[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 13: Chương 13: Công Lược Ma Ốm Vương Gia 2




- ----3#-------

Thấm Thoát ngày tháng trôi qua. Xuân qua, thu tới đông tàn. Uyển nhi đã tu bổ khối thân thể này khá lên rất nhiều. Đã có da có thịt cao lên không ít. Trên dưới Phủ thái phó ai nấy đều Mừng rơi nước mắt. Vì đại tiểu thư không còn kén ăn. Lại dễ gần hay cười hơn một năm trước. Bây giờ trên mặt của tiểu thư nhà hộ lúc nào cũng đầy ý cười

[[ ài ta mà không cười thật uổng phí gương mặt kinh diêm này]]

- ---.( aaaaa tiểu tỷ tỷ lại bắt đầu tự luyến rồi)

- Vẫn như thường ngày uyển nhi không có việc gì.liền đại mồn không bước tiểu môn không ra nữa bước. Trừ việc ăn và ăn ra thì cô cho tiểu hồng canh chừng cửa phòng. Để tiếp tục luyện cửu âm chân kinh.

Tiểu hồng thực Lo lắng có phải tiểu thư bị điên rồi không. Ngày nào ngoại trừ ăn như lang như hổ ra đều đóng cửa ngủ. Không cho ai làm phiền... Ta thực lo lắng..... Tiểu thư à, người có thể làm cho người khác bớt lo lắng đi được không??? Rớt nước mắt.......

Qua hơn một năm, cô đã luyện lên tới tầng thứ 9 của bí tịch. Đã Có nội lực thâm sâu. Bay nhảy hoặc trốn thoát tự do trong nháy mắt. Còn về do chiếu thì trên giang hồ người chống lại cô chỉ trên đầu ngón tay..... Uyển nhi tiếp tục miệt mài luyện công. Rảnh rỗi sẽ ăn no và đi thâm mẫu phân và phụ thân của khối thân thể này

( ai bảo ta là người có trách nghiệm cơ chứ.)

[[tỷ tỷ cố lên cuối năm sẽ có bằng khen thưởng. Cho tỷ tỷ]]

- --- ai thèm cái bằng khen thưởng nhà ngươi. Ngươi Lăn cho ta. Khi cần gọi không thấy đâu. Khi không lại lên tiếng. Thật tức chết lão nương.....

[[ đã chuyển sang chế độ tin nhắn chờ]]

- ---lại trốn rồi. Grrrrrrrr

Cách ngày nữ chính trọng sinh còn 15 ngày. Uyển nhi cũng luyện xong bí tịch cữu âm chân kinh. Bây giờ cô có thể gọi là xưng bá thiên hạ cũng không quá. Hôm nay cô gọi tiểu hồng cùng xuất môn đi dạo phố.(ừm tâm lý tốt mới làm đại sự được.). Gần hai năm cấm cửa lần này phải thám thú cổ đại vậy... Cổ đại ơi lão nương tới đayyyy

- --tiểu hồng, em chuẩn bị y phục. Hôm nay tiểu thư nhà em dẫn em xuất môn. Chuẩn bị luôn cái mạn che mặt cho ta. Xinh đẹp thật mệt chết ta.

- -- wooaoa tiểu thư thật dẫn em đi chơi. Em chuẩn bị liền đây rất nhanh thôi. Tiểu thư muốn mặc bồ nào. Ở đây có y phục mà hoàng thoang ban tặng lễ cập kê. Còn có 5 bộ trắng xanh. Hồng đào ở vân nghê thường. Tiểu hồng hưng phấn cứ bla bla bla nhảm nhảm. Cô đành chọn một bộ hồng phấn hoa đào. Y sa mỏng thêu từng cánh hoa đào. Sinh động càng tô thêm nét xinh đẹp kinh diễm mà không tục.... Không kém phần hoạt bát đáng yêu. Mái tóc buông xõa, chảy như thác nước tớ tận quá eo. Tùy tiện lấy dây cột dọn lại, nhìn thật giống tiên nữ trong bức tranh đôn hoàng... Tiểu hồng nhịn không được khen: Tiểu thư thật xinh đẹp. So với quận chúa còn xinh đẹp hơn.

- --nha đầu hàm hồ quận chúa sao có thể lấy ra so sánh. Ta còn chưa gặp qua. Lẽ nào em. Đã gặp qua. ( trách vậy thôi chứ tỷ tỷ ấy đang vui lắm đấy). Tiểu hồng vội phân bua..

K.. Không có em có bằng hữu là người tưới cây trong phủ quận chúa. Họ nói quận chúa không xinh đẹp tính tình còn khó chịu. Với lại em không có nói với người khác. Chỉ nói cho tiểu thư. Cô dịu lại. Được rồi tha cho em lần này. Giờ ta mang em đi.

Hai người nhanh chóng ra khỏi phủ thái phó. Uyển nhi chuyên tâm ngó đông ngó tây. Bước đi không còn trầm ổn. Ghét cửa hàng này chút sờ kia một chút. Thật mất hình tượng tiểu thư khuê các. Giống con tinh linh nhỏ vậy.... Phố xá cổ đại hai bên là cửa hàng phấn son. Vải vóc quần áo. Không thiếu nơi bán đồ ăn văt... Cô sai tiểu hồng mua hai xiên hồ lô ngào đường, rồi quyết định dừng ở tiểu lâu lớn. Đánh chén no bụng rồi về. Từ khi luyện bí tịch cữu âm chân kinh, lão nương luôn có cảm giác bị bỏ đói.... Oaooaaoo.

Vào tới Tiểu lâu. Cô chọn nơi gần với cửa xổ. Có thể ngắm toàn cảnh nơi kinh thành tấp nập này. Tiểu Nhị lại gần

# hai vị cô nương muốn dùng gì

# cho hai con vịt quay. 8 cái màn thầu nhân thịt đại. 2 tô cháo. 1 đĩa sũi cảo nhân bông cãi. 1 bình trà hoa lài còn tiểu hồng em ăn gì chọn đi. [¥_¥] không phải tiểu thư đã chọn rồi sao. Ta chỉ mới chọn mình của ta, em dùng gì cứ gọi đi đừng câu nệ. Ừm ừm tạm thời sơ Sơ vậy đi có gì ta lại gọi. Đứng bên cạnh là tiểu hồng và tiểu nhị há hốc toàn tập. Cô nương này sức ăn thật khỏe nha. Bằng với 4 người làm việc nặng ăn rồi.

( tiểu hồng xấu hổ che mặt: Tiểu thư nhà em ơi ở phủ ăn như chết đói khôg sao. Nhưng ra ngoài phải giữ hình tượng. Giữ hình tượng.)

Đồ ăn được bày chiếm hết hai cái bàn. Uyển nhi không khách khí. Giờ phút này còn hình với chả tượng con khỉ. Lão nương lấp cái bụng trước. Ai nhìn gì mặc họ.... Trong lúc khí thế ăn hừng hực uyển nhi không biết có có một đôi mắt tỏ ra thú vị đang dõi theo từng cữ chỉ động tác ăn của cô....

# Vâng không ai khác. Đó là Thái Tử Hiên viên tịnh. Cũng đang ở tiểu lâu này trao đổi thông tin mật. Hiên viên tịnh hứng thú nhìn hai cô nương ăn như hổ đói Kia không chớp mắt ---: Thái tử người có ý kiến gì với kế hoạch của hầu gia hay không? Hiên viên tịnh hồi thần rất nhanh kéo lại gương mặt ôn nhu dịu dàng kia: ngươi báo với hầu gia. Cứ làm theo kế hoạch phải nhanh chóng trước khi tiểu vương thúc khải hoàn trở về

(- ý là nam phụ hiên viên vô tà)

Uyển nhi và tiểu hồng ăn nó. Xoa cái bụng trống nhanh chóng gọi tính tiền. Tiểu nhị chân chó nói: hai cô nương bàn của cô nương đã được người khác thanh toán. Uyển nhi tò mò là ai trả vậy nhỉ. Thôi cho lão nương ăn trả tiền thay lão nương. Là người tốt sẽ được phúc. Nghĩ rồi ngoắc tay cho tiểu hồng ôm đồ phấn son về phủ.

Khi hai hình ảnh mờ dần trong tiểu lâu. Hiên viên Tịnh mới mở miệng - Tra cho ta.hai vị cô nương kia Là tiểu thư Của phủ nào. Dù có mạn che đi gương mặt kinh diễm kia. Hiên viên tịnh chắc chắn là một mỹ nhân hai là quá xấu. Thôi kệ gia ta có hứng phải tra.

Rất nhanh chưa tới hai canh giờ ám vệ đã bẩm báo. Hiên viên tịnh nhấc môi! Đã tra ra?

- - bẩm thái tử đã tra ra...... Hai vị cô nương kia là đại tiểu thư của phủ thái phó. Năm nay vừa 16t chưa có hôn phối. Từ khi hai năm trước không ra khỏi cửa phủ. Còn về vì sao che mặt. Nô tài kém cỏi không tra ra. Mong thái tử gia trách phạt.

- hiên viên tịnh phất tay cho ám vệ lui.... Còn hồn thì đã bay xa ơi là xa rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.