[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 187: Chương 187: Lão đại tôi đến đây! 5




Uyển Nhi thấy mới một ngày đã xoát được 30%, vậy thì không tới một tháng sẽ hoàn thành nhiệm rồi hay sao?

Cô đợi cho Ẩn Ngạo Hàm Ăn xong.dọn dẹp bát đũa rồi trở về Phòng Của mình.

Lại một lần nữa cô nằm trên ghế sofa, mắt chăm chăm nhìn trần nhà.

Uyển Nhi lười nhác thở ra, nhìn trần nhà không có ý định buông tha. Hệ Thống tốt bụng nhắc nhở.

[...] Tiểu tỷ tỷ, trần nhà không có nhện, cũng không có ruồi chỉ đó đen trùm pha lê, tỷ là đang nhìn cái gì nha?

“ Hệ Thống Chó Chết, Lão nương là đang nghiên cứu nam chủ.

“ Lão nương Vẫn thấy sai chỗ nào đó rồi, đọc trong tiểu thuyết hắc đạo, nam chủ phải ngầu lòi, mà tên Ẩn Ngạo Hàm này. Vẫn cứ sai chỗ nào rồi.

“ Chắc Chắn là nhầm nam chủ rồi.

[...] Tiểu tỷ tỷ, trên đời này không phải ai cũng thô bạo như tỷ đâu, tỷ đừng mong chờ. Ta cảm thấy nam chủ này rất được.

Uyển Nhi nghe hệ thống nói. Cô tức tới nghiến răng nghiến lợi, gằn giọng.

“ CÚT”

Vừa rồi cô đi gõ cửa nhà hắn, chào đón cô là câu nói “ Quên mang súng sao?.

“ Lỡ như làm gì không vừa ý, hắn lấy súng bắn chết lão nương thì sao đây.

Dũ võ công có mạnh tới đâu, cũng không so được với súng đạn không có mắt. “ Không được vẫn nên trói hắn lại. “

Suy nghĩ nhiều, Uyển Nhi ngủ thiếp trên Sofa cả một đêm. Tiếng chuông cửa đánh thức cô tỉnh dậy.

Uyển Nhi ngáp ngắn ngáp dài, nhíu nhíu mi chống thân mình ngồi dậy. Cô duỗi tay ra, vặn nắm cửa mở ra kinh ngạc nhìn người trước mặt.

“ Ngạo Hàm anh có chuyện gì sao?.” mới sáng sớm hắn tới gõ cửa nhà cô làm gì nha.

Ẩn Ngạo Hàm hơi mím môi, lạnh lùng lên tiếng.: “ Đến ăn sáng.

Uyển Nhi mắng trong lòng.:“ Đệch hôm qua lão nương chỉ nói cho có lệ. Hôm nay hắn thực sự xem lão nương là người hầu Của hắn sao?

“ Hừ nếu không phải hắn là nam chủ, lão nương đã sớm thịt hắn rồi. “

Uyển Nhi kinh ngạc:“ “ A “ mới 5 giờ sáng trời còn chưa có sáng nha.

“ 5 giờ 1 phút 38 giây, Tôi đói “: Ẩn Ngạo Hàm lạnh lùng phun mấy chữ.

Uyển Nhi thật sự muốn đánh tên này, cô cố tỏ ra bình tĩnh, gật gật hơi nghiêng người. “ Vào đi, đánh răng xong sẽ chuẩn bị cơm sáng.

Ẩn Ngạo Hàm gật gật đầu, tự nhiên như nhà của hắn, trực tiếp cởi giày mang vớ vào trong phòng.

Hắn quan sát phòng của Uyển Nhi, cơ hồ cùng sở thích với hắn. Phòng chỉ có hai màu sắc, đen và trắng đồ dùng giản dị ngăn nắp. Nhìn qua hắn cũng biết cô là con người sạch sẽ.

Hắn thật Tò mò, Phùng gia to lớn không ở, cô ấy lại dọn tới nơi nhỏ hẹp nayc làm gì?

Ẩn Ngạo Hàm, vừa quan sát buâng quơ hỏi. “ Sao cô không ở Phùng Gia, lại chọn nơi này làm gì?

Uyển Nhi đang ở phòng bếp nấu cơm dừng một chút, mắt nhìn lên hắn, cô hỏi lại.

“ Vậy anh thì sao? Không ở Ẩn Gia mà dọn ra ngoài? Tôi cũng rất thắc mắc đây.

Ẩn Ngạo Hàm hơi ngạc nhiên, vì cô là người đầu tiên hỏi ngược lại hắn, đáy mắt nổi lên tia hứng thú.

“ Ồ” Tôi là có chuyện nên ở ngoài sẽ tiện hơn. “ Hắn vẫn lãnh đạm trả lời cô.

Uyển Nhi không vội trả lời, cô đưa đồ ăn làm tốt đặt trên bàn cơm. Lúc này mới nhìn thẳng vào mắt Ẩn Ngạo Hàm mà nói.

“ Tôi cũng như anh, có chuyện quan trọng mới phải dọn ra ngoài. “ nói xong cô múc một chén canh đẩy về phía hắn.

Ẩn Ngoan Hàm nhíu chặt mi tâm, hắn rất Tò mò, mèo nhỏ là có chuyện gì nha.

“ Khụ~~ Thứ cho tôi tò mò, không biết cô là có chuyện gì, nói cho tôi có thể tôi giúp cô được.

Uyển Nhi nở nụ cười sáng lạn, chống tay vươn người ra phía trước, thì thầm vào tai Ẩn Ngạo Hàm.

“ Chuyện này chỉ có anh mới giúp tôi được. Tôi chuyển tới đây bởi vì..

Thoáng chốc gương mặt lạnh lùng của Ẩn Ngoan Hàm, đã nhiễm hồng đôi tai đỏ rực.... Yết hầu khô đắng.

“ C.. Huyện.. Chuyện gì? Cô cứ nói nếu trong giới hạn của tôi. “

Uyển Nhi cười cợt, ngón tay điểm lên cánh môi của hắn, âm thanh ngọt ngào vang lên.

“ Bởi vì, Nơi này Có anh... Tôi chỉ cần anh, Anh ngoan ngoãn đừng trốn tôi là được.

“ Tiền của anh Tôi còn dám cướp? Còn anh tôi nhất định sẽ có được. “ Uyển Nhi trịnh trọng nói.

Ẩn Ngạo Hàm cố trấn định húp canh, hắn nghe cô bá đạo nói xong, xém chút sặc phun canh ra ngoài.

“ C... Ô... Cô là nữ cướp giật Hôm trước.. Cô. Là cô đang đùa giỡn với tôi đúng không? “ Ẩn Ngạo Hàm toàn thân cứng đờ, lắp bắp dò hỏi lại..

( Ting --Độ hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 40% tiểu tỷ quá giỏi)

Uyển Nhi không để ý tới hắn, khôi phục lại vẻ ôn nhu: “ Nghe rõ rồi thì ăn đi, đừng để tôi tốn công nấu cho anh ăn.

Lúc này Ẩn Ngạo Hàm mới hồi thần, ngoan ngoãn ngồi ăn cơm. Người Đàn ông hoàng kim như hắn. Lại thua bởi mèo nhỏ hung hăng.

Bình thường những người đối với hắn như vậy. Bây giờ đã nằm sau ba thước đất rồi. Chỉ có mèo nhỏ này, hắn có tức giận sinh khí, cũng không làm sao đánh trả được.

Hắn thấy Uyển Nhi Chuẩn bị tới công ty, hắn rất muốn ở lại ăn thêm, nhưng ngại da mặt hắn mỏng. Đành lên tiếng.

“ Tôi về trước đây.” Uyển Nhi bảo hắn, gói đồ ăn lại mang về ăn. Nghĩ một hồi, hắn tự nhiên gói đồ ăn trở về phòng.

Uyển Nhi nhìn động tác mang túi đồ ăn đầy trở về của hắn. Cô không ngừng mắng.

“ Lão nương chỉ nói cho có lệ. Vậy. Mà hắn thản nhiên vét sạch nồi mang đi? Ô Ô Ô đồ ăn của lão nương.

“ Lão Nương muốn chém chết tên nam chủ này, hắn giành ăn với ta.

[...] Tiểu tỷ tỷ, xin tỷ hãy suy nghĩ xa ra một chút. Đừng nên nghĩ mình đồ ăn thôi, đầu óc hạn hẹp.

Uyển Nhi. “ Cả nhà mi mới đầu óc hạn hẹp.

“ Ông nội mi mới đầu óc hạn hẹp. Lăn cho lão nương.

[...] Hung dữ, ta muốn đổi tiểu tỷ tỷ sát vách.

••••••••••••••••••••••••••

Uyển Nhi lái xe tới Công ty, con người cô liền biến thành Cao lãnh, hờ Hững mới mọi thứ xung quanh.

Vừa mời vào văn phòng, cô liếc nhìn đống văn kiện đã Được xử lý từ bao giờ, lúc này mới Uyển Nhi mới hài lòng.

“ Cốc Cốc“. Phùng Tổng tôi vào được chứ.

Uyển Nhi Lãnh đạm lên tiếng.” Vào đi. “

Thư kí Phương nhìn Uyển Nhi kích động nói.: “ Phùng Tổng, phía bên Công Ty Đại phát, tung tin với giới truyền Thông, công ty chúng ta làm địa ốc giả cho người dân.

“ Bây giờ, có rất nhiều người muốn hủy hợp đông đòi bồi thường tiền.

Đầu Ngón tay Uyển Nhi, chậm rãi gõ gõ lên mặt bàn hờ hững nói.

“ Bây giờ cô Thu mua lại công ty Đại phát cho tôi, còn tin đồn đó kệ họ muốn tung thì tung.

“ Những người đòi hủy hợp đồng, cô nói họ đọc kĩ hợp đồng trước, rồi hãy mở miệng đòi tiền bồi thường.

“ Nếu nhẹ nhàng không được, thì trực tiếp đưa họ tới gặp tôi, Thư kí Phương tôi nói cô hiểu chứ?

Thư kí Phương trợn mắt, ngạc nhiên trước hành động rứt khoát đủ độc của Uyển Nhi, cô gật đầu tỏ ra biết Rõ.

“ Phùng Tổng, tôi đi làm ngay đây.

Uyển Nhi thấy Thư kí Phương vội xoay người đi, liền nói thêm.

“ Cô Tuyên bố với các công ty lớn nhỏ. Nếu ai dám thu nhận Điền Thẩm Hào vào làm, thì kẻ đó đối đầu với Phùng Gia này.

Thư Kí Phương, toàn thân run rẩy nhận lệnh xoay người rời đi, tích tắc trong phòng chỉ còn lại mình Uyển Nhi.

“ Điền Thẩm Hào a~~ Điền Thẩm Hào, chiêu mèo quào của anh, gãi không đúng chỗ ngứa rồi

“ Dám đối đầu với lão nương. Lão nương đè chết mi “ Tra nam “. Phùng Gia không có gì ngoài tiền a~~

Uyển Nhi dùng cả ngày, nghiêm túc xem tài liệu ở văn kiện, dù gì nam chủ cũng có gói Đồ ăn mang về. Cô không phải nấu đâu.

Cho tới khi trời đã tối hẳn, Uyển Nhi xoa xoa hai mắt, khép Văn kiện lại. Định sẽ đi càn quét hết khu phố ẩm thực.

[...] Nghiệm vụ phụ tuyến, xin. Tiểu tỷ tỷ cứu Ẩn Ngạo Hàm.

~~ Bộp~~

Văn kiện bị rơi xuống đất, Uyển Nhi trừng mắt giữa khoảng không, không ngừng mắng 18 đời tổ tông nhà hắn.

“ Mẹ Nó! Tối không lo ở nhà ăn cơm, hắn còn ra ngoài làm cái gì?

“ Không được, Lão nương vẫn nên đi ăn trước cứu hắn sau.

[...] Thông báo lượng máu của nam. Chủ đang giảm dần 87%......

“ Tên Ẩn Ngạo Hàm này, thật biết hành lão nương.

Uyển Nhi vội vàng, tìm kiếm Ẩn Ngạo Hàm trên Bản đồ siêu tốc. Cư nhiên lại là ở gần biển.

“ Hắn ra đó làm gì? Không phải nghịch ngu Bị cá mập cắn chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.