Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Hết một Ngày dong chơi, lúc Này Uyển Nhi thay lại nam trang, chỉnh lại đầu tóc trở về hoàng cung.
Cô còn phải đối mặt với Tên Bạo Quân kia, Uyển Nhi Cũng tin rằng với hào cảm 75% chắc chắn sẽ không chết.
Cô nhẹ nhàng bước vào Thần Hy Điện, thấy Bạo Quân đang duyệt tấu chương. Uyển Nhi nhẹ nhàng nhón chân rời đi rất nhanh.
Chưa kịp đi xa âm thanh kHàn khàn phá lên,khiến cô đứng hình.
“ Anh Túc Tiên Tử, ăn no đã về rồi sao?
Uyển NHi Mắng thầm “: Hắn đã biết cớ gì còn hỏi lại lão nương a~~~
“ Bẩm Hoàng Thượng là đang nói chuyện với Thần? “: cô cố chấp giả ngu tới cùng.
“ Không lẽ trong Thần Hy Điện Này còn ai khác ngoài Trẫm và Nàng sao Anh Túc “
Không để cho cô giải thích, Nghiêm Minh Quân giả bộ rống giận.
“ Khanh Giải thích rõ cho Trẫm. Vì sao Giả Nam Nhân Trà trộn vào hoàng cung?. Nếu không trả lời rõ ràng, Trẫm tru di cữu tộc khanh..
“ Nói nhanh “
Uyển Nhi bị hù chém đầu, hai chân không hẹn mà khẽ run run ~~~
“ Hệ Thống? lão nương được phép chém chết tên bạo Quân này không?
“ Hắn dọa lão nương giận tới run chân rồi “
[...] Thỉnh tiểu tỷ tỷ bình tĩnh, nam chủ để yêu thương, để sủng ái. Không phải hở một cái là đòi chém đòi giết.
“.....” Được lão nương nhịn.
Uyển Nhi cố gắng trụ vững chân, thẳng lưng lên
“: Bẩm Hoàng thượng là muốn nghe lời nói thật sao?
“ Nhưng hoàng thượng phải miễn chết cho thần trước.
Nghiêm Minh Quân muốn bật cười, nàng ấy còn dám ra điều kiện với hắn, quả là nữ nhân không sợ trời, không sợ đất a~~
“ Được Trẫm đồng ý với nàng~~~
“ Hồi Bẩm Hoàng Thượng, Thần là thay Đại Ca vào cung làm thái Y. Vì bên ngoài đồn rằng.
Uyển Nhi liếc nhìn Nghiêm Minh Quân, thấy hắn không có vẻ tức giận mới tiếp tục nói: “ Bên ngoài đồn rằng, Thái y bị Hoàng Thượng chém đầu như củ cải.
“ Mà đại Ca của thần sắp thành hôn. Nên nên thần mới lớn gan thay Đại ca vào cung. Xin hoàng Thượng, đừng chém Thần.
Lúc này, Nghiêm Minh Quân có nhớ ra, đúng là hắn có chém nhiều thái y, nhưng mấy tên đó là người của Bàng Thái sư. Nên nhất định phải chém.
Ai ngờ bên ngoài hắn lại mang danh Chém người như củ cải? Chắc chắn là Gian Thần Bàng Thái Sư kia thêm mắm dặm muối.
“ Được Trẫm không xử khanh tội chết! Nhưng tội sống không thể tha... Nói nhanh! Nàng tên gì?
“ Phụtttttt Lão nương biết ngay, Tên Bạo Quân này là đang hố lão nương.
“ Bẩm.... Thần..là Thái Uyển Nhi, “:
“ Sao Trẫm Nghe, có người tự Xưng là Anh Túc. Nhưng bây giờ không quan trọng nàng có hai sự lựa chọn.
“ Thứ Nhất “: Ngoan Ngoãn làm nữ nhân của Trẫm.
“ Thứ hai: Trẫm miễn chết cho nàng, nhưng trẫm sẽ chặt đầu cả nhà họ Thái, nàng chọn đi.
“ Mẹ Nó! Hắn đang là ép lão nương.... Còn thoải mái bảo chọn cái gì? Chọn ông nội là hắn sao.... Tên bạo Quân.
“ Bẩm Hoàng Thượng... Thần chọn cái thứ nhất.. Nhưng thần vẫn muốn làm thái y.?
“ Ôh” Được Trẫm thành toàn cho nàng, nàng rất thông minh. Rất vừa lòng trẫm.
“ Tới Lại gần đây”
Uyển Nhi lẽo đẽo bước lại gần Nghiêm Minh Quân!. Hắn liền ôm Uyển Nhi Vào lòng.
“ Nàng Phải Bên cạnh Trẫm không được rời xa trẫm! Có hiểu chưa?
“ Hoàng thượng... Còn Thục pHi còn cả nghìn giai nhân, nơi nào trái tim của người dành cho ta?
Nghiêm Minh Quân, Nhìu Mày. Ôm Uyển Nhi Càng chặt.
“ Các Nàng ấy, ta chưa từng động vào bất kể là sợi tóc. Trái tim ta có nàng, thân thể ta cho nàng....
“ Thục Phi nàng ấy, tới để giết ta~ ~~ Ta cũng chỉ thuận nước đẩy thuyền thôi.
“ Nguyên Lai tên Bạo Quân này, cũng không ngu như trong cốt truyện a~~~ “
Uyển Nhi nhẹ nhàng hôn lên cánh môi Nghiêm Minh Quân. Thì thào “: Ta tin Chàng “ A Quân~~~~
~~~ Giọng nói của cô rất ngọt ngào. Khiến hắn mềm nhũn ra.
Nghiêm Minh Quân, mặt đỏ tía tai cúi đầu lắp bắp. “: Nà.... Ng cứ như vậy mà hôn ta~~~
“ Ta cấm nàng~~ sau này không được vũ cho người khác xem. Ngoại trừ ta.
“Uyển Nhi ôm lấy cổ Nghiêm Minh Quân “: Được. Được ta chỉ vũ cho mình A Quân xem~~~~
Lúc này Nghiêm Minh Quân mới hài lòng, ôm mặt đỏ chạy về thư phòng tiếp tục duyệt tấu chương. Tránh né ánh mắt câu dẫn của Uyển Nhi.
( Ting ---- Hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 80%)
“ Chậc~~ Đã là vua một nước, cứ như vậy mà thẹn thùng?
“ Uy vũ của bạo Quân của hắn đâu hết rồi nha ~~~~.
[...] Tiểu tỷ tỷ làm như. Ai cũng bạo ngược như tỷ chắc.
“ Cút. Cho. Lão nương “
[...] “...” Được Ta cút là được chứ gì?
- ----------------- Lạc Hoa Cung~~~~~
Uyển Nhi nhận được mệnh, Thục Phi Nương nương không khỏe. Cần cô phải vào thỉnh mạch chuẩn bệnh.
Uyển Nhi Vừa bước vào Lạc Hoa Cung. Đã bị một bàn tay chuẩn bị tát tới mặt cô. Rất nhanh Uyển Nhi bắt lấy bàn tay đó.
“ Thục Phi Nương Nương sao người lại đánh Vi Thần?
Tiêu Lạc Vũ, mặt đỏ sinh khí, nước mắt tuôn rơi “: Ngươi... Rõ ràng là cái nữ Nhân, lại lừa gạt tình cảm của ta~~~~
“ Ngươi đáng Chết~~~~
“ Thục Phi, Nàng đã biết? Ta cảm thấy xấu hổ”: vừa nói cô vừa ép Tiết Lạc Vũ gần cạnh giường.
Uyển Nhi, nhấn mạnh từng câu từng chữ, trịnh trọng như một lời hứa.
“ Nếu Như nàng, không ngại Ta là nữ Nhân chịu thiệt thòi mà Gả cho Ta làm nương tử. Thì cả đời Này ta Nguyện bồi bên nàng. Ta nguyện từ bỏ châu báu,quan chức bên nàng.
“ Còn nếu như Thục Phi nàng, ngại ta là Nữ Nhân Mà có tâm nguyện khác. Ta sẽ vì nàng dù dầu sôi lữa bỏng. Ta cũng giúp nàng rời khỏi cung cấm.
“ Giúp nàng tìm được nam Nhân mà nàng yêu thương kiếp này, ta chỉ cần nhìn nàng hạnh phúc đã mãn Nguyện rồi “ Tiêu Lạc Vũ “
“ Còn ngọc bội này, xin nàng giữ lấy. Ta không còn tư cách lấy vật đính ước của nàng cho ta.
[...] Stop tiểu tỷ tỷ. Tỷ như vậy là gây tội ác. Không được phóng điện lừa dối cô nương nhà lành.
“ Mi Câm miệng. Lão nương rất sợ nữ chính sinh hận mà thả trùng độc vào người ta a~~~~
[...] tiểu tỷ tỷ thật không có tiền đồ.
Tiêu Lạc Vũ hai gò má đỏ ửng lên một cách kỳ quái, xấu hổ mà nhìn Nữa miếng ngọc bội trong tay. Mắt lại nhìn hình dáng tuấn dật đã khuất xa.
“ Ta mặc kệ chàng là nữ Nhân hay nam Nhân. Ta vẫn quyết định ở bên chàng~~~
Tiêu Lạc Vũ nhếch môi cười xinh đẹp “ phải nhanh chóng Giết tên Hoàng Đế kia. Thì nàng mới có tự do ở bên cạnh chàng ấy~~~
Đôi bàn tay xinh đẹp. Niết Lên nữa miếng ngọc bội, rồi cẩn thận gói vào khăn lụa, cho vào ống tay áo.