[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 97: Chương 97: Gian Thần! Tha Cho Trẫm 4




Uyển nhi rong chơi đã ba tháng, thời gian này. Cô đi qua bất cứ trạm kiểm tra nào đều có chân dung của cô. Bất quá họ không nhận ra được, vì lúc này cô đã khôi phục thân phận nữ nhi, còn lại khuynh thành diễm lệ. Không còn là nam nhi, sao họ có thể nhận ra được?

Điểm đến tiếp theo của cô là Cữu Châu.. Chỉ cần đi qua Trạm Kiểm Xoát Tương Châu này nữa là an toàn.

Xe ngựa đang tiến đến gần Trạm Kiểm xoát. Binh lính nghiêm ngăt kiểm tra tỉ mĩ. Nhất là nam nhân có dáng người nhỏ thó.

“ Binh Lính “: xe ngựa phía trước dừng lại... Người trong xe là ai?

“ Xa phu “: Tiểu thư, Quan gia muốn kiểm tra xe. Thỉnh tiêu thư xuống một lúc.

- Uyển nhi, nhẹ nhàng gật đầu. Vén rèm châu bước xuống xe ngựa.

“ Binh Lính “: Đề nghị cô nương này tháo Mạn Sa ra. Hiện nay có đối tượng vượt ngục. Mong cô nương phối hợp một chút

“Uyển nhi mắng thầm “: Tên Gian thần kia dám nói lão nương là tội phạm vượt ngục..

“ Quá lắm... Đáng phải đánh gãy chân hắn”

Trong lòng thì thầm mắng mấy đời tổ tông của Phó Minh Viễn. Nhưng bàn tay lại nhẹ nhàng gỡ bỏ Mạn sa che mặt ra. Lộ ra gương mặt kinh tài tuyệt diễm.. Lay động lòng người.

Binh lính, lẫn người đi đường bị trầm mê vào nhan sắc của cô....quên luôn cả nhìn bức họa.

Uyển nhi lên tiếng ngọt ngào! Như nhéo vào lòng người mền mại tới nhũn cả tâm hồn.

“ Uyển nhi “: Quan gia~~ Người nhìn cho kĩ tiểu nữ. Tiểu nữ còn phải đi cầu phúc cho mẫu thân...

“ Quan gia~~ Tiểu nữ được phép qua chưa.?

“ Binh lính lắp bắp”:: Q.... Qua~~ Qua.

“ Cuộc đời hắn, đây là lần đầu tiên gặp mỹ nữ xinh đẹp tới như vậy......a~~~

Uyển nhi thành công qua ải. Đeo lại mạn sa che mặt, nhẹ giọng nói với Xa phu.

“ Uyển nhi”: Đi Tới Cữu Châu.. Ta nghe nói nơi đó rất nhiều cảnh đẹp. Đồ ăn nổi tiếng..

“ Xa Phu “: Tới Cữu châu mất bảy ngày đường. Tiểu thư cố chịu ngồi xe một thời gian.

“ Uyển nhi “: Đã biết, vất vả cho Ngươi rồi.

Xa phu cảm thán. Đây là lần đầu tiên ông thấy một. Mỹ nhân không kiêu ngạo. Lại ôn nhu như nước quan tâm người không cùng cấp bậc như vậy... Quả là tiểu tiên nữ.. Lòng dạ bồ tát

•••••••••••••••

Phó Minh Viễn, sầu não trong Hoàng cung. Đã ba tháng rồi, không có một chút tin tức nào của hoàng đế. Như thể tên hoàng đế bốc hơi khỏi thiên hạ này vậy?

“ Phó Minh Viễn”: Ray ray huyệt thái dương... Gọi Lý công công vào.

“ Lý Công Công “: Thái phó, ngài có gì dặn dò?

“ Phó Minh Viễn”: Ngươi truyền tin ra ngoài. Hoàng thượng bị phong hàn, cần tĩnh dưỡng một thời gian.

“ Để trấn an quần thần. Còn ta sẽ ra ngoài tìm Hoàng Thượng Về~~ Không thể ở đây chờ đợi Được?

“ Đám ám vệ và Ngự Lâm quân quá vô dụng. Chỉ tìm một con ma ốm cũng không tìm ra.. Phí bổng lộc của Đại sở.

“ Lý công công”: Lĩnh mệnh bước ra ngoài. Khóe môi nhếch lên như có một âm mưu gì đó?

••••••••••••••••

Phó Minh Viễn Cưỡi Hắc mã, phóng ra khỏi Tử Cấm Thành trong đêm. Không biết Ma xui Quỷ khiến thế nào, hắn lại một đường đi tới Cữu Châu.

Uyển nhi trên xe ngựa đã được ba ngày đường. Cả người mệt mỏi, bất chợt xe ngựa phanh gấp, xa phu hoảng hốt bẩm báo.

“ Xa Phu”: Tiểu thư. Có người bị thương Ngất ở bên đường.

Uyển nhi, xuống xe ngựa tiến lại gần người đang ngất. Toàn thân đều vết thương lớn nhỏ, máu tươi nhuộm đỏ cả thân bạch y nam tử. Hơi thở chỉ thoi thóp, chỉ cần chậm trễ một chút tức khắc sẽ đi gặp Diêm Vương Ca ca.

Uyển nhi, sai xa phu lật người nọ lại...

Bất giác, cô thấy được dung nhan người nọ thì, lập tức xoay người bỏ đi. Khiến xa phu ngơ ngác không thôi.

“ Uyển nhi “: mẹ nó! CƯ nhiên lại là Tên Gian Thần Phó Minh Viễn.... Hắn tới là ám lão nương phải hay không?

“ Đã sắp chết, lão nương cho chết luôn...

[...]Tỷ xinh đẹp, xin tỷ cứu Nam chủ. Nam chủ để yêu thương sủng ái. Không phải để nam chủ chết đi.

“ Lão nương không cứu..

“ Nhất định không cứu.

“ Có chết, cũng không cứu.

[...] Nghiệm vụ phụ tuyến. Xin tỷ cứu giúp và mang theo Phó Minh Viễn.

“ Con Mẹ nÓ. Lão nương đã làm gì nên tội”

[...] tội của tỷ xinh đẹp rất nhiều. Không kể hết.

Uyển nhi đã sắp bước lên Xe ngưa. Nghe được nghiệm vụ đành phải quay lại. Liền cho xa phu ôm Người lên xe ngựa.

Uyển nhi lấy từ không gian ra, Viên hồi hoàn đan duy nhất. Đau sót đút cho Tên gian thần uống. Xong xuôi mặc kệ hắn sống chết.

[...] Tỷ xinh đẹp, tỷ phải thay đồ và cầm máu cho Nam chủ nha.

“ Sao em gái ngươi lắm chuyện thế. Lão nương tặng hắn cho em đấy?

Miệng thì không ngừng mắng. Tay thì xuất ra dị năng hệ băng, làm đông Lại máu tránh cho máu tiếp tục chảy ra ngoài.

Đôi tay như ngọc tạc, cởi y phục của Phó Minh Viễn ra, băng bó đắp thuốc. Nhân tiện mượn luôn y phục của xa phu thay cho hắn.

“ Uyển nhi “: Chậc~~ Thân thể đẹp tới tinh xảo này.. Quá câu dẫn người rồi.

“ Không phải, lão nương ý trí kiên định.?

“ Không thì tên Gian thần Sủng nhi này, đã mất đời trai rồi...

“Khi hắn tỉnh. Nhất định phải ngược hắn~~ xem như là, trả thù cho nguyên chủ.

“ Uyển nhi, lấy nước linh tuyền từ không gian ra. Đút cho Phó Minh Viễn uống. Mong hắn tỉnh thật nhanh, Rồi cút xa xa cô ra.

[...] Tỷ xinh đẹp. Tỷ có muốn xem thêm về cốt truyện của Phó Minh Viễn hay không?

“ Uyển nhi “: xem, Dù gì cũng phải biết thêm về hắn.

.••••••••• cập nhập thông tin thành công.

Phó Minh Viễn, sinh ra trong Gia tộc Phó Gia. Ba đời làm quan Tam Triều. Tới lượt Phó Minh Viễn, được xưng là thiên tài hiếm có ở Đại Sở.

Mười lăm tuổi thay cha nắm giữ Phó Gia. Lên chức Thái Phó. Hai mươi tuổi phò tá Tiên hoàng. Rất nhiều tiểu thư quan lại quý nữ thương thầm nhớ trộm. Nhưng Phó Minh Viễn không hề động tâm.

Có người còn đồn hắn ta bị đoạn tay áo, chỉ thích nam nhân không gần nữ nhân. Tới khi Tiên hoàng Hoang Dâm vô độ, giết người như ngoé. Phó Minh Viễn Giết Vua, đưa Nguyên chủ lên ngôi.

Vương An Gia vì một lòng tạo phản. Không muốn Phó Minh Viễn nắm giữ quyền hành. Cấu kết với quan Lại Giết Phó Minh Viễn. Sau đó giết luôn nguyên chủ.. Lên ngôi nắm quyền...

Vụ việc bị trọng thương lần này. Cũng là An Vương Gia ám sát hắn.

[...] Nên ta khuyên tỷ xinh đẹp. Hắn mà chết tỷ cũng Tiêu đời.

“ Uyển nhi “: Hazzz lão nương thấy. Tên Gian thần này cũng thật đáng thương.

[...] Bỡi vậy.. Ta xin tỷ xinh đẹp hãy yêu thương nam chủ. Hãy sủng ái thay vì ngược đãi..

“ Lão nương nói, sẽ ngược đãi hắn khi nào?

[...] Ta thấy thái độ của tỷ xinh đẹp rất giống!

“ Có sao? Làm gì có. Em đừng nói bậy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.