“ Băng Tuyết, cô có thể nói cho tôi biết. Kẻ điên mà cô nói, tên gì? Hắn còn trẻ hay là một ông lão.
Uyển Nhi xoa xoa bụng tỏ vẻ còn chưa no, nhưng lại không muốn xin thêm bánh. Thứ nhất vì bánh khó nuốt, thứ hai chắc gì cô ta đã cho thêm
Băng Tuyết nhìn động tác của Uyển Nhi, không khỏi bực bội. Cô gái này rơi vào tay họ, cũng không tốt đẹp gì so với đám tang thi là mấy. Vậy mà dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra.
“ Khụ ~~ Cô cứ xem hắn là kẻ điên là được rồi, tò mò thì tới đó tự mà hỏi hắn.
Uyển Nhi nhìn vẻ mặt của Băng Tuyết, khi nhắc tới vị kia liền thấy được vài phần sợ hãi.
Ngôn Bách thấy hai người đằng sau không nói chuyện, tường rằng Băng Tuyết đã dọa sợ Uyển Nhi.Nên hắn vội mở miệng xen vào.
“ Hắn là Quân Ngôn Lục tiến sĩ thiên tài, tại căn cứ Thanh Sơn. Hắn còn rất trẻ 25 tuổi, tính cách có hơi quái đản.
“ Hừm “Thú vui là giải phẫu con người, và nghiên cứu về gen.
“ Tôi cũng chỉ nói cho cô biết nhiêu đó thôi, muốn biết nhiều hơn thì tới nơi tự hỏi tên điên đó.
Uyển Nhi kinh ngạc, hai măts mở lớn không thèm chớp.Trong lòng dâng lên sợ hãi, nếu theo lời Ngôn Bách nói. Thì cô sắp bị mang cho tên điên kia giải phẫu?
[...] Nghiệm vụ chính tuyến, xin mời tiểu tỷ tỷ công lược Quân Ngôn Lục.
“ Bộp “~~
Uyển Nhi tức giận đánh mạnh vào tường xe. Khiến móp méo một chỗ, Băng Tuyết và Ngôn Bách ngạc nhiên dừng xe lại.
Họ nhìn chằm chằm Uyển Nhi, cô gái nhỏ nhắn này lấy đâu ra sức mạnh kia, một đấm đã móp méo xe? Có nên trói lại đề phòng cô chạy mất không?
“ Hai người nhìn tôi làm gì, đi tiếp đi. Tốt nhất hai người từ bỏ ý định trói tôi lại.
“ Tôi sẽ không trốn:“ Uyển Nhi nhìn ánh mắt hai người, liền biết họ đang nghĩ cái gì.
Cô làm sao có thể trốn được đây, khi hệ thống đã giao đối tượng công lược là tên tiến sĩ cuồng phẫu thuật kia.
Băng Tuyết yên lặng, trở về ghế phụ. Ngôn Bách tiếp tục lái xe. Họ nhìn chỉ đôi mắt lạnh lùng của Uyển Nhi thôi, cũng khiến sống lưng toát ra mồ hôi lạnh.
________________
Truyện chỉ được đăng trên app “ Medoctruyenchu. Net “
- Mọi thắc mắc xin liên hệ FB “ My Phạm ( Tiểu Đào Đào)
______________________
“ Hệ Thống mi nói xem! có phải mi đang đẩy lão nương tới con đường chết nhanh nhất?
[...] Tiểu tỷ tỷ, nam chủ có hơi quái dị một chút. Nhưng hắn rất đẹp trai, không phải tiểu tỷ tỷ rất thích ngắm mỹ nam sao?
“ Cút! mỹ nam không làm lão nương no được.:“
Uyển Nhi sinh khí mắng xối xả hệ thống, cô còn sợ chính mình bị tên nam chủ kia mổ xẻ. Biến mình thành món ăn cho hắn.
Trãi qua nhiều thế giới, cô còn chưa gặp phải tên nam chủ nào vừa quái dị, còn điên khùng như tên Quân Ngôn Lục. Qua lời kể của hai người kia đâu.
Rất nhanh Uyển Nhi lấy lại tinh thần. Không cần phải lo lắng, dị năng của cô đã đạt cấp 9, chỉ cần luyện Cữu Âm Chân Kinh thuần thục. thì tên nam chủ kia đánh không thắng cô.
Uyển Nhi bắt đầu tịnh tâm, nhắm mắt lại. Trong đầu không ngừng nhâm bí tịch.Toàn thân hấp tụ sức mạnh dồn vào đan điền.
Qua vài lần tuần hoàn, đã có một chút kình khí mỏng manh. Xâm nhập vào cơ thể. Uyển Nhi cắn chặt môi, không ngờ ở thế giới này lại khó tu luyện tới vậy.
Dị năng có thể cạn, vậy nên phải cố gắng ép buộc chính mình luyện nội công. Sức mạnh nắm đấm vẫn tốt nhất.
“ Phụt “
Vài phút sau, Uyển Nhi nôn ra một ngụm máu. Gương mặt tái nhợt, trán không ngừng đổ mồ hôi lớn nhỏ, thi nhau lăn xuống.
Cô mở mắt ra, thấy Băng Tuyết và Ngôn Bách không để ý mình. Nháy mắt đã lách mình vào không gian linh tuyền, Uyển Nhi cởi bỏ quần áo dơ bẩn ra.
Ngâm mình trong suối linh tuyền, lúc này mới thở ra một hơi. Đây mới là thiên đường.
Không muốn để cho hai người kia phát hiện mình biến mất, Uyển Nhi tìm một bộ đồ thể thao mặc vào người.
Soi mình trong gương, Ngũ quan vẫn đẹp tới tinh xảo. Chỉ là dáng người cao tới 1m7.
Ba vòng lỗi lõm quyết rũ. Đặc biệt mạt thế tới, mà vẫn giữ được mái tóc dài này. Cô thật sự phục nguyên chủ.
Cô ngồi xấp bằng tu luyện một chút, dù sao phải có nội lực. Thì hành sự mới dễ dàng đi một phần.
“ Hệ Thống, lần này thu thập tinh hạch có đổi sang điểm kinh nghiệm được không?
[...] Tiểu tỷ tỷ không cần phải thu thập tinh hạch, lần này hệ thống không thu tinh hạch nữa.
Uyển Nhi:“.....”
Tiếng Lạch Cạch vang lên, Uyển Nhi vội vã lắc mình ra ngoài
Đúng lúc vào buổi tối, Băng Tuyết đẩy tô mì tới gần Uyển Nhi. Hai mắt cô ngạc nhiên, mới hồi sáng cô gái này còn trong hình tượng nhem nhuốc bẩn thỉu.
Vậy mà bây giờ đã thay cho mình một bộ đồ mới, khắp người tỏa ra hương sen thoang thoảng. Tóc còn ướt chưa có khô.
Lúc này gương mặt xinh đẹp kinh diễm được phô bày ra. Băng Tuyết nhìn tới quên thở, cô gái này thực sự quá xinh đẹp rồi.
Không đợi để cho Băng Tuyết lên tiếng hỏi, Uyển Nhi đã vọi lên tiếng giải thích.
“ Tôi có dị năng hệ thủy, cô không cần phải thắc mắc.
Uyển Nhi vừa nói, hai tay không quên bưng tô mì lên ăn ngon lành. Băng Tuyết lắc đầu, tỏ vẻ tiếc nuối thay Uyển Nhi.
Đẹp như vậy, mà để cho tên điên kia phẫu thuật.Thật là đáng tiếc, sau đó Băng Tuyết xoay người rời đi.
Uyển Nhi nhếch môi cười, cô biết Băng Tuyết đang nghĩ cái gì. “ Còn chưa biết ai mới là người bị giải phẫu, nam chủ a~~ cứ chờ mà xem.