Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 284: Chương 284: Trả phí




Rõ ràng trước đó lão già Tô Thiên nói tới đây chỉ có đám tân sinh, mà tại sao... Hàn Nguyệt lại ở đây?

Thấy Lăng Thiên nhìn mình, Hàn Nguyệt có chút ngại ngùng, nhưng rất nhanh nàng đã nhanh chóng bình phục tâm tình, mỉm cười nhìn Lăng Thiên nói:“Lăng Thiên đạo sư, ta không thể tới sao?”

Tiểu nữu này vẫn còn cố gia vẻ?

Lăng Thiên mặc kệ nàng, sau đó nhìn sang Huân Nhi hỏi:“Ngươi có câu hỏi gì không?”

Bị Lăng Thiên hỏi, Huân Nhi vô cùng xoắn suýt.

Nàng công nhận Lăng Thiên thực sự uyên bác, so với đám trưởng lão ở Cổ tộc có thể còn hơn rất nhiều. Nhưng mà, khi Huân Nhi nghĩ tới người nam nhân này vô cùng kì bí, thân phận vẫn chưa rõ ràng nên nàng không thể vội vàng tin tưởng được.

Biết đâu hắn là người của Hồn tộc thì sao?

Lăng Thiên thấy Huân Nhi không có động tĩnh gì hắn cũng không bất ngờ lắm. Tiểu nữu này vốn tính đa nghi, muốn nàng mở lòng trước là điều không thể.

“Nghĩ lại thì, công pháp hạch tâm của Cổ tộc cũng không tệ...” Lăng Thiên ánh mắt nheo lại, nhìn vào cơ thể Huân Nhi.

Đường kinh mạch này, huyệt vị này,... so với những người khác thực sự tốt hơn nhiều lắm.

Xích sắc huyệt vị vô cùng tinh thuần chứng minh nàng tu luyện thiên cấp hỏa hệ công pháp, thể chất lại tương xứng một cách tuyệt đối. Ngoài ra, Kim Đế Phần Thiên viêm đang rực cháy ngay chính giữa... Ah, thật là hoài niệm đêm đầu thiên hắn gặp nàng ở Tiêu gia thật!

“Biến thái...” Huân Nhi thấy Lăng Thiên cứ thế nhìn vào ngực mình, ngay lập tức che ngực lại, căm tức nhìn hắn.

“Chít chít”

Bỗng nhiên, ngực Huân Nhi động đậy. Từ vạt áo nàng, một con chuột nhỏ màu vàng bỗng nhiên xuất hiện, nhìn đông nhìn tây một lát. Sau khi thấy Lăng Thiên, ánh mắt nó liền tỏa sáng, vội mau chóng từ trên ngực Huân Nhi chạy tới trước mặt Lăng Thiên.

Lăng Thiên mỉm cười, sau đó cúi người xuống, đưa tay vuốt ve đầu nó.

- “Tiểu bảo bảo, ngươi-” Huân Nhi há miệng kinh ngạc, không thể tin được nhìn một màn này.

Từ khi tiểu bảo bảo ở bên cạnh nàng, cho dù có là Tiêu Viêm ca ca hay Lăng lão đi chăng nữa, tất cả mỗi khi ai đến gần nó đều một bộ muốn ăn tươi sống nuốt chết người ta, mà tại sao đối mặt Lăng Thiên thì nó lại vui mừng như thế?

“Chít”

Tiểu bảo bảo của Huân Nhi được Lăng Thiên xoa đầu, gương mặt tỏ rõ sự hạnh phúc. Dĩ nhiên rồi, dù sao nó cũng là “mật vụ” mà Lăng Thiên cài cắm vào bên người Huân Nhi mà.

Tiểu bảo bảo - Dedenne, pokemon hình dạng chuột mang song hệ lôi và quang. Nếu xét về thực lực thì nó không phải là rất mạnh, nhưng nếu xét vể độ dễ thương thì Dedenne có thể đứng top trending...

- “Nó rất đáng yêu~” Lăng Thiên mỉm cười, sau đó tóm lấy Dedenne đặt lại vào tay Huân Nhi.

Huân Nhi ngơ ngác... Hắn- Hắn cũng biết cười sao?

Lăng Thiên lúc này mới đưa ánh mắt nhìn sang Hàn Nguyệt hỏi:“Vị “nữ sinh” này, ngươi có câu hỏi gì sao?”

“Ah, ta?” Hàn Nguyệt bất ngờ, sau đó lại trở lên lúng túng.

Ngày hôm qua, nàng định tới gặp Lăng Thiên để hỏi chút chuyện nhưng bất ngờ thấy hắn cùng đại trưởng lão trò chuyện với nhau. Vốn không định nghe lén, nhưng với bản tính tò mò, Hàn Nguyệt đành nán lại một chút.

Biết được ngày hôm nay hắn lên lớp, dù vốn dĩ chỉ dành cho tân sinh nhưng Hàn Nguyệt thân là đại sư tỉ của nội viện, nàng dễ dàng tiến vào mà không có ai thắc mắc.

Nhưng giờ bị Lăng Thiên hỏi như thế, Hàn Nguyệt thực sự không biết nên làm gì?

Hỏi hắn về vấn đề tu luyện? Nhưng nàng vẫn chưa nghĩ ra bản thân gặp vấn đề gì?

Hỏi hắn vấn đề tế nhị định nói vào ngày hôm qua? Nhưng bên cạnh còn có một Tiêu Huân Nhi nữa a.

Lăng Thiên thở dài, hai nữ nhân còn xót lại này đều im lặng khiến hắn buồn bực, bộ không muốn hắn tan lớp hay sao?

“Nếu không có câu hỏi gì thì chúng ta dừng ở đây!” Lăng Thiên phất tay, sau đó từ từ bước ra ngoài.

Lăng Thiên rời đi, Huân Nhi cũng không có việc gì ở lại nữa nên cũng đi theo, nàng còn muốn nhanh chóng tiến nhập Thiên Phần Luyện Khí tháp đây này.

Còn xót lại Hàn Nguyệt đứng lẻ loi trong phòng, nàng nhìn bóng lưng Lăng Thiên, trực giác mách bảo rằng nếu không nhanh thì e rằng cả đời sẽ chậm mất.

- “Lăng-Lăng Thiên đạo sư, chờ đã!” Hàn Nguyệt lớn tiếng gọi.

Lăng Thiên dừng lại, hắn ngoái đầu nhìn Hàn Nguyệt mỉm cười nói:“Thế nào, nghĩ ra câu hỏi muốn đặt rồi hả? Yên tâm, đối với nàng ta sẽ không vì lớp tan rồi mà từ chối giải đáp đâu!”

Bị Lăng Thiên dịu dàng như thế lại càng khiến Hàn Nguyệt không nói được câu gì, nàng cúi đầu xuống đỏ mặt. Cũng may, sự quyết tâm dần được thay thế, nàng ngẩng đầu nhỏ giọng hỏi:“Lăng-Lăng Thiên đạo sư, ta...”

“Thế nào?” Lăng Thiên tiến sát người Hàn Nguyệt, nhẹ nhàng hỏi.

“Ah...”

Hàn Nguyệt tim đập thình thịch, suýt chút nữa rớt ra ngoài. Rốt cuộc, mất một lúc lâu, nàng mới có thể nói ra.

“Ta-Ta nghe nói nơi ở của ngươi còn phòng, không biết ta có thể...” Hàn Nguyệt nói xong, đôi mắt liền nhắm chặt lại.

- “Thế nào? Muốn tới ở cùng ta?” Lăng Thiên cười nhẹ nói.

“Ưm” Hàn Nguyệt nhỏ giọng gật đầu, nàng lúc này đã thực sự ngượng chết rồi.

Nghĩ lại đêm hôm đó, mặc dù rất hận Lăng Thiên vì đe dọa mình, nhưng về sau chính hắn cũng là người cứu mình.

Lời nguyện ước đã lập, lại còn nụ hôn hoang đường đó... Nhưng để một người da mặt mỏng như nàng chủ động hỏi muốn tới ở cạnh một người nam nhân thực sự đã là quá cố gắng rồi.

Lăng Thiên nhìn Hàn Nguyệt, từ biểu cảm xem ra, có lẽ nàng thực sự đã cảm nắng hắn rồi...

“Có thể, nhưng mà...” Lăng Thiên nói tới đây liền kéo dài giọng, sau đó đưa miệng tiến sát vào tai Hàn Nguyệt, đồng thời ngón tay hắn từ từ đặt lên cổ áo nàng thì thầm nói:“Phí nhà ở, có thể sẽ đắt lắm!”

Góc quảng cáo: “Khủng Bố Sống Lại” là một tác phẩm tuyệt vời, ae nào chưa đọc có thể qua đó xem nhé:D

P/s: Sr ae nay chương up hơi muộn và có thể hơi ngắn, lí do là nay UCL về và... Ae biết rồi đấy -_- -_-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.