Thời gian thấm thoát trôi qua, Uyển Nhi đã ở Anh ba tháng. Thời gian này cô có rất nhiều bạn mới. Có những anh chàng ngoại quốc đẹp trai đáng yêu tỏ tình, cô đều từ chối.
“ Ai bảo hệ thống kia chỉ cho phép ta với Tiêu Dục cục đá đông kia chứ “ hừ “
Kể từ cái đêm cô trói hắn lại. Hắn không còn gặp cô nữa. Trong đáy lòng Tiêu Dục nổi lên nghi ngờ.. Cô lại quan trọng với hắn tới vậy?
Thời gian nghĩ hè Tiêu Dục chỉ nghĩ, khai giảng hắn sẽ nhanh chóng gặp Lại cô thôi.. Sẽ rất nhanh thôi~~~
Ngày khai Giảng. Tiêu Dục mặc đồ cực kì đẹp trai, hắn dự định sẽ nói cho cô biết. Hắn cũng thích cô.. Là thích rất nhiều. Tiêu Dục đang hào hứng khi được gặp Uyển Nhi.
Thật không may, hắn tìm khắp trường. Không thấy tìm được hình bóng người hắn muốn.
Hỏi thăm từng lớp cũng không có. Rốt cuộc là cô ấy đã đi đâu. Hay chỉ là bệnh nên không tham gia khai giảng được.
Tiêu Dục nhịn không được mà phóng xe tới hẳn Lâm Gia!
Tiêu Dục bấm chuông thì bà Lâm Bước ra mở cửa!
Hắn liền hỏi.
“ Bác gái, hôm nay em ấy không đi khai giảng ạ?”
“ Bà Lâm nhìn thấy anh, bà lại nghĩ tới dáng vẻ lạnh lạnh. Miệng lại nói Không thích con gái bà..
Bà Lâm nâng mắt lên: “Con Gái tôi ra nước ngoài rồi từ mấy tháng trước rồi!
Hắn thất thần nhíu mày: “Em ấy ra nước ngoài làm gì ạ?” Tiêu Dục chưa từng nghe Uyển Nhi sẽ đi nước ngoài.....
“ Bà Lâm Liền Không ngại mà đâm Tiêu Dục một nhát. Ai bảo từ chối con gái bà?
“ Nó đi du học... Ừ chắc tầm này có bạn trai rồi cũng nên “
Tiêu Dục, hai mắt trợn tròn.. Thất vọng ra về. Trong đầu không ngừng xoay quanh câu nói kia của Bà Lâm
Hắn nhận ra, hắn thật sự thích Cô... Phải nói là Yêu chứ không còn thích nữa rồi....
Tiêu Dục nhanh chóng, làm đơn xin nghỉ dạy. Về nhà giúp Ông Tiêu quản lí công ty. Thuận lợi tìm địa chỉ nơi Uyển nhi Du học.
Hắn phải bắt bằng được, cô gái dám trói hắn... Bức hôn hắn.. Cô dám không nói gì mà rời khỏi hắn.
“ ai cho cô cái quyền tự tiện như vậy?
•••••••••••••••••••
Nước Anh xa xôi.. Uyển Nhi đang bận bao chọn cả nhà hàng Anh để ăn. Các đầu bếp tay không kịp làm cho cô ăn nữa...
[...] Tỷ xinh đẹp.. Cô không lo lắng nam chủ bị người ta cướp mất à.
“ Xì~~ lo cái gì. Lão nương còn được ba lần miễn phí mạt sát mà.
[...] Tỷ xinh đẹp.. Chị đừng ăn nữa... Thật tội cho đầu bếp... Làm luôn tay không được nghĩ ngơi
“ Ý em gái hệ thống là gì? Em có thể yên ổn Câm miệng đi không...?
[...] offfff
- Tiêu Dục không hiểu tại sao, không tìm ra được địa chỉ của Uyển Nhi. Anh hỏi ông bà Lâm. Thì hai ông Bà nhất định không mở miệng...
Tiêu Dục...nôn nóng.... Tức giận tới đập bàn... Tất cả hội đồng quản trị nhìn hắn Tới sợ sệt...... Bởi cái tính cao lãnh của hắn.
Cứ như thế hắn dùng mọi cách để tìm Uyển Nhi.. Lúc có chút manh mối, thì lại nhận được tin cô đã chuyển đi nơi khác..
Hết lần này tới lần khác. Cứ anh truy tôi chạy... Vòng đi vòng Lại đã qua hai năm.
•••••••••••••• hai năm sau.
Uyển Nhi đang ăn bò bít tết... Gà tây nướng... Hamburger.. Thấy hào cảm điên cuồng tăng lênn 90% rồi. Những ngày qua cô biết hắn tìm cô.
Uyển Nhi cố tình.. Anh Truy tôi chốn... Hắn không tìm ra địa chỉ Của cô là nhớ em gái hệ thống rồi.
“ Lão nương ăn no rồi” về thôi..
[...] Về đâu hả tỷ xinh đẹp..
“ Về nước... Lấy cục đá đông lạnh kia sắp thành quả cầu lửa rồi...
[............] Tỷ không thể ví một cách hoa mỹ sao. Nam thần cao lãnh, bị tỷ ví là cục đá đông...???
••••••••••••••••••••••
Tiêu Dục mới họp hội đồng xong. Hắn ý định đi xem mắt... Ông Bà Tiêu luôn thúc dục hắn lấy vợ rồi sinh con. Luôn bị hắn lơ đi.
Hôm nay bất đắc dĩ. Phải đi xem mắt. Nếu không ông bà Tiêu sẽ tức chết... Đi
Ngồi trong nhà hàng sang trọng. Một cô gái mặc đồ diêm dúa... Cả người chẳng có khí chất gì. Ông bà tiêu chỉ nói cô ta sinh được con.. Gia đình phù hợp....
“ Tiêu Dục tiến đến lễ phép chào hỏi đối tượng xem mắt... Hắn khó chịu khi phải nói chuyện với cô gái này...
Hắn Đang bực mình thì âm thanh quen tai.. Rất lâu.. Đã rất lâu rồi hắn muốn tìm kiếm.. Nay lại vang lên.
“ Thầy~~~ Đây là bạn gái của thầy sao? Uyển nhi gọi cực kì ngọt ngào...
Tiêu Dục cố nén cảm xúc bên trong, ngẩng mặt lên... Thấy.. Một cô gái xinh đẹp quyến rũ.. Mái tóc đen dài. Đôi mắt to linh động..
Đúng rồi là cô ấy~~~ tìm được rồi...
“ Cô gái kia hỏi “: Xin lỗi vị này là ai?
“ Từng Là học trò” Uyển Nhi xác định..
“ Tiêu Dục “: Người yêu tôi..
Cả hai người đồng thanh nhưng không hề ăn khớp với nhau...
Cô gái kia tức giận rời đi...
Uyển Nhi thấy Kịch hết hay. Định rời đi thì Tiêu Dục nắm tay cô lại, ôm vào lòng.
Tiêu Dục phẫn nộ mà hét lên một tiếng,“
. “ Ai cho em rời đi không nói. Em biết tôi đã tìm em rất lâu rồi không?
“ T... hầy.... Thầy... Tìm em làm gì nha? Uyển nhi lắp bắp hỏi lại
Tiêu Dục ôm cô càng chặt.. Nghiến răng từng chữ “ Gọi Tôi là ca ca~~~
Uyển Nhi nuốt từng ngụm nước miếng nhỏ. “ Tiêu Dục ca ca ~~~~
Tiêu Dục hài lòng quỳ Xuống, nói: “ Uyển Nhi~~ Anh thích em... Rất thích. Đồng ý làm bạn gái... Không mà là làm vợ anh được không? “
Uyển Nhi nhìn người đàn ông cao lãnh này, chịu quỳ xuống trước bao nhiêu người, tỏ tình với cô... Uyển Nhi nổi lên tia chêu chọc.
“ Tiêu Dục ca ca~~ đang tỏ tình với em sao?
“ Tỏ tình gì?? Sao không có hoa nha ~~~~
Tiêu Dục bị lời nói của Uyển Nhi dọa cho sợ... Miệng lắp bắp...Ho.. A... Hoa....hắn với ngay cái bình hoa giả trên bàn...
“ Đưa bình hoa ra... Mặt đỏ như máu... Miệng lắp bắp...”: Uyển Nhi...E..em đồng ý lấy anh chứ?
Mọi người xung quanh phì cười. Ai đời nào cầu hôn lại dùng bình hoa giả ra cầu hôn chứ... Anh chàng này.. Bị ngốc rồi đi...
Uyển Nhi mặc kệ người khác cười Tiêu Dục.. Cô cao hứng mà nhận bình hoa.
Uyển Nhi lên tiếng: “ Em đồng ý.”
Tiêu Dục vui mừng tới mức nhấc bổng Uyển Nhi Lên xoay như đứa trẻ
“ Thật sao!! Tôi có vợ rồi... Cô ấy đồng ý rồi....
( Ting--- Nghiệm vụ hoàn thành 100% đang sao chép kí thể 5%-10%-80%-100% sao chép thành công.... Thoát ly khỏi khí Thể....)