi hoặc, sau đó cúi đầu nhìn xuống.
- “Đuôi của ta... Nó-” Mỹ Đỗ Toa ánh mắt mở lớn, hết nhìn sang Nguyệt Mị rồi lại nhìn sang Lăng Thiên.
Cái đuôi tử sắc đẹp đẽ của nàng lúc này đã rút gọn lại để lộ bờ mông giống như nhân loại bình thường. Nàng rõ ràng cảm nhận được, bên dưới mình hiện tại không còn là một lỗ như mọi khi mà là ròng rã là 2 lỗ a...
Song tu cùng tiểu tiện... Đã hoàn toàn được phân loại một cách hợp lý!
Không chỉ có như vậy, Mỹ Đỗ Toa lúc này đã có thể cảm nhận thấy rõ, tu vi đấu hoàng đỉnh phong của nàng đã kẹt lại vô số năm vào lúc này đã tấn thăng lên tới đấu tông, thậm chí nếu so với cách tính của nhân loại thì dường như nó rơi vào khoảng đấu tông trung kỳ, tức là trong tầm tứ tinh hoặc ngũ tinh.
Tu vi đột phát cộng với đuôi rút ngắn giống như cái cách mà nhân loại hóa hoàn chỉnh. Rõ ràng, Mỹ Đỗ Toa có thể khẳng định rằng vào lúc này, huyết mạch của nàng chính đã tiến hóa, điều mà nàng thầm nguyện ước suốt bao lâu nay.
“Là hắn!” Mỹ Đỗ Toa trong đầu lóe lên một hình ảnh, sau đó ngẩng đầu nhìn Lăng Thiên.
Lăng Thiên dĩ nhiên không phải người ngu, hắn có thể cảm nhận thấy tu vi và huyết mạch của Mỹ Đỗ Toa thay đổi rõ rệt, điều này cho thấy đây chính là công của hắn.
Nguyên lai không phải do tinh dịch chất chượng kém mà là được mạ vàng a... Đúng là hàng hiệu có khác!
- “Hahaha, thấy ta thế nào?” Lăng Thiên mặt dày cười lớn.
Nếu như trong nguyên tác, Mỹ Đỗ Toa tiến hóa huyết mạch bằng cách hấp thu sức mạnh của dị hỏa “Thanh Liên Địa Tâm Hỏa”, từ đó bản thể nàng biến thành “Thất Thải Thôn Thiên mãng” - một loại dị thú viễn cổ, tu vi sánh ngang đấu thánh.
Nhưng là, nếu như cứ để nàng dùng cách đó, chắc chắc Mỹ Đỗ Toa sẽ có một khoảng thời gian suy yếu, linh hồn tạm thời ngủ say và nhân cách mới được khai sinh trong hình hài nguyên thủy. Nếu là như thế sẽ khiến Lăng Thiên vô cùng tụt n*ng, rõ ràng trước mắt đang là một mỹ nhân lại biến thành một con xà nhỏ, ai mà chịu cho nổi.
Thế nên, với việc Lăng Thiên sở hữu tận 4 loại dị hỏa, đồng nghĩa với việc khi hắn bắn tinh dịch vào bên trong l-n Mỹ Đỗ Toa có thể khiến nàng hoàn mỹ hấp thu sức mạnh dị hỏa để tiến hóa huyết mạch mà không gặp chút chở ngại gì. Tuy là có thể quá trình tiến hóa hơi chậm một chút nhưng nó sẽ không ảnh hưởng xấu tới nàng, có khi còn tốt hơn nhiều so với cái cách trực tiếp hấp thu dị hỏa kia.
Thấy Lăng Thiên cười, Mỹ Đỗ Toa đã trăm phần trăm khẳng định việc nàng tiến hóa huyết mạch là có liên quan tới hắn, liên quan tới thứ chết tiệt mà hắn phóng từ cái khúc côn th*t giống quái vật kia bắn vào bên trong l-n của mình.
Lúc này, gương mặt Mỹ Đô Toa tràn đầy phức tạp, rõ ràng đáng nhẽ nàng phải hận hắn nhưng chẳng biết tại sao, ý nghĩ đó lúc này đã dần dần phai nhạt.
Tranh thủ cơ hội, Lăng Thiên nhanh chóng ôm Mỹ Đỗ Toa vào lòng, thủ thỉ vào tai nàng nói:“Làm nữ vương đâu có sung sướng gì, suốt ngày phải lo nghĩ cho đồng tộc, thôi thì từ giờ cứ ở bên cạnh ta, còn việc bảo vệ đám bọn họ, giờ giao cho ta là được rồi!”
Ân, ý tứ đại loại là cứ để cho hắn làm bảo mẫu là được, còn việc của nàng là chổng mông phục vụ hắn thôI...!
Từng lời nói của Lăng Thiên như những tia ánh sáng chiếu rọi bóng tối tâm hồn của Mỹ Đỗ Toa khiến nàng vô cùng rung động.
Xác thực, mục đích của nàng chính là truy cầu sức mạnh, thành tựu cường giả đỉnh phong. Nhưng vì giới hạn huyết mạch cộng với do vướng bận tộc loại, có nhiều thứ Mỹ Đỗ Toa đã không thể cứ thế mà buông tay ra làm!
Buông bỏ tộc nhân của mình thì rất dễ, nhưng với một người như Mỹ Đỗ Toa lại vô cùng khó khăn. Đường đường là nữ vương của xà nhân tộc, sức mạnh càng lớn, trách nhiệm càng nhiều!
Bây giờ, huyết mạch đã tiến hóa, sự an toàn của tộc loại được cam kết, Mỹ Đỗ Toa đã không còn lí do gì để lo lắng nữa rồi!
- Ưm!” Mỹ Đỗ Toa quay mặt sang một bên, giọng hừ nhẹ!
- “Nàng nói cái gì? Ta không có nghe rõ! Nàng nhắc lại được không?” Lăng Thiên nhìn Mỹ Đỗ Toa trêu ghẹo.
Nhân loại khốn kiếp, rõ ràng tu vi thông thiên, chắc chắn hắn đã nghe thấy mà còn khiến nàng nhắc lại. Đúng là vô sỉ mà!
- “Hình như huyết mạch của nàng vẫn chưa hoàn toàn tiến hóa hết thì phải, vậy chúng ta liền tiếp tục nào!” Lăng Thiên cười dâm đãng, sau đó kéo bờ mông cong cớn của, trắng nõn như da em bé của Mỹ Đỗ Toa đặt xuống dưới háng mình.
- “Buông-Buông ta ra, không muốn!” Mỹ Đỗ Toa giọng nói thẹn thùng.
- “Không được! Mới bắn một lần sao ta đã thỏa mãn, nhất là khi người cùng ta lại là một mỹ nhân tuyệt sắc như vậy!” Lăng Thiên nhếch miệng.
Dù cho hiện tại, Mỹ Đỗ Toa vẫn chưa thể nhân loại hóa hoàn toàn nhưng như thế càng làm Lăng Thiên một phen kích thích hơn. Nghĩ tới có rất nhiều tư thế mà hắn trước đó không thể sử dụng được mà giờ lại có thể lại khiến cho con c-c của Lăng Thiên căng cứng hơn bao giờ hết.
- “Nguyệt Mị, mau mau giúp ta!” Mỹ Đỗ Toa chợt nhớ ra Nguyệt Mị đã không còn bị trói buộc, liền vội vàng hô hào.
- “Vâng nữ vương... Mà giúp thế nào?” Nguyệt Mị gật đầu, sau đó nghi hoặc nói.
Đang lúc Mỹ Đỗ Toa định nói rằng mau mau kéo ta ra ngoài thì lúc này, Lăng Thiên đã nhanh hơn cả chèn vào trước nói:“Nàng muốn giúp Mỹ Đỗ Toa?”
Thấy Lăng Thiên hỏi, Nguyệt Mị liền theo bản năng gật đầu!
Hây, xem ra tên nhân loại này cũng không tệ, ít nhất không có ngăn cản bản thủ lĩnh giúp đỡ nữ vương của mình.
Lăng Thiên cười bí hiểm, sau đó...
“Xoẹt!”
Hắn nhanh chóng đưa tay, xé toạc lớp áo trên người Nguyệt Mị ra, để lộ đôi gò bồng săn chắc tràn đầy.
Khác với Mỹ Đỗ Toa với làn da trắng mịn, Nguyệt Mị với mái vàng tóc vàng óng mượt lại có làn da nâu khỏa mạnh. Gương mặt mị hoặc đầy câu dẫn cùng đôi mắt đỏ, phối hợp thêm tấm thân thể quyến rũ kia đúng là một món vũ khí tối thượng, dễ dàng miểu sát nam tính bất kể là chủng loại tộc quần nào đi chăng nữa.
“Ah?”
Nguyệt Mị kêu lên một tiếng ngại ngùng, sau đó nhanh chóng phóng qua một bên, một tay che ngực rồi nhìn trừng mắt nhìn Lăng Thiên.
- “Thế nào? Không phải muốn giúp Mỹ Đỗ Toa sao?” Lăng Thiên nhếch miệng cười.
Nụ cười của hắn khiến cho Nguyệt Mị vô cùng buồn bực. Nàng lúc này lại nhớ đến trước đó, khoảnh khắc Lăng Thiên chạm tay vào “chỗ đó” của nàng khiến lúc này trong lòng Nguyệt Mị càng thêm đắn đo!
Giúp hay không giúp...? Đó là cả một vấn đề vô cùng lớn!
Nguyệt Mị cắn răng nghĩ:“Dù sao thì hắn cũng đã chạm vào chỗ đó của ta, theo tục lệ thì... thôi coi như nhân dịp này thành toàn cho hắn vậy!”
Với suy nghĩ đó, Nguyệt Mị mau chóng ngẩng đầu nhìn Mỹ Đỗ Toa, gương mặt đầy khẩn trương nói:“Nữ vương đại nhân, muội tới đây!”
“Heo đồng đội a!” Mỹ Đỗ Toa ý nghĩ lóe lên trước khi bị Lăng Thiên tiếp tục đè xuống. Hết chổng mông rồi lại nằm ngửa khiến nàng vô cùng mệt mỏi... Mặc dù có chút sung sướng.
Sau khi bị Lăng Thiên bắn vào bên trong vô số lần, nàng được Lăng Thiên đặt xuống giường, sau đó chứng kiến hắn kéo Nguyệt Mị vào trong lòng, cuối cùng Mỹ Đỗ Toa cũng nở nụ cười đầy mãn nguyện.
- “Ha, vậy ra giờ ta đã được nghỉ! Dù sao thì... Song tu cũng thật là không tệ!” Mỹ Đỗ Toa dần dần nhắm mắt, mặc kệ cho cơ thể đang ngập tràn tinh dịch mà tiếp tục tiến hóa nốt và phớt lờ luôn từng tiếng rên rỉ dâm đãng của Nguyệt Mị ngay sát cạnh nàng!