Cố Trình Vũ, Ôm mỹ Nhân Trong ngực an ổn ngủ cả đêm. Phải nói đêm nay, là đêm hắn ngủ ngon nhất từ trước tới nay.
- Thái Giám Tổng Quản, mắt thấy đã sắp qua giờ Thìn ( Từ 5-7h sáng) Liền nhẹ nhàng bước vào hầu hạ Hoàng Đế. Chuẩn bị vào triều.
- Thái Giám Tổng quản, cảm thán: từ Xưa tới nay, hoàng thượng đã dậy, thì các chủ tử không được quyền ngủ. Còn phải hầu hạ hoàng thượng y phục.
- Còn vị chủ tử này, vẫn hồn nhiên ngủ. Ngạc nhiên hơn là Hành Động của Hoàng thượng cố ý nhẹ nhàng..... Có lẽ, vị Ngu Mỹ Nhân này, sớm sẽ thành một Sủng phi.
- Cố Trình Vũ: Nhẹ nhàng, hôn lên trán nàng. Xoay lưng rời đi, còn không quên căn dặn, đại nha hoàn bên cạnh Uyển Nhi.
“ Cố Trình Vũ “: Nếu chủ tử ngươi dậy! Không cần nàng đi Thỉnh An Hoàng hậu.. Chỗ Hoàng Hậu, ta sẽ báo cho nàng biết.
- Cố Trình Vũ vừa đi, thì tức Khắc Uyển nhi cũng dậy. Thực ra, là cô cố tình giả ngủ. Ai bảo, đêm qua hắn quá hung hãn đi. Khắp người cô đau nhức. Như bị xe cán qua vậy.
“ Uyển nhi:“ Tiểu Hồng, giờ nào rồi.
“ Tiểu hồng:“ Bẩm chủ tử. Đã sắp Qua giờ thìn.
“ Uyển nhi, cố gắng chống đỡ mình, phân phó.
“ Em Mang nước rửa mặt. Và vấn tóc cho ta. Chuẩn bị đi vấn an hoàng hậu.
“ Tiểu Hồng “: Chủ tử, Hoàng thượng cho người miễn thỉnh an, hôm nay.
“ Uyển nhi “: Em thật ngốc. Hắn càng miễn, ta càng phải đi. Em muốn chủ tử của em bị nói là thịnh sủng mà kiêu?
“ Tiểu Hồng vội vàng quỳ xuống: Chủ tử, là nô tì ngu rốt.
“Được rồi, em đứng lên đi, tìm cho ta bộ y sa đúng với phân vị. Ừm thái giám nội vụ, có đưa huân hương. Em chỉ cần nhận không cần phải đốt dùng.
“ Đừng Trách cô cẩn thận. Chỉ là trong tiểu thuyết cung đấu, có rất nhiều cảnh hạ độc rất tinh vi.
“ Mà lão nương, còn ham sống sợ chết lắm. Chết rồi thì có lỗi với gương mặt mỹ nhân này.
“ nô tì đã rõ. Thưa chủ tử.
- Uyển nhi, lo lắng chuyện cô được thị tẩm đầu tiên trong các 20 tú nữ. Đoán chừng bây giờ đã truyền khắp hậu cung.
“ cô đi qua nhiều thế giới. Nhưng chưa bao giờ trãi qua Cung đấu, có chút phiền.
Cung Đấu thôi mà? Lão nương chơi tới bến.
••••• Chiêu Dương Cung ••••••
Sáng sớm ánh nắng mặt trời ấm áp từ cửa sổ chiếu vào, Vũ Khuynh hương lưng thẳng tắp, ngồi ở vị trí hoàng hậu, miệng luôn nở nụ cười. Xem đoàn oanh oanh yến yến ở phía dưới đang nịnh Nọt cô. Vũ Khuynh Hương Rất thích cảm giác này.
- Thục Phi, ngồi gần với Vũ Khuynh Hương nhất. Nàng vào cung đã hai năm, đấu đá trong cung khiến nàng hiểu sự đời hơn, cái vị Hoàng Hậu mới vào Cung Ba tháng này.
- Thân Phận là Hoàng Hậu, mà không phát uy ra được một tí nào là Hoàng hậu. Cả ngày tỏ ra Ngây Thơ, yếu đuối “ Hừ “ Diễn cho ai xem. Hoàng thượng còn không bố thí cho một ánh mắt.
- Bời vì thế mà Vị Thục Phi này, rất tích đào khoét tim gan Vũ Khuynh Hương.
“Thục Phi “:: Ài nương nương nhìn xem. Giờ đã là Giờ nào rồi? sao Ngu Mỹ Nhân còn chưa tới nha..
- Nụ cười Vũ Khuynh Hương, trở nên cứng đờ. Vẫn cố gắng tỏ ra niềm nở khoan dung.
“ Thục Phi muội muội chớ Trách Ngu Mỹ Nhân. Là muội ấy giúp Hoàng Thượng khai tri tán diệp, nên mệt nhọc không ít.
Sáng sớm, Hoàng Thượng có miễn cho nàng thỉnh an.
“ Thục Phi “: muội, không muốn nhiều lời nhưng vị Ngu Mỹ Nhân đó, thịnh sủng Mà kiêu.. Đâu xem Hoàng Hậu Nương nương vào mắt.
“ Vũ Khuynh Hương, như bị đã kích vào chỗ ngứa. Bàn tay bấu chặt vào góc váy, tới nhăn nhúm. Trong lòng không khỏi chửi thầm.
“ Thục Phi, liếc mắt thấy Hoàng hậu ngu ngốc này trúng chiêu.....không khỏi mĩm cười.. Thỏa mãn.
- --Cắt đứt suy nghĩ Của hai người. Ma ma truyền tống.
- Ngu Mỹ Nhân tới..
“ khóe Miệng, Uyển Nhi Giật Giật. Bị gọi là Ngu Mỹ Nhân, có phần không quen... Nhưng Cử chỉ phúc thân vẫn rất chuẩn mực.
“ Nô tỳ bái kiến Hoàng hậu nương nương. Nương Nương Vạn Phúc Kim An.
- Vũ Khuynh Hương, nhướn mày.. Nhìn xuống dưới. Nhưng vẫn không cho Uyển nhi đứng lên... Cái này xem ra là Đang chỉnh cô.
- Uyển nhi,cắn răng giữ nguyên tư thế phúc thân tới sắp ngã. Vẫn không thấy người cho đứng lên... Trong lòng thầm mắng..
“ Vũ Khuynh Hương “: “ A” muội muội. Sao không đứng lên, à là Bản Cung Sơ xuất. Xin muội muội đừng để ý.
Uyển nhi: “ Nô Tỳ Không Dám. Đều là Nương Nương dạy phải?
- Vũ Khuynh Hương. Thấy thái độ không sao Của Uyển nhi, hận không thể xé xác kia ra. Nhưng mặt vẫn giữ nụ cười chuẩn mực.
“ Là đêm qua, vất vả cho muội rồi. Muội cũng đừng gọi ta là hoàng hậu nữa. Đã là tỷ muội với nhau, nên xưng hô cho thân mật.
- Giúp Hoàng Thượng Phân Ưu. Có con cháu nối dòng.
“ Uyển nhi tỏ ra ngu ngốc “: Nương nương nói phải. Muội sẽ cố gắng hết sức.
- Uyển nhi được ban ngồi. Ngồi chưa nóng mông thì Vũ Khuynh hương lại kiếm cớ, nổi lên điên với cô.
“ Ngu Mỹ Nhân! hình như trang phục hôm nay, Của muội không đúng với Phân vị rồi. Là Phân Vị Mỹ nhân, trang phục không cho phép có màu vàng Kim xa.
“Uyển nhi, cúi mặt xuống nhìn lại trang phục của mình. Ngoài màu lam ra có chút màu hường nơi góc váy.
“ Con mẹ nó, Hoàng hâu này chẳng nhẽ bị mù màu
- Muốn thị uy với lão nương thì nói thẳng. Cần gì lý do. Mà cái lý do hết sức ngu ngốc.
“ Lão nương nhịn. Mong vị thứ muội này, ngồi vũng cái ghế hoàng hậu cho chắc. Đừng để lão nương sớm đạp ngã.
“ Vũ Khuynh Hương lạnh giọng ra lệnh.
“ Ngu Mỹ Nhân, cư xử không phải phép, phạt quỳ trước Chiêu Dương Cung 3 canh giờ. Hết giờ phạt mới được về
( 3 canh giờ = 6 tiếng ạ. 1 khắc = 15 phút nhé các nàng)
- Uyển nhi, cắn răng Quỳ Trước Chiêu Dương Cung. Cũng may cô có Luyện Cữu Âm Chân Kinh, nên vận khí cũng không tới nổi ngất đi. Như người bình thường quỳ dưới sàn đá cuội 6 giờ đồng hồ còn trong thời tiết như hoả thiêu, thì không mất mạng đã là may mắn.
“ Uyển nhi quỳ xong. Thì ngất đi được Tiểu Hồng Khóc lóc dìu về. Khắp hậu cung ai cũng biết, Hoàng hậu cố ý chỉnh Ngu Mỹ Nhân. Có người cười thầm khi thấy cô gặp họa.
•••••••••••
- Cố Trình vũ. Đang trong thư phòng. Bàn tay niết lên thánh chỉ vừa mới ngự bút, bất giác khóe môi không khỏi cong lên một chút. Thái Giám Tổng Quản, thấp thỏm định nói điều gì đó? Cố trình Vũ biết liền hỏi?
“ Ngươi có việc gì? Nói đi... Đừng để trong bụng dễ bị sình.
“ Thái Giám Tổng Quản “: Ôi mẹ ơi! đây là Hòang Thượng, đang giỡn với ta sao.....bỗng dưng lạnh sương sống.
“ Là hôm nay. Hoàng hậu phạt Ngu Mỹ Nhân,quỳ trước Chiêu Dương Cung, 3 canh giờ. Ngu Mỹ Nhân quỳ tới Ngất mới được cho về.
“ Cố Trình Vũ nhíu mi “: Lý do phạt là gì?
“ Bẩm. Hoàng hậu nói sai phép tắc cung quy. Trang phục vượt quá Phân vị.
“ Nhưng theo nô tài quan sát. Ngu Mỹ Nhân từ trên xuống dưới đều đúng quy tắc, không phạm một lỗi nào.
“ Vị Ngu Mỹ Nhân này. Ông rất thích, nên không khỏi nói đỡ một câu”
- Cố Trình vũ, lòng một lửa giận: Tốt tốt hoàng hậu a~~ Tưởng hoàng hậu mà muốn che trời trước Thiên Tử à. Hay cho Một Vũ Khuynh Hương.
- Cố Trình Vũ, không ngại tặng một cái tát Thẳng mặt cho Hoàng Hậu.
Nếu đã ý kiến về trang phục phân vị mỹ nhân của hắn. Thì hắn sẽ càng sủng ái Ngu Mỹ Nhân này. Ban đầu chỉ định thăng Lên làm tiệp dư mà thôi. Bất quá bây giờ hắn thay đổi chủ ý rồi.
- Trong lòng một bụng tức giận. Tay múa bút thành văn, chữ như rồng bay phượng múa. Lập Tức hai đạo thánh chỉ được Ban Xuống.
- Vũ Khuynh Hương, trong lòng vui sướng khi nghe Ngu Mỹ Nhân ngất. Chút nữa không giữ được mạng. Nàng nửa nằm nửa ngồi, lột vỏ nho. Thì bên ngoài có thánh chỉ tới.
Thái Giám Cầm ý chỉ đọc to.
“Phụng Thiên Thừa Vận. Hoàng đế chiếu viết. HOÀNG hậu Vũ thị, Lộng Quyền khắp nơi. Nay Trẫm thấy, đức hạnh không tốt. Phạt Đóng cửa Chiêu Dương Cung Nữa năm. Chép 100 lần đạo đức kinh. Không được phép ra ngoài.
- Vũ Khuynh hương. Nghe xong Thánh chỉ mà té xỉu hôn mê. May mắn được Vương Ma ma đỡ được.
“ Thái giảm Tổng quản bước đi. Trong lòng thầm than. Hoàng hậu ngu ngốc, chạm phải cái vảy rồng ngược. Không biết Hậu vị này sẽ ngồi được bao lâu..
Ông bước nhanh chân tới Hỷ Lai Cung. Lúc này Uyển nhi đang nằm trên giường. Không thể bước xuống tiếp Thánh chỉ.
- Thái Giám Tổng quản miền nở: Ngăn trở hành động của cô
“ chủ tử, cứ việc nằm nghe ý chỉ là được rồi.
“ Uyển nhi, cố gắng nở một nụ cười yếu ớt. Làm cho người khác đau lòng không thôi.
“ Phụng Thiên Thừa vận. Hoàng đế chiếu viết. Ngu Mỹ Nhân. Nay được lòng trẫm. Hiền lương thục đức, kinh tài tuyệt diễm thiên hạ chỉ có một. Nay phong lên làm”
“ Chính Nhất Phẩm “ Hoàng Quý phi “ một tháng sau tiến hành lễ phong phi. Cũng chuyển sang Phượng Nghi Cung. khâm thử
“ Phượng Nghi Cung là gì. Là nơi chỉ cho Hoàng Hậu ở. Nay cô lại được ở nơi đó? Vậy mặt mũi Hoàng Hậu để đâu.
“ Nên Uyển nhi không khỏi cười nhạt. Bắt lão nương quỳ. Thì đây, lão nương vả mặt Thứ muội này không trật phát nào.
“ tiểu hồng, như bị trúng tà. Tay chân luống cuống cầm thánh chỉ thay chủ tử.
“ Tổng quản thái dám:: Chúc mừng nương nương. Nay được lòng thương yêu Của Hoàng thượng.
- Uyển nhi, như tỉnh lại... Đưa xấp ngân phiếu cực dày. Tiễn công công hớn hở rời đi. Trên dưới Hy Lai Cung, một mãnh vui mừng.
- Khắp hậu Cung ai ai cũng biết, Hoàng Hậu phạt Ngu Mỹ Nhân Quỳ. Lại khiến bản Thân bị vả mặt tới đau đớn... Các phi tần đua nhau đưa quà cáp tới lấy lòng Uyển nhi.
“ Thục Phi, biết Hoàng Hậu bị Vả mặt đau như vậy, không khỏi vui mừng. Nhưng Thục Phi, không Ngờ Vị Ngu Mỹ Nhân kia, lại được lòng Hoàng Thượng tới vậy.
- Từ Vị tí Ngũ phẩm Mỹ Nhân. Chỉ thị tẩm một đêm liền nhảy lên “ Chính Nhất Phẩm:Hoàng quý phi. Phân vị còn cao hơn cái Thục Phi này.
- Lúc này trong cung, ai cũng Biết Vị Hoàng Quý Phi này là sủng thi Của Hòang Thượng. Nhìn kết quả Của Hoàng hậu. Thì họ cũng biết, không nên đụng vào Hoàng Quý Phi này.
- Vũ Khuynh Hương. Vừa Tỉnh Lại. Thì nghe được tin Ngu Mỹ Nhận. Được phong làm “ Chính Nhất Phẩm.. Chỉ kém 1 bậc so với Hậu Vị. Hoàng thượng còn ban Phượng Nghi Cung cho nàng ở.
- Vũ Khuynh Hương, đau lòng tức giận khi bị Hoàng Thượng thẳng tay vả mặt không thương tiếc.
Lại đầy một bụng hận Uyển nhi. Nôn ra một ngụm máu bất tỉnh Nhân sự. Cả Chiêu Dương Cung gà bay chó sủa.