“Phạch Phạch”
“Ưm”
“Cọt kẹt...”
Đang say giấc nồng, Huân Nhi chợt nghe thấy những tiếng động kỳ lạ khiến nàng không còn cách nào khác đành mở mắt.
Nàng vươn người dậy, xoa xoa làn mi một chút, sau đó xác nhận lại phương hướng âm thanh kỳ lạ phát ra.
“Đó là... Từ phòng Hàn Nguyệt tỉ?” Huân Nhi cau mày nghi hoặc nghĩ.
Ban đầu nghĩ Hàn Nguyệt tỉ là đang tu luyện nhưng càng về sau, những âm thanh kỳ lạ đó cứ lên tục xuất hiện khiến Huân Nhi lại càng phủ định suy nghĩ trước đó.
Tiếng rên rỉ trông có vẻ khổ sở của Hàn Nguyệt khiến Huân Nhi nghi hoặc. Rốt cuộc bởi không nhịn được sự tò mò, Huân Nhi đành mò sang xem xét.
Rón rén, Huân Nhi nhẹ nhàng mở cửa phòng, tiến về phía phòng Hàn Nguyệt.
Từ phía xa xa, nàng trông thấy được từng tia sáng phản chiếu từ trong phòng Hàn Nguyệt phát ra lại càng khiến Huân Nhi cau mày.
“Tu luyện gì mà Hàn Nguyệt tỉ không đóng kín cửa?” Huân Nhi nhẹ nhàng tới, sau đó gương mắt nhìn qua khe hở trong phòng.
Một cảnh tượng kinh hãi từ trong mắt Huân Nhi hiện ra, nàng nhìn thấy cái gì?
- “Tại sao... Tại sao tên đó lại ở trong?” Huân Nhi há miệng kinh hãi, nhưng liền mau chóng kịp thời che miệng lại.
Trong phòng, tại trên chiếc giường, hai thân ảnh được một tấm chăn chùm kín mít thân thể, chỉ lộ ra hai chiếc đầu nhỏ cứ thế nhấp nhô.
Chàng trên nàng dưới, bởi sự vận động kịch liệt trong chăn khiến chiếc giường vang lên từng tiếng cọt kẹt.
“Ahh, ah, sướng quá Thiên ca...” Nằm dưới người Lăng Thiên, Hàn Nguyệt say đắm rên rỉ thành tiếng.
Trước đó thôi, nàng còn đang đau đớn vì bị Lăng Thiên phá trinh, nhưng giờ thì sao, nàng đang tận hưởng vui thú thực thụ của một nữ nhân chân chính.
Trong chăn, đôi chân Hàn Nguyệt banh rộng ra để Lăng Thiên thực hiện thế sư thầy giã cối. Mỗi cú đ-t của hắn vào l-n nàng là mỗi lần Hàn Nguyệt lại tưởng chiếc giường này giống như sắp không chịu nổi vậy.
Hai tay Lăng Thiên và Hàn Nguyệt đan vào nhau, thỉnh thoảng hắn cúi người xuống hôn nhẹ vào chiếc cổ đỏ ửng của nàng khiến Hàn Nguyệt vô cùng kích thích...
Phía ngoài phòng, nhìn thấy cảnh tượng đó khiến Huẩn Nhi che miệng, trong đầu nàng kinh hãi suy nghĩ:“Hai người đó có một chân?”
Theo nàng nghĩ, Hàn Nguyệt và Lăng Thiên chỉ mới gặp nhau khi hắn lên lớp ngày hôm đó, nhưng tại sao chỉ mới gặp như thế, cả hai đã quấn vào nhau được?
Lí trí của nàng mách bảo rằng phải mau chóng rời đi, nhưng không hiểu sao thân thể nàng lại không chịu nghe lời.
Nó bất lực ngồi nguyên chỗ, để cho đôi mắt của Huân Nhi cứ thế mà mở lớn nhìn vào bên trong...
Lăng Thiên trong khi đ-t Hàn Nguyệt, hăn cũng biết Huân Nhi đã tới xem hai người từ bao giờ rồi.
Hằn nhẹ nhàng cúi người xuống, thì thầm vào tai Hàn Nguyệt nói:“Nguyệt nhi, cho vị khán giả bất đắc dĩ của chúng ta xem vài thứ hay ho nhé?”
Hàn Nguyệt đỏ mặt, nàng biết trong miệng Lăng Thiên vị khán giả bất đắc dĩ đó là ai. Nhưng không hiểu sao, nghĩ tới cảnh để cho Huân Nhi nhìn mình cùng Lăng Thiên, nàng lại có chút kích thích...
Lăng Thiên xoay người Hàn Nguyệt lại, để cho nàng ở trên mình, trong khi con c-c của hắn vẫn đút ở trong l-n nàng.
Giống như “vô tình”, chiếc chăn che hạ thân hai người cũng từ từ tuột ra, để lộ hình ảnh thân mật của chim và bướm.
Kéo Hàn Nguyệt áp sát vào ngực mình, Lăng Thiên hai tay vươn tới cố định phần lưng của nàng, sau đó hạ thân tiếp tục nhấp.
“Phạch phạch phạch”
“Ahhh, chơi thiếp mạnh lên Thiên ca”
“Sướng... sướng quá... chết thiếp rồi!”
Được đà lấn tới, Hàn Nguyệt giống như lại rên rỉ to hơn khiến Lăng Thiên vô cùng vui sướng.
Con c-c hắn giống như mũi khoan vậy, cứ thế mà đục với cường độ vô cùng nhanh về phía l-n Hàn Nguyệt khiến nàng rên rỉ với tần xuất tương tự. Từng âm thanh dâm đãng của tiếng xác thịt vang lên hòa lẫn với tiếng kêu to gọi nhỏ của nàng.
Không biết là cố tình hay sắp xếp nhưng phần đuôi chiếc giường lại đặt chính diện cánh cửa, đập vào đôi mắt Huân Nhi đã không còn là hình ảnh chiếc chăn nhô lên nhô xuống nữa mà là một hình ảnh khiến cả đời nàng không bao giờ quên.
3 chiếc lỗ, một cây gậy... Nó cứ thế mà nổi lên trước đôi mắt thơ mộng của nàng.
Phía bên dưới là của Lăng Thiên, hạ thân hắn đang rung lăc dữ dội, từng cú nhấp hông liên tục, sử dụng con khúc côn th*t của hắn mà đút ra đút vào trong l-n Hàn Nguyệt.
Thỉnh thoảng nước từ trong l-n Hàn Nguyệt bắn ra, Huân Nhi vô cùng rõ ràng nhìn thấy được từng thớ thịt trong l-n Hàn Nguyệt co bóp như thế nào.
“Hai người này... Thật không biết liêm sỉ!” Huân Nhi cắn răng, cố vươn người dậy bỏ đi nhưng tay nàng lại giống như không nghe hiểu vậy.
Từ từ đưa xuống dưới hạ thân mình, cạ cạ nhẹ nhàng vào nội y khiến gương mặt Huân Nhi ửng đỏ, nàng thầm nghĩ:“Vậy ra đây chính là song tu sao...?”
Dần dần, bên trong phòng, Lăng Thiên và Hàn Nguyệt vì để cho Huân Nhi mở mang kiến thức một phen nên liên tục đổi tư thế, từ sư thầy giã cối để lộ hạ thân hai người, từ Doggy Style để lộ gương mặt dâm đãng và cặp vú nảy của Hàn Nguyệt cho tới thế Quan Âm Tọa Thiền để lộ hình ảnh thân mật đến tuyệt đối của cả hai.
Tất cả chỉ với một mục đích, trao nhau tình yêu thuần túy và mở mang kiến thức cho tiểu công chúa của Cổ tộc.
Bị Lăng Thiên đ-t từ tư thế này tới tư thế khác, từ lâu Hàn Nguyệt đã quên bản thân mình phải diễn cho Huân Nhi xem, từng lời rên rỉ, vui sướng kêu la của nàng đã hoàn toàn chân thật.
“Ah... Thiên ca... Ta ra!”
“Sướng.. Ưm!”
“Nhấp mạnh lên Thiên ca...”
Rên la, mời gọi,... Ngay cả lúc mông nàng chủ động nhấp cũng là do bản năng.
Phía ngoài kia, Huân Nhi lúc này cũng đã mơ hồ. Đôi mắt nàng mê ly nhìn vào trong phòng, trong đầu không hiểu thấu tưởng tượng ra hình ảnh bản thân đang chim nước cùng với Tiêu Viêm ca ca của mình.
Nhưng không hiểu sao, cứ mỗi lần gương mặt của Tiêu Viêm hiện ra, trong đầu Huân Nhi giống như lại xuất hiện một sự kháng cự. Gương mặt đó mờ mờ ảo ảo, lúc thì biến thành một gương mặt chìm trong sương mù của vị ân nhân đã cứu nàng hôm đó, lúc thì lại hiện ra chính hình ảnh của tên Lăng Thiên đang ở trong phòng.
Ah, tại sao lại là hắn?
Huân Nhi kinh hãi nghĩ, nàng muốn thoát khỏi liên tưởng này nên cố gắng lắc đầu nhưng tất cả đều bất thành...
Cuối cùng, từ trong mắt Huân Nhi, hai người trong phòng vào lúc này đều để lộ ngực trần trước mặt nàng. Con c-c của Lăng Thiên vẫn nằm trong l-n Hàn Nguyêt, nàng lúc này ngồi ở trong lòng hắn, dẫm đãng kêu la.
“Thiên-Thiên ca... thiếp lại ra...Ra!!!”
Cảm nhận thấy cơ thể Hàn Nguyệt đã sắp không chịu đựng nổi, Lăng Thiên liền vào lúc này bắn một đợt tinh dịch nữa vào bên trong.
Bởi con c-c của Lăng Thiên đã lút cán, thế nên tinh dịch của hắn khi bắn ra giống như tên lửa, va thẳng vào nơi sâu nhất của Hàn Nguyệt. Không thể giữ lại được nữa, nàng ngửa đầu rên một tiếng lớn, không quan tâm tới có ai đang nghe lén hay không.
“Ahhhhhhhhhhhhhhhhh”
Tinh dịch phun trào từ trong l-n Hàn Nguyệt bắn ra. Những hình ảnh đó đập vào mắt Huân Nhi khiến nàng Huân Nhi cũng cắn căng, cưỡng ép bản thân không phát ra thành tiếng.
Bên dưới nàng không biết cũng đã ướt dẫm từ lúc nào. Nàng thở hổn hển, một tia lí trí còn xót lại vào lúc này hiện lên.
Huân Nhi đỏ mặt, mau chóng nhẹ nhàng di chuyển trở về phòng và thầm hi vọng Lăng Thiên và Hàn Nguyệt không biết.
Trên giường, Hàn Nguyệt ngã lăn ra, không còn chút sức lực nào nữa. Bù lại, gương mặt nàng tràn đầy hạnh phúc và thỏa mãn.
Lăng Thiên cúi người xuống, đặt lên môi nàng một nụ hôn ngọt ngào khiến nàng cũng phối hợp theo. Sau đó hắn mỉm cười nói:“Không ngờ Hàn Nguyệt sư tỉ lạnh lùng trước mặt mọi người, trên giường lại là một người khác...”
Hàn Nguyệt đỏ mặt, mau chóng úp mặt vào ngực hắn che dấu, sau đó thì thào nói:“Xấu xa...”
Từ lúc gặp Lăng Thiên cho tới lúc bị hắn bế lên giường, Hàn Nguyệt hồi tưởng lại cứ như một giấc mơ vậy. Tuy nó ngắn ngủi, nhưng lại khiến nàng vô cùng hạnh phúc!
Bình minh dần hiện ra cũng là lúc Hàn Nguyệt chìm vào giấc ngủ!
Lăng Thiên đắp cho nàng chăn ấm, sau đó nhìn về phía gian phòng Huân Nhi gần đó, thì thào nói:“Ta muốn xem, nàng còn chịu được tới bao giờ?”