••••Chiêu Dương Cung••••`
- Mặc dù, Vũ khuynh Hương bị cấm túc. Nhưng trong hậu cung không ít cọc ngầm của nàng. Nên chuyện Uyển nhi độc sủng Hậu Cung, còn mang Long thai.
- Thì lúc này, Vũ Khuynh Hương mới tin tưởng, Hoàng Đế vô tình kia, trước giờ không bao giờ Lâm hạnh Phi Tần nào. Thì bây giờ hắn đã động tình, còn để ả Hồ Ly Tinh kia mang long thai Của hắn.
“ Hoàng Đế, đang công khai bảo vệ Vị Hoàng Quý Phi đó trước Lục Cung. Từ Hoàng Hậu như nàng cho tới Phi Tần, bất cứ ai cũng không được đụng vào.
Vũ khuynh Hương, bị vả mặt từ trước, giờ vẫn còn phẫn hận. Lần này lại bị Áp Uy, thì cái Hậu Vị này, đâu có cái quyền hành gì. Từ khi Nàng bị Cấm túc tới nay.
Phượng ấn, Hoàng Quý phi tạm giữ cai quản Lục Cung thay nàng. Tới cả Tâm hồn và Thể xác Của Hoàng thượng, ả cũng giữ... Vậy~~ nàng hao tổn tâm trí, vào Cung để được những gì?
“ Giết Đích tỷ, rồi được gì không phải bây giờ có một Hoàng Khuynh Thành, ngáng chân giữa đường sao.... Vũ Khuynh Hương điên cuồng gào thét....đập bất cứ cái gì có thể.
- Vương Ma ma “: Theo hầu Vũ Khuynh Hương từ nhỏ. Nên rất Rõ tính tình Của nàng, bà đau lòng không thôi.
“ Vương Ma ma “: Nương Nương, người Bình tĩnh Lại... Người càng như vậy, sẽ khiến kẻ khác hả dạ trong lòng.
“ Vũ Khuynh Hương, như bị đánh cho tỉnh táo....
“ Đúng...Đúng vậy... Ta là Hòang Hậu.. Ta không thể mất tất cả như thế được.
“ Chỉ là một Hoàng Quý Phi Thôi sao. Gặp Ta còn Phải quỳ gối vái lạy. Ả! hồ ly tinh kia, không xứng để có con với Hoàng Thượng.
“ Vương Ma ma “: Thấy chủ tử Của mình tỉnh ngộ. Mà suy nghĩ còn điên cuồng hơn nữa trước.
“ Vũ Khuynh Hương:: Vương Ma ma, bổn cung đã cấm tục bao lâu rồi.?
“ Vương Ma ma “: Bẩm Nương Nương, đã Được năm tháng.
- Vũ Khuynh Hương, trong lòng tính toán. Một tháng nữa sẽ hết thời gian cấm túc.
Mà cái thai trong bụng, Của Ả Hồ ly Tinh kia đã được 5 tháng.... Khóe môi Của Vũ Khuynh Hương, không khỏi nhếch lên một tia ác độc trong đó.
“ Vương Ma ma “: Rùng mình. Nương nương đang muốn làm cái gì đây?
“ Vũ Khuynh Hương:: Vương Ma ma, có phải ta sai ngươi Làm gì. Ngươi Cũng sẽ Tận trung mà làm?
“ Vương Ma ma “: Quỳ sụp xuống đất. Bẩm nương nương, lão nô nguyện lấy cái chết ra đảm bảo.
“ Vũ Khuynh Hương “: Được! rất Tốt.... Bổn cung nghe nói. Có loại xạ hương từ tây vực. Không màu, không mùi, không vị.... Ngươi đi hỏi thăm tin tức về vẬt đó cho ta.
“ Ta phải khiến cho Tiện Nhân kia, cả mẹ lẫn hài tử đi gặp Diêm vương Gia
•••••••••••
“Diêm Vương Gia “: Ta thật không nhận nổi cái cục nợ đó đâu.....
“ Uyển nhi “: Ông dám nhận. Lão nương sẽ xuống địa phủ tìm ông.
“ Diêm Vương Gia: “.....”
••••••••••••
Phượng Nghi Cung.
“ Uyển nhi đang nằm trên ghế mỹ Nhân. Nhàn nhã ăn nho, ngắm mỹ Nam bên cạnh. Đã mang thai tháng thứ năm rồi. Nên bụng đã nhô cao hơn bình thường. Thái y có chuẩn Ra là song bào thai.
- Cố Trình Vũ “ Nghe được tin thì mặt mũi cả ngày nở hoa. Lúc nào cũng toe toét cười.. Còn đâu là mười phần Anh minh, soái khí của Vị Đế Vương.
“ Ví như Như lúc này đây.
- Cố Trình Vũ,hoàn toàn trở thành nô thê chính thức rồi. Đang chăm chú lột vỏ nho, lâu lâu còn quay ra nói chuyện với cái bụng của cô...
“ Uyển nhi, hơi khó chịu từ khi có thai. Cô trở nên ăn nhiều mất kiểm xoát, còn hay bị rút Gân, mỗi buổi tối đều phải nhờ Tên Hoàng Đế kia xoa bóp. Thân thể cô cũng đầy đặn ra một vòng.
- Người ta nói, phụ nữ khi mang bầu là xấu nhất. Nhưng cô thì ngược lại, cô mang bầu khiến thân thể cô nẩy nở ra.
Làn da còn sáng mịn hơn trước, đều nhờ vào nước linh tuyền. Hocmon Của cô cũng thay đổi, đòi hỏi chuyện phòng the nhiều hơn.
“ Cố Trình Vũ, vì sợ tổn hại hài nhi, nên động rất nhẹ nhàng và ôn nhu. Uyển nhi, tính toán thời gian, chỉ Ít hôm nữa Vũ Khuynh Hương, sẽ hết hạn cấm túc. chắc chắn nàng. sẽ không bỏ qua cho cô.
“ Uyển nhi “: “ A” Vũ. Chàng sờ xem hình như, nhi tử đang đạp thiếp.
“ Cố Trình Vũ “: Sửng sốt... Cho tay áp vào bụng. Cũng cảm Thấy một lực rất nhỏ đạp lên bụng bảo bối của hắn.
“ Cố Trình Vũ “: nhi tử ngoan.. Con không được ăn hiếp mẫu thẫn. Đợi con Ra phụ Thân sẽ đánh đòn con.. “ Hừ “
“ Uyển nhi, cười nheo mắt lại “
“A” Vũ.. Chàng nha, không được dọa con như thế..
“ Cố Trình Vũ “: từ khi Thành nhi có hài tử. Đã bỏ quên ta luôn rồi..
“ Uyển nhi “: “ A Vũ “: Chàng lại nghĩ linh tinh đi. Hoàng hậu sắp hết thời gian cấm túc.
Chàng có thể miễn cho thiếp, cái đại lễ cúi bái gập thân kia được không. Hài tử rất mệt a~~~
“ Cố Trình Vũ “: sủng nịnh xoa đầu cô.
“ Được rồi. Thành nhi không nói, thì trẫm cũng sẽ làm vậy. Trẫm sẽ không để bất kỳ ai. Làm hại bảo bối của trẫm..
•••••••••••••
- Thoáng cái một Tháng đã trôi qua. Thời gian Vũ Khuynh Hương cấm túc cũng hết. Chiêu Dương Cung, lại náo nhiệt như cũ. Các mỹ nhân oanh oanh yến yến, đua nhau thỉnh an hoàng hậu.
- Vũ Khuynh Hương, vẫn tỏ ra niềm nở, ngồi vững trên hậu vị. Giống như người trước kia bị vả mặt, không phải là nàng ta.
“ Thục Phi: Hình như chọc ngoáy, Hoàng Hậu tới nghiện hay sao. Mới hôm đầu tiên Của ngày được tự do. Thì bắt đầu, dùng lời lẽ giăng bẫy Vũ Khuynh Hương.
“ Thục Phi biết. Bản thân không đấu lại vị Hoàng Quý Phi kia. Nên mượn Tay Vũ Khuynh Hương ngu ngốc,mà loại bỏ đi đối thủ. Còn chính Bản Thân Mình làm ngư ông đắc lợi.
“ Thục Phi “: Nương nương, có vẻ không biết. Hoàng Quý Phi đã được thỉnh ra mạch song bào thai. Hiện giờ Hoàng thượng và trên dưới hoàng cung đều rất vui mừng.
“ Muội thấy, tin vui này san sẻ với nương nương để cùng vui.
“ Vũ Khuynh Hương “: căm tức, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay, tới bật máu mà không cảm thấy đau... Nhẹ nhàng đối lại, lời châm chọc Của Thục Phi.
“Vũ Khuynh Hương “: Bổn cung, đương nhiên là vui cùng Hoàng thượng. Muội cũng nên xem lại cái bụng của bản thân đi. Đã hai năm sao không thấy động tĩnh gì?
“ Thục Phi “: Đa tạ, nương nương quan tâm. Do Sức khỏe của muội yếu đuối. Nên phụ lòng mong mỏi của nương nương rồi.
“ Vũ Khuynh Hương “ “Hừ “~~lạnh
“ Thục Phi “: có phải lần này, Hoàng Hậu bị vả mặt tới mức, thông minh ra chút rồi không. Bây giờ còn biết đáp trả lại cơ đấy.
“ Từ phía xa... Uyển nhi, được ma ma và tiểu hồng đỡ vào Chiêu Dương Cung... Thấy thứ muội vẫn an tỉnh tọa vị... Mặt nhìn không ra cảm xúc gì?
“ Uyển nhi “: Hay là bị vả mặt đau quá. Mà đơ luôn cảm xúc mặt hay không?, chắc là không đi! Thôi kệ lão nương lười suy nghĩ.
“ Uyển nhi, gật đầu chào hỏi xem như là hành lễ
“ Uyển nhi “: Hoàng hậu Nương Nương vạn phúc kim an! ~~ Nương nương khỏe?
- Thục Phi “: Đứng dậy phúc Thân với Uyển nhi.
“ Hoàng Quý Phi, vạn phúc!
“ Uyển nhi”: nhẹ gật đầu Lại.
“ Vũ Khuynh Hương “: Hoàng Quý Phi, có phải dựa vào hài tử mà quên hành lễ với bổn cung. Hay không để Bổn Cung vào mắt.
“ Uyển nhi cười thầm “: Thứ muội này, là đang thiếu đòn Rồi phải không? Còn chưa tỉnh mộng... Muốn thị Uy với lão nương....?
“ Uyển nhi “: là Nương Nương hiểu nhầm. Hoàng thượng có hạ chỉ.
“ Miễn cho Tần thiếp phải cúi lạy hành lễ “ KỂ CẢ NƯƠNG NƯƠNG “
“ Vũ Khuynh Hương “: Nghiến răng..... Nói
“ A” nếu Hoàng Thượng, đã ban chỉ. Bổn Cung Cũng không Làm khó muội. Hôm nay muội tới Chiều Dương Cung của ta. Là có việc gì?
“ Uyển nhi “: Tần Thiếp biết. Nương nương Chép kinh cầu phúc đã lâu. Hôm Nay mới mở cửa lại Chiêu Dương Cung. Nên tần thiếp tới trả lại Phượng ấn. Để nương nương tiếp quản Hậu cung.
“ Vũ Khuynh Hương tức tới đen mặt “ vẫn cố cười căng da mặt:
“ Thời gian vừa qua, làm phiền Quý Phi muội muội rồi. Muội nên dưỡng thai cho “TỐT“.
“ Hôm Nay, bổn cung mệt mỏi tất cả đều về cung của mình đi..
••••••••••••
- Mắt Thấy, tất cả đều rời đi. Vũ Khuynh Hương mới vẫy Vương Ma ma vào.
“ Vũ Khuynh Hương “: Việc bổn cung sai phó. Vương Ma ma đã làm tới đâu rồi?
“ Vương Ma ma “: Lão nô đã tìm được,vật Nương nương muốn... Tiếp theo làm gì? Xin Nương Nương chỉ thị.
“ Vũ Khuynh Hương “: Ngươi đưa gói Dược. Cho Tiểu Bảo ở phòng bếp Phượng Nghi Cung. Căn dặn hắn, tùy cơ hội hành động.
“ Nếu hắn không làm, Vương Ma Ma biết phải làm sao rồi chứ?
“ Vương Ma ma kinh hãi Trong lòng. Lĩnh mệnh rời đi.