Nghiêm Minh Quân, suy nghĩ một hồi, hắn quyết định “: Khanh không cần về Lạc Hoa Cung nữa, từ này ở lại Thần Hy Điện để theo dõi bệnh của Trẫm.
Uyển Nhi, đôi đồng tử trợn ngược “: Thần Tuân chỉ.
Uyển Nhi chết chân một hồi, mới dám mở miệng “: Hoàng Thượng... Thần muốn tắm rửa,
Nghiêm Minh Quân, không có một chút Liêm sĩ nào, liền lên tiếng “: Oh, tắm ở đây đi.
“ Hắn, là muốn gì ở lão nương đây? Hiện giờ lão nương đang là nam nhân đó.
Không kịp để cho Uyển Nhi lên Tiếng, Nghiêm Minh Quân, gọi cho người mang nước tắm vào.
Chắc chăn, Uyển Nhi là người đầu tiên được tắm ở Thần Hy Điện.
“ Lý Công công, đem nước tắm vào đây. “
Lý Công công thao tác rất nhanh, trong vòng mấy phút đã chuẩn bị xong, lúc này Uyển Nhi vẫn chết chân tại chỗ. Còn chưa kịp hồi thần.
Nghiêm Minh Quân, cười thầm. Có người gặp nạn, mặt dày nhắc nhỡ “: Khụ~~Khanh tùy tiện tắm đi, Trẫm Nghĩ ngơi trước.
Lúc này Uyển Nhi mới thức tĩnh, tiến thoái lưỡng nam, cô không thể mất mặt trước tên Bạo Quân này được.
“ Vậy.. Thần mạn phép~~ Hoàng Thượng nghĩ ngơi đi.
Nói xong cô bước vào sau bức bình phong, cởi từng y phục xuống, để lộ làn da trắng như tuyết nhẹ nhàng bước vào trong thùng tắm, miệng còn ngâm nga vài câu hát.
- - Ám Vệ đang ẩn nấp, bị đập vào mắt mình từ một nam nhân anh tuấn, cởi áo ra tắm thành tiên nữ xinh đẹp...
Ám vệ hầu như không rời được mắt, máu mũi chảy ròng ròng. Không ngờ tiểu thái y lại là nữ nhân a ~~~~
“ Ngày mai hắn phải báo cho Hoàng Thượng biết. “
Nghiêm Minh Quân, nằm trên long sàng nhưng tâm lại bị phân vân bởi tiếng động tát nước, tiếng hát du dương, rất nhỏ. Khiến hắn càng nghi ngờ bản thân mình thích nam nhân....
Nghiêm Minh Quân, trầm trọc không ngủ được, hắn đoán là lát nữa tiểu thái y sẽ lên long sàng ngủ với hắn.
Nhưng mà không, Uyển Nhi đâu có bị ngu mà ngủ với Bạo quân, với lại ngủ chung long sàng, có khi sáng dậy đầu bay một nơi, thân một chỗ.
Uyển Nhi ủy khuất chính mình, lôi ra đoạn dây thừng, cô cảm thán.
“ Dây thừng a~~dây thừng.... Dạo này mi có lợi không ít rồi..
[...] Tiểu tỷ tỷ, tội gì phải ủy khuất chính mình nha. Leo lên long sàng ăn sạch nam chủ là xong.
“ Lão nương còn muốn sống Hệ Thống chó chết mi câm đi.
[...] Hệ• Chó Chết • Thống “: được ta cút đây.
Uyển Nhi nhẹ nhàng đạp lên dây thừng, chỉnh tư thế thăng bằng, ngủ ngon....
Nghiêm Minh Quân, đợi hơn một canh giờ, vẫn chưa thấy Tiểu Thái y bò lên long sàng, hắn đành tự Thân vận động, nhìn xem Tiểu Thái y kia đã tắm xong chưa?
Đi được vài bước, đập vào mắt hắn, là một dáng người nhỏ xinh ngủ trên sợi dây thừng mỏng, được gim chặt hai cây cột.
Nghiêm Minh Quân không khỏi ngạc nhiên. Cư nhiên tiểu Thái y lại có võ công. Còn là võ công không thấp.
Hắn cong môi cười, ánh mắt thâm thuý nhìn Uyển Nhi “: Thật Thú vị.
Nghiêm Minh Quân, tới lại gần Uyển Nhi, hắn nhìn kỹ Cô, đôi hàng mi dày cong cong, vì mới tắm xong, nên nước da trắng nhiễm hồng, đôi môi anh đào. Hắn còn nghe được mùi hương sen tỏa ra từ người Uyển Nhi.
Nghiêm Minh Quân,như bị câu dẫn cánh môi hắn tiến lại gần mặt Uyển Nhi, không biết Uyển Nhi đang mơ cái gì, đôi môi thơm ngát của cô dán thẳng vào cánh môi của hắn.
Chiếc lưỡi tham lam liếm viền Môi Của Nghiêm Minh Quân, hệt như mèo nhỏ.
“ Ưmm~~~ Chim Nướng.... Thật ngon..
“ Ực~~~ Đùi Gà không tệ~~~ chẹp chẹp
Nghiêm Minh Quân, bị hôn bất ngờ, còn bị liếm. Cả người hắn nóng như phát hỏa. Mặt thẹn thùng tới mức muốn nhỏ ra được máu.
Hắn hồi thần chạy như Ma đuổi, nhảy lên Long sàng trùm kín chăn... Tay không quên niết cánh môi còn vương hương sen, não không ngừng niệm thần chú.
“ Hắn chỉ là Đang ngủ mơ~~ Việc vừa rồi là tại nạn~~~.
“ Hắn chỉ là Đang ngủ mơ~~ Việc vừa rồi là tại nạn~~~
“ Hắn chỉ là Đang ngủ mơ~~ Việc vừa rồi là tại nạn~~~
Nghiêm Minh Quân, tẩy não mình thứ 1001 lần, thầm mắng Tiểu Thái y. Quá câu dẫn người rồi.
( Ting --- Độ hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 45%)
Uyển Nhi đang ngủ ngon, thấy hào cảm tăng xém chút nữa rớt xuống đất.
“ Tên Bạo quân kia tự nhiên tốt bụng tặng hào cảm a~~~~... Biết điều vậy rất rốt.
“ Lão nương sẽ sủng hắn..... “
Hai người mỗi người một Tâm trạng chìm vào giấc ngủ. Chỉ khổ Ám Vệ chứng kiến từ đầu tới đuôi.
“ ----Chỉ Bảo vệ Hoàng Thượng, cũng bị ném cho một đống xương để gặm a~~~
- ------------------------ ba ngày sau.
Ba ngày sau, Uyển Nhi tới chuẩn lại tình hình bệnh của Thục Phi.
Nghiêm Minh Quân, lại vào vai sủng ái phi tận trời,.... Ngồi nơi chủ tọa nhìn Tiểu Thái Y chuẩn mạch.
Tay hắn nhẹ nhàng cầm tách Trà, thổi nhẹ lá trà trong ly, trầm mặc “: Ái Khanh, tình hình ái Phi của Trẫm sao rồi?
“ Bẩm Hoàng Thượng, Thục Phi Nương Nương đã khỏi bệnh hẳn, cũng có thể giúp Hoàng Thượng khai chi tán diệp.
Động tác thưởng thức trà của hắn, hơi khựng lại, giọng nói không vui không buồn vang lên “: Ừh” Ái khanh làm rất tốt phải thưởng.
Người đâu, Thưởng Cho Phong Thái y hai khúc lụa giang nam, đôi ngọc bích lân...?~~
“ Đệch, hắn thưởng vậy thì thôi đừng thưởng cho lão nương.
“ Thứ lão nương muốn là Vàng bạc. Có tiền mới ăn được, Hắn cho ngọc và lụa bảo lão nương làm sao ăn.? “
Uyển Nhi sinh khí, mạnh dạn xin lại “: Hoàng Thượng, Thần có thể xin thứ khác được không?
Nghiêm Minh Quân ngạc nhiên “: Ái khanh muốn thứ gì cứ nói?
“ Thần muốn được về nhà thăm Gia gia, một ngày. Thỉnh Hoàng Thượng đồng ý.
Nghiêm Minh Quân xoa cằm suy nghĩ một hồi. Đôi mắt lại lóe lên một tia hứng thú.
Hắn thoái mái chấp nhận “: Được, Trẫm thành toàn cho ái khanh.
Uyển Nhi mừng rỡ, khom người hành lễ “: Thần Đa tạ Hoàng Thượng.
Tiêu Lạc Vũ thì khác, ngày mai Phong Thái y xuất cung, nàng sẽ không được ngắm, Phong thái y, miên man suy nghĩ, nàng dường như quyết định điều gì đó, câu miệng lên cười vui vẻ.
Nghiêm Minh Quân, tâm trạng thoải mái rời đi, Uyển Nhi định xoay người đi thì Tiêu Lặc vũ níu tay lại.
Nhét thứ gì đó vào trong lòng bàn tay Uyển Nhi, xong đỏ mặt bước vào nội cung.
Uyển Nhi rời khỏi Lạc Hoa Cung. Mới bắt đầu nhìn Thứ ở trong lòng bàn tay Của mình, là một nữa miếng ngọc bội rất Tinh xảo.
“ Ôh, đây có phải nữ chín cho lão nương để đi bán lấy bạc Mua đồ ăn.
[...] Tiểu tỷ tỷ, thông não hộ ta với. Vật này là đính ước làm sao có thể bán Nha.
“ Uy “ Lão nương đâu có đính ước gì với cô ta nha.
[...] Nữ chính thích tiểu tỷ tỷ, tỷ làm gì được cô ta?
“ Lão Nương mặc kệ, ta đang thiếu bạc, mai bán đi mua đồ ăn.... Lười suy nghĩ.
[...] “....” Tiểu tỷ tỷ thật không hiểu cái gì là ngôn tình.