- --4---#Tiểu Đào Đào.
Từ thôn heo lảnh, Tới Thành Phố A phải mất 3 ngày đi. Vì hai nơi này cách nhau rất xa, trong suốt quãng đường, không hề có chuyện gì xảy ra.
Nhưng trong lòng cô luôn cảm nhận được, có thứ gì đó rất khủng khiếp đang rình rập mình, tâm trạng bất an
Mắt trái giật giật liên tục, không hề có dấu hiệu thuyên giảm. Uyển Nhi cố gắng chỉnh lại biểu cảm, trấn an bản thân mình..
- Bĩnh tình, lão nương không thể sợ thần sợ quỷ như vậy được..
[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ cũng có ngày lo sợ trong lòng? Bổn hệ thống quả thực không ngờ tới....
“ Hệ Thống Chó Chết! Mi không nói, không ai bảo mi câm đâu..
[...]:“.....”
[...] Ta thật nhớ tiểu tỷ tỷ sát vách....
Cuối cùng đã tới Thành Phố A. Trường mà cô sắp sửa phải học, là ngôi trường tư nhân. Dành cho tầng lớp con nhà giàu học.
Trường Phù Hoa.
Lúc này đã 7 giờ sáng, Uyển Nhi đi theo chỉ dẫn của bản đồ siêu tốc. Cô thuê một chiếc xích lô, rất nhanh đã tới nơi mà Mễ Bà gửi gắm.
Xuất hiện trước mặt cô, là một tòa nhà khá lâu đời. Thiết kế theo kiểu pháp, bên ngoài được lấy màu trắng và vàng làm điểm nhấn.
Phía trước sân rất rộng dãi, trồng đủ loại cây xanh và hoa cỏ. Hơn nữa cô nhìn qua cánh cổng lớn, có thể thấy dược gần 10 người đang lau dọn, quét sân.
Bên cạnh núi giả, có để 3 chiếc xe hơi kiểu dáng cũ rích. Chắc chắn theo thập niên 90 gì đó.
Uyển Nhi nghĩ thầm trong bụng. Nhà này giàu có như vậy, chắc chắn sẽ không thiếu ăn của lão nương đâu...
Cô ấn tay lên chiếc chuông cửa, âm thanh vang lên liên tục...
Chưa tới hai phút, rốt cuộc cũng có người mở cửa. Người này mặc trang phục đơn giản, có thể thấy được. Chất liệu vãi của họ còn tốt hơn bộ đồ cô đang mặc..
“ Vị tiểu thư này xin hỏi, tới Từ Gia liệu có việc gì?:“ Người này không hề tỏ thái độ ghét bỏ hay khinh thường gì Uyển Nhi..
Cô lập tức cất tiếng dễ nghe lên:“ Mẹ Mẽ bảo tôi đến địa chỉ này....
“ Tiểu thư đợi tôi vào bẩm với phu nhân..
“ Được:“Uyển Nhi gật đầu chấp thuận
Đợi chưa được 10 phút, thì giọng nói lanh lảnh từ trong nhà cao cửa rộng kia vang ta. Tiếng bước chân ngày 1 gần..
“ Sao ngươi không dẫn đứa bé ấy vào. Đã là Mễ Bà nhờ và, không thể thất thố được.....
Tức khắc xuất hieh một vị mĩ phụ tuổi tầm 37 -40 tuổi. Toàn thân tỏa ra khí chất, cao sang, mái tóc uốn lượn. Phía sau búi gọn thành bông hoa.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)
Dáng người mảnh khảnh, phù hợp với chiếc váy sườn xám ôn sát người. Nhìn thấy Uyển Nhi, ban đầu bà ta kinh diễm, sau liền mở miệng nói. Tay lôi kéo cô vào trong bên trong..
“ Là Mễ Uyển Nhi phải không? Nào nào, hóa ra là một tiểu cô nương xinh đẹp. Mau vào trong nhà...
“ Mễ Bà đã nói cho ta từ trước, ta còn đợi tới 2 năm. Bây sao con mới tới....
“ Xem kìa, ta quên mất.. Ta là Nhan Chân Chân, lúc bé được Mễ Bà đỡ đầu đấy...
Uyển Nhi sắc mặt lãn biểu cảm không quá nhiệt tình. Cô đi theo Nhan chân Chân vào trong nhà, rồi mới lên tiếng..
“ Chào phu phân, Mẹ Mễ bảo con lên đây. Thời gian này làm phiền phu nhân rồi..
Nhan Chân Chân cười tươi, nhìn cách cư xử phải phép, thông minh khéo léo của Uyển Nhi. Thì sinh ra hảo cảm không thôi..
“ Ây yo! Là một đứa trẻ ngoan, không phiền quả thật không phiền. Như vậy tiểu tử chết tiệt kia đã có bạn chơi chung rồi..
Uyển Nhi:“....”
Cô còn định nói thêm gì nữa, nhưng từ trên lầu tiếng bước chân xen lẫn. Âm thanh nũng nịu của nữ nhân vang lên..
“ Từ U Niệm, rốt cuộc anh có còn là đàn ông không? Tôi là vị hôn thê của anh đó..anh...
Đồng thời âm thanh lạnh nhạt cuả thiếu niên vang lên..
“ Tôi mới 17 tuổi, chưa phải đàn ông..
“ Mẹ, tại sao lại mở cửa cho Mộ Thiên Thiên vào?
Nhan Chân Chân cau mày, vẻ mặt không vui vẻ gì. Xoay người nhìn lên hai bóng người đang cãi vã giữa cầu thang..
( Nhiệm vụ chính tuyến, xin mời tiểu tỷ tỷ công lược Từ U Niệm)
Uyển Nhi:“....”
- Mi lại bắt lão nương đi làm tiểu tam, phá hoại hạnh phúc của 2 đứa nhóc kia??