Tiêu Ngữ để Lăng Thiên thân mật cũng không tiện phát tác, nàng sợ nếu nàng nổi đóa thì hắn sẽ không nghĩ nàng là nam nhân nữa.
Nhưng bất giác, nàng cảm thấy phần mông mình có thứ gì đó cứng cứng chạm vào, nàng quay lại nói:“Lăng Thiên, huynh có mang theo bội kiếm đấy à?”
Lăng Thiên sững sờ, chợt hiểu ra, cười tiện nói:“Đúng, là bội kiếm quan trọng nhất của ta”
Lúc này con c-c của Lăng Thiên chỉ cách có 2 lớp quần, 1 của hắn và 1 của Tiêu Ngữ. Lăng Thiên hoàn toàn có thể xông phá nó rồi đâm thọt vào bên trong, nhưng mà không... Hắn muốn tiếp tục cùng Tiêu Ngữ diễn trò huynh huynh đệ đệ này thêm một thời gian nữa, mãi về sau khi hắn nói chuyện này lại với Tiêu Ngữ khi nàng đã là nữ nhân của mình thì lúc đó mới thú vị.
Dần dần 2 người nhích tới lối vào cổ mộ, nơi đó có một cánh cửa đá to đóng chặt, phía bên trên khắc vô số Minh Văn kì bí.
Tiêu Ngữ loay hoay mãi vẫn chưa phá giải được, thế nên lại một lần nữa Lăng Thiên phải trổ tài. Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ Minh Văn đều bị phá giải, 2 người bước vào bên trong.
“Thanh niên này không những thực lực mạnh mà còn am hiểu Minh Văn nữa, không được, ta phải mau chóng quay lại với nghĩa phụ rồi đề cử hắn thôi” Tiêu Ngữ vừa đi, vừa nhìn Lăng Thiên suy nghĩ.
Lúc này, trên bầu trời chứng kiến cửa đá mở ra, những Thần cấp cường giả kia đều bất ngờ, bọn hắn đang cùng nhau công phá phòng ngự cỗ khô lâu để tiến vào trong cổ mộ nhưng đều bị chặn đường, không nghĩ tới có người nhanh chân hơn bọn hắn.
Cỗ khô lâu kia phát hiện có người mở cửa đá, lập tức phẫn nộ mà gào lên, nó bay vội xuống dưới, tuy rằng nó không có bất cứ tư duy nào nhưng thủ hộ cổ mộ chính là mục đích tồn tại của nó.
“Cơ hội tốt! Cùng một chỗ giết vào cổ mộ!”
“Chúng ta trước hết giết đầu khô lâu này đã, trên cơ thể cỗ khô lâu này có Thần Cách phá toái của Tử Vong Linh Thần!”
Những Thần cấp cường giả kia nhao nhao vọt xuống dưới, có người muốn mau chóng xông vào cổ mộ, có người muốn cướp lên Thần Cách, cảnh tượng lập tức lại hỗn loạn trở lại.
Cùng lúc đó, Lăng Thiên và Tiêu Ngữ xâm nhập sâu vào bên trong tòa cổ mộ, nơi u ám mà tịch mịch, theo từng bậc thang một đường đi xuống dưới.
Bất chợt chỗ Tiêu Ngữ bước đến lại là một cạm bẫy, u đất sụt xuống, nàng kéo luôn Lăng Thiên tụt xuống dưới đáy cổ mộ.
Ở bên dưới, Tiêu Ngữ xin lỗi Lăng Thiên vì làm hắn liên lụy, Lăng Thiên vội khua tay:“Không sao, ở đây vẫn ra được, chúng ta đi tiếp thôi”
2 người tiếp tục tiến về phía trước tìm đường lên, lúc này Tiêu Ngữ mới mở miệng nói:“Lăng Thiên, huynh thật tài hoa a, không những mạnh còn am hiểu Minh Văn nữa, nghe nói nếu như trong cuộc tuyển chọn đệ tử của Minh Vực chưởng khống giả mà tỏ ra đầy đủ xuất sắc sẽ được dẫn đi Vũ Thần Tông tu luyện đấy, huynh biết Vũ Thần tông chứ?”
- “Không rõ ràng lắm, Tiêu Ngữ huynh thử giải thích xem” Lăng Thiên biết rồi còn hỏi.
- “Vũ Thần Tông thuộc một trong lục đại Thần Tông của Long Khư Giới Vực. Mà Long Khư Giới Vực chính là thế giới cao cấp hơn thế giới hiện tại của chúng ta đang sống. Ở đây là Thánh Linh đại lục hay còn gọi là Tiểu Linh Lung thế giới, tu vi cao nhất chỉ có thể đạt đến Linh Thần khi tu luyện lực lượng pháp tắc. Còn khi ở Long Khư Giới Vực, toàn bộ cấp bậc từ Thanh Đồng đến Truyền Kỳ được gọi vắn tắt là Địa Mệnh cảnh, ở đó con người tu luyện là lực lượng Thiên Đạo thế nên nếu như đạt tới Truyền Kỳ đỉnh phong hay còn gọi là Địa Mệnh cảnh đỉnh phong thì cấp độ tiếp theo sẽ là Thiên Mệnh cảnh. Trên Thiên Mệnh cảnh còn nhiều cấp độ khác nữa, đến lúc đó huynh mới biết được” Tiêu Ngữ giải thích.
Lăng Thiên gật gù, xem như xác nhận lại suy nghĩ của hắn.
Đúng lúc này dị biến phát sinh, toàn bộ tòa cổ mộ rung động, từ chỗ sâu bên trong cổ mộ truyền ra tiếng đánh nhau.
“Đi!” Tiêu Ngữ và Lăng Thiên nhìn nhau, sau đó cực tốc tiến sâu vào bên trong.
Lúc này, những tên Thần cấp cường giả đã đột phá cỗ khô lâu mà tiến vào, chắc hẳn những tiếng động đó là do bọn hắn phát ra đấy.
Gần tới nơi, Lăng Thiên và Tiêu Ngữ bất chợt nghe thấy một thanh âm u ám.
“Cạc cạc cạc, không nghĩ tới các ngươi thật đúng là đều vào được, các ngươi cho rằng bên trong cổ mộ này cất giấu bảo tàng của lão phu sao? Cổ mộ này mới là bản thể của lão phu, nuốt mất các ngươi, ta có thể chậm rãi khôi phục Thần Cách, Minh Phi, ngươi nghĩ ngăn chặn lão phu? đó là điều không có khả năng! Với Tử Vong pháp tắc của ta dĩ nhiên cao hơn Minh pháp tắc của ngươi một bậc!”
Minh Phi chính là tên thật của Minh Vực Chưởng Khống Giả hay còn gọi là Minh Linh Thần.
Nghe được thanh âm này, tám chín phần mười cũng đoán ra được đó chính là Tử Vong Linh Thần rồi. Tên thộn này vẫn đang thù hằn Minh Vực Chưởng Khống Giả mà không biết người ta đã đi qua Long Khư Giới Vực, tiếp nhận với võ đạo cao đẳng hơn còn hắn vẫn ở lại chỗ này thủ dâm với lực lượng Pháp Tắc.
Võ đạo cao đẳng chính là lực lượng thiên đạo, lực lượng pháp tắc chẳng qua chỉ là linh hồn lực tương đối tinh thuần mà thôi. Đối với những tồn tại như tên Tử Vong Linh Thần, Người ở Long Khư Giới Vực sẽ gọi hắn là Tinh Linh Pháp Tắc của Tiểu Linh Lung Thế Giới... Rác rưởi!
- “Lão quỷ Tử Vong Linh Thần này rõ ràng còn không chết!” Tiêu Ngữ nhíu mày một cái đầu, hừ lạnh một tiếng nói.
2 người xông phá bức tường, tiến lên trên.
Lúc này, xuất hiện ở tầm mắt Lăng Thiên cùng Tiêu Ngữ là một mảnh không gian vô cùng rộng lớn, nguyên một đám Thần cấp cường giả bình thường cao cao tại thượng đang bị trói gô lại trên tường, trên người bọn hắn liên tục bị rút ra lực lượng pháp tắc.
Bọn hắn liên tục giãy dụa, nhưng càng giãy thì lực lượng trôi qua càng nhanh, dần dần bọn hắn đã cùng kiệt sức lực rồi.
Ở trong không gian rộng lớn đằng kia, có một trái tim cực lớn màu đen đang không ngừng nhúc nhích.
- “Hặc hặc ha ha, lại có người đến chịu chết, đã như vậy, ta đây liền không khách khí!”
Từng đạo dây thừng bắn về phía Lăng Thiên cùng Tiêu Ngữ.
Cảm nhận thấy lực lượng bên trên dây thừng, Tiêu Ngữ nghiêm mặt quay qua nhắc nhở Lăng Thiên:“Cẩn thận, trên đó có Tử Vong pháp tắc!”
Tử Vong pháp tắc cùng Quang Ám, Thời Không... pháp tắc đều tương đối mạnh mẽ, trong đó Tử Vong Pháp Tắc cực kỳ nguy hiểm, không cẩn thận sẽ chết cực nhanh.
Tiêu Ngữ lao tới, rút ra thanh kiếm chém bay công kích của Tử Vong Linh Thần, sau đó lao về phía trái tim.
Tiếc rằng, nàng đã đánh giá thấp năng lực của Tử Vong Linh Thần, tại cổ mộ này, chính là lĩnh vực của hắn... Nghĩa là ở đây, hắn chính là quy tắc.
Tiêu Ngữ lao tới, định một kiếm đâm thẳng vào trái tim đen kia, nhưng trước khi nàng kịp làm được điều đó, xung quanh nàng đã vị vô số dây thừng bao quanh.
Tiêu Ngữ triệu hội ra phòng ngự, nhưng không ăn thua khi ở Tử Vong lĩnh vực này, nàng nhanh chóng bị Tử Vong Linh Thần trói lại.
Không biết vô hình hãy hữu ý, Tiêu Ngữ bị trói lại đúng kiểu Shibari của Nhật Bản - một nghệ thuật trói khiêu gợi. Nếu không phải trước ngực nàng bị che đậy nên biến phẳng thì Lăng Thiên đã không kìm được lí trí nữa rồi.
Tử Vong Linh Thần cười khặc khặc, nhìn Tiêu Ngữ nói:“Từ trên người ngươi ta cảm nhận được khí tức của tên Minh Phi kia, ngươi chắc hẳn là con trai của tên đó đi, cũng được, giết ngươi xong ta sẽ lại tìm tên đó tính sổ!”
Nói xong, hắn điên cuồng kích thích dây thừng, hắn muốn hút khô pháp tắc từ Tiêu Ngữ đến chết.
“Xin lỗi, ngươi quên mất sự có mặt của ta à?” Một bên Lăng Thiên nói ra.
Tử Vong Linh Thần lúc này mới chú ý tới sự hiện diện của Lăng Thiên, sau một lúc, hắn không cảm nhận được lực lượng pháp tắc trên người Lăng Thiên nên khinh bỉ nói:“Ngươi chẳng qua chỉ là con kiến hôi còn chưa đạt tới Thần cấp cảnh giới, ngươi có tư cách gì mà mở miệng ở đây, chờ ta xử lí xong đám này rồi ngươi sẽ tới lượt“. Nói xong, hắn lại tiếp tục hút pháp tắc từ đám Thần cấp cường giả cùng Tiêu Ngữ và không hề quan tâm tới “con kiến hôi” như Lăng Thiên.
Đây là lần đầu tiên Lăng Thiên bị ăn bơ như vậy, hắn cáu giận thực sự rồi.
- “Nếu ngươi đã muốn chết sớm thì ta sẽ thành toàn cho ngươi!” Lăng Thiên không cảm xúc nói.
“Susanoo”
Đôi mắt Lăng Thiên lóe lên biểu tượng của Mangekyou Sharingan, ngay sau khi hắn hô to tuyệt chiêu thì xung quanh hắn được bao phủ bởi một bộ khung xương phần trên khổng lồ, bao quanh nó tỏa sắc đỏ.
Thấy biến cố, Tử Vong Linh Thần quay lại nhìn Lăng Thiên, thấy hắn cũng triệu hồi xương cốt thì lại tiếp tục khinh thường:“Xem ra ngươi cũng lĩnh ngộ Tử Vong pháp tắc giống ta, nhìn trình độ dường như cũng khá mạnh đấy, nhưng tiếc là ta còn chưa có chết nên ngươi chưa thể thay thế vị trí Linh Thần của ta được. Xem ở phần ngươi và ta là đồng đạo, ta sẽ ưu tiên giết ngươi trước... CHẾT ĐI!”
Tử Vong Long Thần lại triệu hồi vô số khung xương, lao về phía Lăng Thiên.
Lăng Thiên khinh bỉ Tử Vong Linh Thần nên chỉ tạo Susanoo sơ cấp nhất nên chưa có da có thịt, chỉ độc một một bộ khung xương. Hắn bước chầm chậm, tiến về phía trái tim đen.
Từng cỗ xương lao về phía Lăng Thiên nhưng không tài nào phá vỡ được lớp phòng ngự mà Susanoo tạo ra, đến khi toàn bộ đều gãy hết thì Tử Vong Linh Thần mới hoảng sợ, hắn hét to:“Không-không thể nào, sao Tử Vong Pháp Tắc của ngươi có thể mạnh hơn ta được?... Khoan đã, đó không phải là pháp tắc, nó là-”
- “Ngu xuẩn, ngươi vẫn nghĩ ta tu luyện cái thứ pháp tắc vớ vẩn đó của ngươi à?” Lăng Thiên cười lạnh, sau đó điều khiển Susanoo một quyền đấm về phía Trái tim.
Thứ phòng ngự cứng cáp phía trước trái tim của Tử Vong Linh Thần tại Lĩnh Vực hắn là gần như bất bại, nhưng đối với người chơi bật hack như Lăng Thiên thì...
“ĐOÀNG!”
Tiếng vỡ vụn vang lên, nắm đấm của Susanoo xuyên qua lớp phòng ngự và đấm thẳng vào trái tim khổng lồ, trái tim vỡ tan cùng với đó là tiếng dãy chết của Tử Vong Linh Thần:“Ta không cam lòng...”!