Đã qua hơn một tuần,từ cái đêm Uyển Nhi đưa tiền cho Tùy Gia Lạc. Cô chưa tới gặp hay làm phiền mắt.
Cô muốn hắn giải quyết xong hết rắc rối ở Tùy Thị, Thì mới tới gặp hắn. Cô định sẽ dẫn Tùy Gia Lạc đi du lịch Việt Nam, nghe nói ở đó có món bún chả hà nội rất ngon, còn có phở.. Vv
Mùa này mới chớm thu, đi du lịch ăn uống còn gì bằng. Mấy ngày này Uyển Nhi xem tin tức, được biết Tùy Thị đã gượng dậy từ đường cung.
Khiến làm cho nhiều người thất vọng không ít. Nhờ lần vấp ngã này,Tùy Gia Lạc đã cắt đứt nhiều mối quan hệ không tốt. Giúp hắn nhìn thấu được bộ mặt những người này.
_____________________
Sáng sớm thức dậy, Uyển Nhi thu xếp ổn thỏa. Tiện tay cầm luôn vali lớn, trực tiếp phóng xe tới Tùy Thị.
Uyển Nhi bước vào Tùy Thị nhân viên lại một lần nữa, mở tròn con mắt nhìn cô. Vì khi này Uyển Nhi không mặc đồ công sở, thay vào đó cô mặc váy ngắn, áo cúp ngực bồng vai.
Trên mặt còn đeo kính râm, chân dài miên man, dáng người cao ngạo bước về phía thang máy.
Có người nhận ra Uyển Nhi, liền vui vẻ chào hỏi.
“ Thư Ký Lan, đã lâu không gặp cô khỏe không? Cô tới tìm tổng giám đốc sao?
Uyển Nhi hơi gật đầu, mĩm cười với đối phương, Sau đó bước vào trong thang máy. Trên tay còn kéo thêm vali.
- Đing --- thang máy mở ra, Uyển Nhi hướng phòng làm việc của Tùy Gia Lạc mà tới.
“ Cốc Cốc ~~ “
“ Vào đi “ Tùy Gia Lạc có chút mệt mỏi lên tiếng, có lẽ mấy ngày nay hắn bận xử lý công việc. Tới quên ngủ
“ Gia Lạc! Tùy Thị đã vận hành bình thường, anh phải đi với tôi một chuyến.
Tùy Gia Lạc nâng mắt nhìn Uyển Nhi, nhìn cô lúc này giống như chuẩn bị đi xa vậy.
“ Uyển Nhi, cô định đi đâu sao?
Cô gật đầu với hắn, để vali vào một bên. Tiến lên trước mặt Tùy Gia Lạc, tay nắm lấy cavat, nói nhỏ vào tai hắn.
“ Gia Lạc, anh đã mệt mỏi rồi. Từ hôm nay anh thuộc về tôi.
“ Chúng ta đi chơi thôi.......
Tùy Gia Lạc cảm nhận được hơi thở ấm áp, phả vào tai hắn. Toàn thân hắn cứng lại, như có dòng điện chạy quanh người.
Bất giác hắn thở gấp hơn, miệng mấp máy lắp bắp không thành tiếng.
“ Đ... I... Đi... Đâu......? Tùy Gia Lạc, khó khăn nuốt xuống một ngụm nước miếng.
Uyển Nhi kéo hắn tới gần hơn, bàn tay mền xoa lên đầu hắn, rất giống cưng chiều sủng vật.
“ Đi Việt Nam! Gia Lạc anh cũng nên đi xả stress. Hâm nóng tình cảm với tôi.
( Ting -- Độ Hảo cảm của nam chủ +3% độ hảo cảm là 90% tiểu tỷ tỷ cố lên)
“ Nhưng.. Tôi còn phải quản lí công ty?
Uyển Nhi lười biếng nhìn hắn, cô biết là hắn đang viện lí do từ chối cô. Uyển Nhi nhếch môi cười, cô làm sao dễ dàng buông tha cho nam chủ đây.
“ Tôi biết anh sẽ sắp xếp ổn thỏa, 10 giờ sẽ bay.
“ Gia Lạc tôi cho anh thời gian 2 tiếng đồng hồ để thu xếp công việc.
Tùy Gia Lạc ngẩn người một lúc. Mấy giây sau hắn vội vàng, bàn giao công việc cho nhân viên.
Uyển Nhi nhìn hắn tấp bật như vậy cô hài lòng không ít. Nam chủ phải ngoan ngoãn nghe lời, như vậy mới dễ thương. Cô sẽ sủng nhiều hơn.
Tùy Gia Lạc bận bịu dặn dò nhân viên. Sau đó cũng theo Uyển Nhi tới sân bay.
Uyển Nhi và Tùy Gia Lạc ngồi ở ghế dành cho khách VIP. Cô nhìn ra ngoài ngắm cảnh quan, trên trời mây trắng tụ lại như kẹo bông gòn.
Nhắc mới nhớ ở Việt Nam có kẹo bông gòn, tới nơi cô nhất định phải ăn thử. Còn có nhiều món khác, nghĩ thôi nước miếng muốn rớt ra ngoài.
Hơn 2 giờ đồng hồ trên máy bay, lúc sắp hạ cánh. Cô đã thấy loáng thoáng khung cảnh ở Việt Nam, những tầng cao ốc, giống hệt bánh xếp lên,
Phía xa còn có khu nhà ngói, rất giống khu phố lâu đời. Uyển Nhi hứng trí bừng bừng.
“ Việt Nam lão nương tới đây “
Chỉ sau vài phút, Máy bay hơi nghiêng đáp xuống sân bay. Uyển Nhi nhìn lên màn hình điện tử.
“ Wecome T.p Hà Nội “
Tùy Gia Lạc nhìn thấy vẻ mặt phấn khích của Uyển Nhi. Khiến hắn hứng trí không ít.
Hai người tìm khách sạn 5 sao đặt phòng, ban đầu Uyển Nhi đặt một phòng. Nhưng Tùy Gia Lạc nhất định không chịu, cô đành phải đặt hai phòng.
Tùy Gia Lạc và Uyển Nhi nghĩ ngơi một chút. Buổi tối sẽ đi thăm quan Việt Nam, cô lướt trên điện thoại. Tìm hiểu nơi đẹp nhất ở Hà Nội này.
Trên có thông tin đầy đủ, Uyển Nhi quyết định sẽ đi chơi phố cổ trước. Nghe nói ở nơi đó có món ăn truyền thuyết Việt Nam, sau đó sẽ ăn kem tràng tiền.
Hoàng hôn buông xuống, Uyển Nhi dẫn Tùy Gia Lạc tham thú Hà Nội. Cô cảm thấy ở đây rất tuyệt. Còn có rất nhiều mỹ nam biểu diễn ở phố đi bộ.
Uyển Nhi hơi dừng bước chân lại, nắm tay Tùy Gia Lạc. Cô nở nụ cười sáng lạn nhìn hắn.
“ Tôi muốn nắm tay đi quanh hồ, giống bọn họ.
Tùy Gia Lạc nhìn theo ngón tay Uyển Nhi chỉ, hắn thấy hầu hết nam nhân ở đây, đều nắm tay bạn gái họ. Còn chưa kịp trả lời, đã bị Uyển Nhi lôi. Kéo đi.
“ Gia Lạc, anh nhìn đi hai người kia ngồi trên vịt khổng lồ. Nhìn đi.......
Tùy Gia Lạc giật giật khóe miệng. Hắn thấy cô lúc này, giống hệt trẻ con. Cái gì cũng không biết.
Hai người nhanh chóng thuê vịt, leo lên đạp vịt giữa hồ. Dưới ánh trăng sáng.
Hai người ngồi yên lặng trong thuyền vịt. Đôi chân ăn ý đạp thận chậm dãi. Mặt hồ gợn sóng, Tùy Gia Lạc thở ra, hắn lên tiếng cực nhỏ như muỗi kêu.
“ Uyển Nhi, có phải em thích tôi.?
“ Thích “ Cô không suy nghĩ mà rứt khoát trả lời.
Tùy Gia Lạc ngạc nhiên, hắn mím chặt môi, cố gắng đè ép tay ở nơi trái tim lại. Tiếp tục hỏi.
“ Tại sao cô thích tôi, chúng ta biết nhau không lâu?
Lúc này Uyển Nhi nhìn thẳng vào mắt Tùy Gia Lạc. Hắn bị cô nhìn tới giật mình, nghiêng đầu tránh né.
Uyển Nhi vươn hai tay ra giữ lấy mặt hắn, không dễ dàng buông tha Tùy Gia Lạc.
Sắc mặt Tùy Gia Lạc đỏ bừng, định. Nói gì thì, Uyển Nhi nhẹ nhàng hôn lên cánh môi nóng ấm của hắn.
“ Lần đầu thấy anh tôi đã thích. Có lẽ anh sinh ra chỉ dành riêng cho tôi.
“Gia Lạc! Cả đời này anh đừng hòng chốn thoát khỏi tôi.
Tùy Gia Lạc hai mắt mở lớn, sau đó cúi đầu xuống. Hắn cảm thấy, những lời tổng tài bá đạo này. Là hắn nói mới hợp tình huống.
Mà thời điểm này, vị trí của hắn và Uyển Nh đã bị hoán đổi từ lâu. Từ khi mà hắn nhận số tiền kia từ Uyển Nhi.
Tùy Gia Lạc quyết định, nói rõ ý nghĩ của mình, hắn không muốn bị Uyển Nhi xem như món đồ. Muốn mua là được, hắn có lòng tự trọng của nam nhân.
“ Uyển Nhi! Tôi không muốn cô xem. Tôi là món đồ. Muốn mua là có.
“ Hãy cho tôi thời gian suy nghĩ.
Uyển Nhi cau mày nhìn Tùy Gia Lạc, có phải tên nam chủ này. Hiểu lầm gì đó rồi hay không? Chưa bao giờ cô coi hắn là đồ vật.
“ Gia Lạc! Tôi chưa bao giờ xem anh là đồ vật. Anh muốn suy nghĩ bao lâu? 1 giờ hay 1 phút.
“ Uyển Nhi, cô hãy cho tôi 3 ngày. Sau 3 ngày tôi sẽ trả lời thỏa đáng với cô.
“ Được, cả đời tôi còn chờ anh được, chỉ 3 ngày thôi, tôi đợi được.
( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +3% độ hảo cảm là 93% tiểu tỷ tỷ giỏi quá.)