Sau giờ học, biết được Risa đã tìm được việc cho mình, trong lòng Haruna vô cùng cảm kích, liền không kịp chờ đợi vội vã đi xem xét tình hình thực tế.
Vốn dĩ tưởng rằng, Risa làm việc cho một cửa hàng nhỏ đông khách nào đó, nhưng khi đến nơi, nàng biết bản thân đã quá xem thường Risa rồi.
Tại tòa nhà cao nhất Nhật Bản, tầng thứ 15 - nơi xa hoa và lộng lẫy cho những người quyền quý đam mê với âm thực lúc này.
“Risa, thật sự cậu làm ở đây sao?” Kể cả khi đã đến nơi, nhưng phải mất một lúc, Haruna mới định thần lại mà hỏi dò.
“Ngốc, tớ còn lừa cậu làm gì sao?” Risa cười đùa giỡn, sau đó chỉ vào Lăng Thiên trước mặt nói:“Để sensei sẽ giới thiệu cặn kẽ việc làm của cậu nhé!”
“Sensei, sao thầy lại ở đây?” Chứng kiến Lăng Thiên trước mặt, lúc này Haruna lại lần nữa ngạc nhiên.
Cô nàng này, rõ ràng là ta đứng đây từ đầu rồi có được hay không?
“Thật là...” Lăng Thiên thở dài, sau đó cười hiền lành nói:“Ta nghe Risa nói em muốn tìm kiếm việc làm thêm, trùng hợp là chỗ ta đang thiếu người, em có thực sự muốn công việc này chứ?”
“Sensei, thầy làm việc ở đây sao?” Haruna đôi mắt tròn xoe.
Làm việc ở nơi này chắc hẳn lương rất cao, tại sao còn đi làm thầy giáo làm gì?
“Bất ngờ sao? Thật ra ta là quản lý tại đây, nhàn rỗi không có việc gì nên muốn đi trải nghiệm một chút!” Lăng Thiên nhanh chóng giải thích, sau đó trong đầu liền hồi tưởng lại chút ký ức.
Chỉ vài giờ trước đó, vì muốn tìm kiếm công việc thích hợp cho Haruna, lại biết được rằng hai tầng lầu của tòa khách sạn nơi mình ở kinh doanh nhà hàng liền vui mừng rồi.
Đã làm thì phải làm đến cùng, ngoài việc vung tiền mua toàn bộ quyền sở hữu của hai tầng lầu đó ra, hắn còn tiện tay mua luôn cả tòa khách sạn này để dễ bề quản lý, tránh cho việc trên bảo dưới không nghe.
Dĩ nhiên, vì để tránh cho người người kinh ngạc, trên thực tế việc khách sạn đổi chủ cũng chỉ diễn ra một cách bí mật. Chính vì lẽ đó, chỉ có những quản lý lâu năm mới biết được việc này, còn hầu hết những nhân viên bình thường liền vẫn tiếp tục chăm chỉ làm việc đi thôi...
“Sensei có thể làm quản lý cho tập đoàn Tenjouin, chắc hẳn phải giỏi lắm!” Haruna hâm mộ nói, sau đó chợt nhớ ra điều gì, liền cúi đầu lí nhí hỏi:“Sen- Sensei, còn về chuyện giờ giấc làm viêc và... tiền làm thêm?”
“À, hai chuyện đó sao?” Lăng Thiên cười đùa giỡn, sau đó giơ 4 ngón tay ra trước mặt Haruna nói:“4 tiếng làm việc, tùy em chọn ca, còn về tiền thì...”
Nói tới đây, hắn vô cùng thần bí tiến sát về phía Haruna khiến gương mặt nàng đỏ ửng trong thoáng chốc, cuối cùng chỉ nhẹ phun ra một câu:“... 10 vạn yên 1 tuần!”
“10 vạn?”
“10 VẠN?”
Nghe được Lăng Thiên báo giá, không chỉ Haruna, ngay cả Risa bên cạnh cũng có chút kinh ngạc rồi.
“Thật cao mà!” Haruna mừng rỡ, sau đó có chút khó hiểu quay sang nhìn Risa hỏi:“Risa, chẳng phải cậu làm việc tại đây sao, mức lương này không bình thường à?”
“Không- Không phải, tại có con kiến vừa cắn lên chân thôi!” Risa xua xua tay, sau đó mím môi lườm về phía Lăng Thiên ghen tị
Sensei, giống như lần đầu gặp thầy, thầy mới chỉ báo giá có 5 vạn yên một tuần thì phải?
“Thắc mắc cái gì? Chẳng phải giờ mỗi ngày là 5 vạn chứ không còn là mỗi tuần nữa sao?” Lăng Thiên trừng mắt ra hiệu, sau đó lại tiếp tục nhìn Haruna cười hiền lành nói:“Thế nào? Đãi ngộ này đủ hấp dẫn chứ?”
“Vâng, rất tốt ạ, số tiền này so với chị em đi làm thêm còn nhiều hơn gấp bội!” Haruna gật đầu lia lịa, sau đó như nhớ ra điều gì, liền có chút bồn chồn hỏi dò:“Sensei, nơi này... Còn có công việc nào liền quan đến bàn giấy không?”
“Thế nào? Muốn giới thiệu người khác vào làm nữa sao?” Lăng Thiên cười đùa giỡn, nhưng khi thấy khuôn mặt Haruna ngày càng đỏ, hắn liền biết bản thân đoán đúng rồi.
Tiểu nữu này, mới ngày đầu, còn chưa đi làm chính thức liền đã muốn xin việc hộ người khác?
Cũng may gặp phải hắn dễ tính, chứ nếu không bình thường kiểu gì cũng bị mắng cho té tát rồi!
“Ah thật ra thì, em thấy đãi ngộ ở đây tốt quá nên muốn giới thiệu cho chị mình một chút...” Haruna bối rối, sau đó liền vội vã giới thiệu:“Thầy yên tâm, chị em là sinh viên đại học, rất thông minh, tính tình hoạt bạt, giỏi giang, lại từng làm việc trong một tòa soạn nữa!”
Thật ra là vẫn đang làm ở tòa soạn, nhưng nàng phải nói thế để Lăng Thiên để dễ bề xin việc. Bởi lẽ, dù cho là nhân viên văn phòng, nhưng lương loại này so với nơi đây quả thực chính là thịt muỗi rồi!
Nếu như việc này thuận lợi, chờ một thời gian có khi bản thân liền xin cho cả ba má vào đây luôn cũng không biết chừng được?
“Được rồi, cứ nói cô ấy tới đây gặp ta!” Lăng Thiên nhún vai, không có chuyện gì nói ra.
Dù sao thì hắn liền là lãnh đạo tối cao, quyết định ai vào làm việc liền là việc của hắn, kể cả khi Haruna muốn giới thiệu cho cả nhà cô ấy vào đây làm việc cũng được!
“Hồng hộc!”
Đúng lúc này, những bước chân chạy vội vã vang lên, một tên mặc trên người bộ vest cao cấp bước tới, nhìn thấy Haruna và Risa liền kinh ngạc một lúc rồi cúi đầu chào, sau đó vội vàng bước tới bên tai Lăng Thiên, rỉ vào tai hắn thì thào vài câu.
“Hả?”
Nghe được có người đang gây sự phía ngoài sảnh, liền khiến Lăng Thiên có chút ngạc nhiên rồi.
Việc cỏn con này thế mà không giải quyết còn chạy tới đây báo cáo ta?
“Cậu giới thiệu cho hai cô bé này thăm quan một chút, ta sẽ đi giải quyết!” Lăng Thiên chỉ chỉ tay về phía Haruna và Risa ra hiệu, sao đó còn đặc biệt nheo mắt.
Chứng kiến tân chủ tịch nhờ vả, trong lòng tên quản lý run lên, vội vã gật đầu lia lịa, đồng thời có chút sợ hãi nhìn về phía hai nàng.
Hóa ra hai người này liền là “gà nhà” của chủ tịch, cũng may trước đó ta cũng lễ phép cúi chào, không thì...
Lăng Thiên y theo lời bước ra ngoài, quả nhiên khi gần tới đại sảnh, tiếng quát tháo của một nữ nhân liền vang lên.
“Tại sao không cho ta vào? Nơi này là nhà của ta!”
“Quản lý đâu, bảo hắn ra đây gặp ta, nói với hắn là đại tiểu thư tenjouin tới!”
“Buông ra, đám bảo vệ các ngươi, ta sẽ bảo papa sa thải hết!”
Gương ánh mắt nhìn lại, tại quầy tiếp tân lúc này, có 3 nữ nhân... hay nói chính xác hơn là 3 nữ sinh đang gây sự với đám bảo vệ. Sở dĩ gọi bọn họ là nữ sinh là bởi, trên người còn đang mặc đồng phục trường Sainan kia kìa.
“Tenjouin? Nhà? Dựa theo tính cách, chẳng lẽ nàng lại là?” Lăng Thiên nheo nheo mắt, sau đó từ từ bước tới.
Đang giằng co với cựu tiểu thư, tên quản lý thấy Lăng Thiên đến cũng vội vã ra hiệu cho đám bảo vệ dừng lại, rồi vội vã bước tới đứng sau lưng Lăng Thiên.
Chứng kiến hành động của đám người, nữ sinh cầm đầu với mái tóc vàng quăn vội vã hùng hổ đi tới, đứng trước mặt Lăng Thiên chỉ tay:“Ngươi chính là quản lý của lũ ngu xuẩn này sao?”
“Tiểu thư...” Bên tay trái, nữ sinh tóc đen thấy hành động của tiểu thư mình định vội vã ngăn lại, nhưng rốt cuộc cũng không kịp.
Lăng Thiên nhìn nữ sinh điêu ngoa, không lễ phép trước mặt cảm thấy thật tức cười. Không nói tới bản thân tại trường là thầy giáo, chỉ nói tới tuổi tác liền có chút hơn, thế mà dám vô lễ như thế.
“Saki Tenjouin?” Lăng Thiên cười khẩy hỏi.
“Vô lễ, biết tính danh của bản tiểu thư còn không mau cúi đầu?” Thấy Lăng Thiên nhận ra mình, Saki tưởng rằng hắn liền là nhân viên của nhà nàng, liền ra lệnh nói.
“Xong... Tất cả đều xong!” Phía sau Saki, nữ sinh cột tóc đuôi ngựa màu đen ôm mặt.
Nàng... Trước khi tới đây đã được cha mình ban bố nhiệm vụ, đó là tìm hiểu xem người mua cả dãy tầng lầu khách sạn là ai. Trải qua nàng bí mật tìm hiểu, cuối cùng đã xác định rằng hóa ra lại là vị thầy giáo nổi tiếng khắp trường đoạn thời gian này... Tenryu-sensei!
Vốn tưởng rằng có thể dựa vào thân phận cùng trường để có thể moi móc thêm thông tin, ai ngờ đâu...