Vài giây sau Quân Ngôn Lục cầm dao phẫu thuật, hắn xoay người lại. Tung lên thủ pháp quỷ dị nhanh tới quen thuộc.
“ Hắn “
“ Hắn... lại cắt chỗ nào rồi? sao không thấy đau?
Uyển Nhi trừng mắt nhìn xuống thân thể mình, cô thở phào nhẹ nhõm hóa ra nam chủ điên khùng này chỉ cắt nát quần áo của cô.
Nháy mắt toàn bộ cơ thể hoàn hảo được phô bày trước mặt Quân Ngôn Lục.
Hắn đè lưỡi dao trên yết hầu của Uyển Nhi, ánh mắt vẫn nhìn chăm chăm trên cơ thể lõa lồ.
Uyển Nhi thật khâm phục sức chịu đựng của Quân Ngôn Lục, đối mặt với đại mỹ nhân như cô. Mà hắn không chớp mắt, không những thế, hạ thân còn không cương lên.
Quân Ngôn Lục âm trầm mở miệng.
“ Nói, cô đã bị mổ những nơi nào? “
Hắn cần phải xác thực lại, vì hắn chưa hoàn toàn tin tưởng lời nói kia của Uyển Nhi.
Uyển Nhi híp mắt phượng lại, cong thành đường bán nguyệt. Mở miệng chêu ghẹo.
“ Tiến sĩ, anh nhịn không được vội vàng muốn nhìn tôi lõa thể tới vậy sao?
“ Được, nếu muốn biết tôi sẽ chỉ anh tận tình, từng ngóc ngách.
Rứt lời Uyển Nhi nắm chặt bàn tay to lớn, đang cầm dao phẫu thuật dán trên cổ cô.
Nhẹ nhàng đẩy nhẹ xuống lướt thep đường cong cơ thể, ngọt ngào mở miệng.
“ Họ không tiêm thuốc tê, không gây mê tôi. Họ bắt đầu, rạch lên lồng ngực.
“ Thay phổi bằng loại gì đó tôi không rõ, bắt đầu rạch sâu xuống bụng,lắp toàn bộ hệ tiêu hóa bằng máy móc..
“ Sau đó, họ cấy toàn bộ dây thần kinh lẫn ghen tang thi vào. À phải rồi, cảm giác thật tuyệt
Uyển Nhi vừa nói, không ngừng nhớ lại hành trình tiến sĩ điên cấy ghép, mổ xẻ cơ thể cô.
Quân Ngôn Lục nhìn nụ cười ghê rợn, không mất đi vẻ xinh đẹp của cô. Nhìn cô lúc này xinh đẹp giống như đóa bĩ ngạn nở nơi Vong Xuyên.
Hắn cảm thấy, Uyển Nhi có một phần nào giống hắn. Phải rồi, đó là sự cô đơn, bi thương lẫn đau khổ.
( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +5% độ hảo cảm là 15% tiểu tỷ tỷ cố lên)
Uyển Nhi muốn phun trào, bị tên nam nhân quái dị này nhìn thấy hết. Vậy mà mỗi lần chỉ tăng có 5% hảo cảm, tên nam chủ này quá keo kiệt rồi.
Quân Ngôn Hàm không nhìn vết dao lượn kháp người Uyển Nhi, mà hắn nhìn gương mặt trấn định.
Thong dong kể lại quá trình mổ xẻ. Giống như cô đã quá quen thuộc với cảm giác đau đớn thấu thịt này.
Cuối cùng, Quân Ngôn Lục dừng động tác tay lại. Hắn vứt dao sang một bên, lãnh đạm lên tiếng.
“ Được rồi! đừng nói nữa “
“ Vậy cô giải thích vì sao, trên người không lưu lại vết xẹo? nội tạng lẫn phổi của cô đều là máy móc??
Uyển Nhi lỡ gạt hắn rồi, đành phải cắn răng gật đầu. Cô nhanh chóng lấy cực phẩm huyết hoàn đan nuốt vào. Vận nội lực khiến vết thương nhanh chóng khép lại.
_________________
Truyện chỉ được đăng trên app “ Medoctruyenchu. Net “
- Mọi thắc mắc xin liên hệ FB “ My Phạm ( Tiểu Đào Đào)
______________________
Quân Ngôn Lục kinh ngạc, nhìn Uyển Nhi nuốt thứ gì đó vào trong miệng. Vết thương lúc trước hắn cắt phải liền nhanh chóng khép với vận tốc nhanh chóng.
“ Cô?
“ Sao cô làm được? thứ cô nuốt là gì? mau đưa cho tôi “
Quân Ngôn Lục thất vọng không lâu, vì vật thí nghiệm mình ưng ý. Đã bị người khác mổ xẻ trước. Nhưng hắn lại tìm ra được chỗ thú vị trên người Uyển Nhi.
“ A “ Cái này do tôi luyện. Viên hồi nãy tôi uống là viên cuối cùng:“ Uyển Nhi nói dối không chớp mắt.
Quân Ngôn Lục bình tĩnh nhìn Uyển Nhi, ánh mắt nổi lên tia hưng phấn, môi mỏng khẽ nhếch.
Uyển Nhi dửng dưng đứng lên, thay cho mình bộ quần áo mới. Tay không với ra liền có một bộ quần áo xuất hiện.
Cô sợ Quân Ngôn Lục lại nổi tia hứng thú muốn mổ xẻ, cô liền lên tiếng giải thích.
“ Khụ! Tôi có nhẫn không gian, được chế tạo ra từ tinh hạch tang thi hệ không gian.
Lúc này Quân Ngôn Lục mới từ bỏ hẳn ý định thí nghiệm Uyển Nhi. Hắn hứng thú với thứ Uyển Nhi vừa nuốt,lại hứng thú với cách tạo ra nhẫn không gian
Mạt Thế đã chiếm đóng hơn 1 năm, nhưng chưa từng có ai chế tạo thành công nhẫn không gian đâu.
“ Nhẫn không gian kia là tô chế tạo ra?:“ Quân Ngôn Lục nhàn nhạt hỏi.
“ Tôi vẫn muốn thí nhiệm ADN giúp dị năng giả có thể hồi phục vết thương.
Uyển Nhi gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
“ Nếu anh không muốn, tôi có thể cung cấp dịch thể đề kháng.
“ Còn thứ tôi nuốt, trên thế giới này tìm không ra nguyên liệu đâu.
Đây là Uyển Nhi nói thật, vì những nguyên liệu kia. Chỉ có ở thế giới tu tiên mới có. Nhan Doãn Vân cho cô đã dùng gần hết rồi.
“ Được “ Cô nhớ giữ lời.
“ Tôi cũng không hứng thú với đồ vật đã bị người khác chạm qua.
Uyển Nhi âm thanh bĩu môi, tên nam chủ này nhớ lấy lời nói hôm nay. Sau này đừng có mà khóc, níu chân lão nương năn nỉ, xin em đừng đi là được.
Tích tắc vài giây.
Cô đổ ra một đống tinh hạch tang thi, có đầy đủ màu sắc. Vàng, xanh, lam, đỏ. Cô bâng quơ lên tiếng.
“ Đây là toàn bộ tinh hạch tang thi cấp 5, 6 hệ tinh thần lực. Không gian, hệ kim, mộc, thủy.
“ Anh tùy tiện nghiên cứu, khi nào cần dịch thể đề kháng của tôi thì, anh cứ tùy tiện rút.
(Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +10% Độ hảo cảm là 25% tiểu tỷ tỷ rất giỏi)
Quân Ngôn Lục liếc mắt nhìn đống tinh hạch trên bàn, lại đảo mắt nhìn Uyển Nhi. Tỏ vẻ hài lòng, vật nhỏ ngoan ngoãn, hắn ắt sẽ không làm tổn thương.
Thôi cứ xem như nuôi một sủng vật xinh đẹp, trong thời mạt thế vậy. Quân Ngôn Lục không biết, chính cái quyết định ngày hôm nay. Hắn sẽ hối hận về sau.