Uyển Nhi đi xuống xe, theo sau Băng Tuyết tới một chỗ vắng người. Băng Tuyết nhét vào tay cô, một bao đầy bánh và thịt hộp.
Ánh mắt không ngừng nhìn xung quanh, sợ ai đó trông thấy hai người. Uyển Nhi nhìn hành động này, của Băng Tuyết có chút buồn cười. Cô còn chưa biết Băng Tuyết là muốn làm cái gì đâu.
“ Băng Tuyết! Cô có ý gì:“ Uyển Nhi rứt khoát mở miệng hỏi.
“ Tôi biết cô là cô gái tốt, Uyển Nhi cô cầm lấy vật tư. Nhân lúc họ không để ý mà chạy đi.
Băng Tuyết bối rối nói, thời gian qua cô quan sát. Sùng bái ngưỡng mộ Uyển Nhi.
Một cô gái tốt như vậy,mà bị đem đi làm thí nghiệm thật đáng tiếc, còn cảm thấy có lỗi với cô.
Uyển Nhi ngạc nhiên, nhìn chằm chằm Băng Tuyết. Vài giây sau cô mới hiểu ra,Băng Tuyết là muốn cô trốn đi, còn cho cô đồ ăn nữa.
Trong lòng Uyển Nhi nghĩ thầm, Băng Tuyết là người tốt. Kể từ bây giờ,cô chính thức xem Băng Tuyết là bằng hữu.
“ Được! Cảm ơn cô, Băng Tuyết.
Băng Tuyết còn thấy Uyển Nhi chần chừ, cô vội vàng xua tay đuổi.
“ Cô nhanh đi đi, để bọn họ thấy bây giờ. Yên Tâm tôi sẽ nghĩ cách..
Uyển Nhi gật gật đầu,nhanh chóng nhét đồ ăn vào không gian linh tuyền. Còn không quên khen tặng Băng Tuyết.
“ Băng Tuyết, cô rất tốt. Chúc cô và Ngôn Bách sớm thành đôi.
Uyển Nhi nhanh chóng rời đi. Băng Tuyết lúc này mặt đỏ bừng, bĩu môi:
“ Ai thèm thành đôi với tên khó tính kia chứ.
_________________
Truyện chỉ được đăng trên app “ Medoctruyenchu. Net “
- Mọi thắc mắc xin liên hệ FB “ My Phạm ( Tiểu Đào Đào)
______________________
Chưa kịp hồi thần,Băng Tuyết ngẩng đầu lên. Đã thấy Uyển Nhi đi ngược về phía cổng thành.
Cô hết hồn, chính mình muốn cô ấy rời đi, tại sao cô ấy còn đi về phía cổng thành?
Có phải cô ấy bị điên rồi phải không? Băng Tuyết cũng chỉ biết trơ mắt ra nhìn, để mặc kệ Uyển Nhi muốn làm gì thì làm.
Uyển Nhi không muốn vào căn cứ, với thân phận vật thí nghiệm kia. Vẫn nên đăng kí là dị năng giả, chỉ cần vào được căn cứ thì lo gì không tìm ra được tên Quân Ngôn Lục kia.
Nam nhân cúi đầu ghi chép trên sổ sách, còn không quên lên tiếng hỏi.
“ Cô tên gì? có dị năng hay không? Dị năng giả không cần nộp vật tư. Người bình thường thì 5 cân vật tư.
Uyển Nhi niết cằm suy nghĩ một chút, sau đó quyết định nói mình có một dị năng thôi, tránh cho mình quá nổi bật trong đám đông.
“ Cố Uyên Nhi, Dị năng lôi hệ! Ừm.... cấp 6.
Rốt cuộc thì nam nhân kia cũng phải dừng bút. Nâng mắt lên nhìn Uyển Nhi.
Hắn không ngờ cô gái xinh đẹp yêu kiều này, lại có dị năng mạnh mẽ ngang ngửa với người mạnh nhất căn cứ Thanh Sơn này.
Uyển Nhi nhìn ánh mắt người nọ, cô bộp chộp. Có phải mình hạ thấp bản thân quá rồi, nên người này khinh thường phải không? lão nương chỉ đang khiêm tốn thôi mà....
“ Cô vào đi “
Uyển Nhi im lặng đi vào trong căn cứ, trước tiên cô nên mua phòng để nghĩ ngơi. Đêm đến, đi hỏi thăm sức khỏe của nam chủ một chút.
Dù sao tinh hạch cô không thiếu, Uyển Nhi nhanh chóng mua được một nhà, phải nói là biệt thự. Chỉ tiêu tốn có 1000 viên tinh hạch cấp 3.......
Người bán nhà cho cô, nhìn Uyển Nhi với con mắt khiếp sợ. Lần đầu họ gặp một người dám bỏ ra 1000 viên tinh hạch cấp 3 để mua nhà. Chắc chắn cô gái này có thực lực mạnh mẽ.
Uyển Nhi vaod trong nhà, đánh giá bên trong.Rộng rãi thoáng mát, thậm trí được xem là xa hoa, bày trí theo phong cách á âu. Bên trong đầy đue tiện nghi
Cô vào trong không gian, tắm gội qua. Sau đó thu thập trái cây có chứa linh khí. Làm thịt một con gà béo, lấy ra mấy hộp sữa. Tự thưởng cho mình một bữa ăn thịnh soạn.
Thời gian đi cùng đoàn xe của Ngôn Bách, Băng Tuyết. Cô không dám lôi đồ ăn ra, sợ bị bại lộ. Dù sao dị năng không gian này, cũng là con át chủ bài của cô.
Uyển Nhi ăn no đủ, liền nhắm mắt tìm. chu công để đánh cờ. Không biết cô ngủ bao lâu, tới khi hệ thống lên tiếng nhắc nhở cô mới tỉnh dậy.
[...] Tiểu tỷ tỷ,nhanh dậy xoát hảo cảm.
“ Ưm...! đêm tối xoát cái gì? mi để lão nương ngủ một chút đi..
[...] Tiểu tỷ tỷ, ở chỗ nam chủ có rất nhiều đồ ăn ngon.
Lúc này thì Uyển Nhi bật dậy theo phản ứng tự nhiên, trong đầu không ngừng suy nghĩ.
“ Nam Chủ = Xoát hảo cảm = Rất nhiều đồ ăn ngon.
[...] Ta vẫn cảm thấy, sức mạnh đồ ăn thật phi thường.
Uyển Nhi mặc kệ hệ thống, chính mình thay một bộ quần áo thể thao khác, tự do hoạt động hơn. Nhập tên Quân Ngôn Lục lên bản đồ siêu cấp, sau đó đi theo hướng chỉ dẫn.
Đi mọt hồi bản đồ dẫn cô tới một cánh cửa đã rĩ xét, còn bị khóa trái lại. Uyển Nhi hơi sờ vào, lắng tai một chút.
“ Tầng hầm sao? Thật thú vị, cảm giác này còn vui hơn chơi ở nhà ma.
Uyển Nhi hơi dùng lực bẽ gãy khóa rớt xuống đất. Một chân nhẹ nhàng đá cánh cửa bay sang một bên, cô nhìn vào khoảng tối bên trong.
“ Quá tối rồi “
Uyển Nhi đành phải tích tụ ra lôi chớp ở giữ longd bàn tay, soi sáng đường hầm. Cảnh tượng lúc này dọa cho cô giật nảy mình.
Vì bên trong có rất nhiều bình thủy tinh lớn nhỏ, đựng các bộ phận của con người.
Cô có thể nhìn thấy đầu của người nọ bị cắt rời, ngâm vào bình dịch màu xanh, đôi mắt người nọ vẫn đang chớp. Miệng mấp máy..
Uyển Nhi tò mò, áp sát tai vào bình thủy tinh nghe xem cái đầu kia nói cái gì.
“ Cắt tôi nữa đi,hãy cắt nát tôi đi....
“ Ực~~ Còn mỗi cái đầu mà cắt cái gì? lão nương không rảnh.
Uyển Nhi sờ đông sờ tây một chút. Cô cảm thấy thật thú vị, mấy bộ phận bị cắt rời ra vẫn còn hoạt động được.