Uyển Nhi đảo mắt nhìn Quân Ngôn Lục đang hôn mê, cô rứt khoát trói chặt hắn. Vác lên giường phẫu thuật kia.
Hồi lâu sau cô ngồi bên cạnh, chỉ còn chờ cho Quân Ngôn Lục tỉnh dậy. Quan sát gương mặt của hắn, nhìn rất biết câu dẫn người ta.
Toàn thân cao lớn, mặc chiếc áo blouse màu trắng tinh khiết. Uyển Nhi nhìn Quân Ngôn Lục, nam nhân này mang vẻ đẹp hết sức hoàn mĩ.
Toàn thân tỏa ra khí chất lạnh lùng, nhìn hắn không giống người. Mà rất giống búp bê silicone.
Uyển Nhi nhịn không được, mà đưa ngón tay niết lên đường nét trên gương mặt hắn. May mắn cảm nhận được độ ấm, nếu không cô tưởng hắn chết rồi.
Vài phút sau Quân Ngôn Lục tỉnh, hắn không thể nhúc nhích được. Vì tay chân đã bị trói, hắn liếc đôi mắt sắc lạnh nhìn Uyển Nhi.
Uyển Nhi cảm nhận được độ rét lạnh, nơi đáy mắt hắn. Cô nở nụ cười sáng lạn, mở miệng chào hỏi hắn.
“ Chào anh! Tiến sĩ Quân.
“ Xin lỗi đã trói anh lại, tôi sợ anh mang tôi đi mổ xẻ như tang thi kia.
Uyển Nhi lên tiếng, phá vỡ bầu không khí lạnh lẽo này. Cô nhếch miệng cười mỉa, nam chủ có trừng chảy máu mắt. Thì lão nương không có chết được a~~...
Theo như thông tin hệ thống cấp cho cô biết, thì Quân Ngôn Lục không hề có dị năng. Nhưng khắp người hắn tỏa ra uy lực nguy hiểm, còn có thể gần như áp chế được cô.
Dù sao hắn cũng là đối tượng công lược,cô. không tin Quân Ngôn Lục yếu đuối. Để yên cho cô trói như lúc này. Uyển Nhi chưa kịp hồi thần, thì tiếng động nhỏ vang lên.
“ Tạch ~~ “
Quân Ngôn Lục dễ dàng thoát ra khỏi xích mà cô khóa chặt. Hắn thản nhiên dựa vào cửa, nhàn nhã đánh giá Uyển Nhi.
Lúc này Uyển Nhi giật mình không ít, tên nam chủ này làm sao dễ dàng thoát ra được nha.Rõ ràng cô đã khóa rất kĩ.
_________________
Truyện chỉ được đăng trên app “ Medoctruyenchu. Net “
- Mọi thắc mắc xin liên hệ FB “ My Phạm ( Tiểu Đào Đào)
______________________
Quân Ngôn Lục không đáp lời. Hắn xoa xoa cổ tay, híp mắt nhìn Uyển Nhi. Cô gái nhỏ bé này, vậy mà quăng ngã hắn. Còn thờ ơ trói chặt hắn trên giường giải phẫu.
Ừm, thú vị.
Quân Ngôn Lục nhếch môi cười lạnh, tuy đẹp nhưng ẩn chứa nguy hiểm. Hắn nhanh chóng bước lại gần Uyển Nhi. Không biết từ khi nào, hắn đã cắm được ống tiêm vào người cô.
“ Tê “
Uyển Nhi nhăn mày, xoay người trở lại. Ôm chặt lấy cánh tay mới bị tiêm.
Cuối cùng hắn nhìn dịch thể vàng được rút ra, sau đó lại liếc nhìn Uyển Nhi. Âm thanh lạnh lùng vang lên.
“ Dịch thể 100% đề kháng 100%/100%. Phù hợp với yêu cầu.
Dao giải phẫu bỗng nhiên xuất hiện trên tay hắn. Còn lóe sáng tới lạnh sống lưng.
Chớp mắt, lưỡi dao lóe lên.
Uyển Nhi chưa kịp hồi thần lại. Thì lưỡi dao đã cắt một đường trên động mạch của cô, lúc này Quân Ngôn Lục hầu như dán chặt vào thân thể Uyển Nhi.
Hắn vẫn nhìn thẳng vào mắt cô, với đôi mắt đầy hứng thú. Bất giác cô khó khăn nuốt nước bọt xuống, lần đầu tiên cô gặp phải đối tượng nguy hiểm như tên này.
Động tác của hắn quá nhanh, cô không thể thấy rõ được. Sợ hãi chỉ vài giây, lúc này cô hưởng thụ độ ấp áp từ cơ thể của Quân Ngôn Lục tỏa ra.
Thật khác biệt với khí chất lạnh lùng, nguy hiểm của hắn. Quân Ngôn Lục nhìn vết thương trên động mạch của Uyển Nhi, dường như hắn đang trông chờ một điều gì đó xảy ra.
5 Phút trôi qua máu đã nhiễu xuống sàn nhà. Uyển Nhi hơi nhíu mày lại, tay có chút tê nhưng lại không đau.
“ Thôi “ Quân Ngôn Lục rứt lời, liền buông Uyển Nhi ra.
“ Tôi cứ nghĩ cô là dị năng hệ chữa trị.
“ Đa số người có đề kháng 100% đều có thể tự khép lại miệng vết thương.
Uyển Nhi nghe hắn nói, khoé miệng cô không khỏi giật giật. Tên nam chủ này giống như bị hắc hóa rồi phải không? hắn có ăn thịt người?
[...] Tiểu tỷ tỷ đoán đúng rồi, nam chủ đã hắc hóa. Ta cảm thấy rất hợp với tiểu tỷ tỷ.
“ Đệch, hắn dám làm lão nương đổ máu. Lão nương có thể đánh chết tên quái dị này được không?
[...] Tiểu tỷ tỷ đã chuẩn bị tinh thần, xuyên tới thế giới trừng phạt thì xin mời. bổn hệ thống không can ngăn.
Uyển Nhi “.....”
Uyển Nhi thở nhẹ ra, bắt đầu tự tẩy não chính mình:“ Nam Chủ không thể giết, nam chủ phải yêu thương hắn....
Phải đối phó với sinh vật nguy hiểm này, Uyển Nhi chỉ còn cánh yên lặng. Đứng yên xem Quân Ngôn Lục tiếp theo sẽ hành động như thế nào.
Quân Ngôn Lục vẫn không tin Uyển Nhi không có dị năng hệ chữa trị. Hắn lại tiếp tục cầm dao,lần này rạch một đường sâu hơn vừa rồi.
Sắc mặt Uyển Nhi vẫn trấn định, không hề la đau lên một tiếng.
Ánh mắt Quân Ngôn Lục trở nên u ám lại, hắn cảm giác chơi đùa cùng vật thí nghiệm này rất thú vị. Lại hợp ý hắn, rất ngoan ngoãn không kêu lên một tiếng nào.
Hắn nở nụ cười hài lòng, đây là làn đầu tiên hắn gặp vật thí nghiệm bình tĩnh như thế này. Đáng để tìm hiểu.
Quân Ngôn Lục thầm khen Ngôn Bách và Băng Tuyết tìm, vật thí nghiệm rất hợp ý hắn.
Uyển Nhi:“...”
Tên Nam chủ này không lẽ bị thần kinh rồi phải không, hắn luôn nhìn cô rồi lại cười tủm tỉm một mình.
Cô nhìn xuống cánh tay của mình, lại xuất hiện ra mấy vết cắt nữa. Lúc này Uyển Nhi sinh khí
Tên nam chủ này,thấy lão nương không nói gi liền làm tới phải không? Đáng chết!
“ Tiến sĩ Quân, Anh còn muốn cắt từ chỗ nào nữa? tôi đói rồi.
“ Tôi là Cố Uyển Nhi, không phải vật thí nghiệm của anh. Là tôi sơ ý đi nhầm vào đây thôi.
Tích tắc Uyển Nhi phủi bay cái mác, vật thí nghiệm. Nhưng Quân Ngôn Lục đã hứng thú, hắn làm sao có thể buông tha cho cô đây.
“ Ồ “Đã vào đây thì được coi là vật thí nghiệm, cô đừng hòng ra khỏi đây.
Quân Ngôn Lục vẫn đeo nụ cười trên môi. Toàn thân phát ra hàn khí lạnh lẽo.
“ Ừ! Tôi cũng không định ra:“ Uyển Nhi thành thật trả lời, cô ra rồi thì làm sao xoát đầy hảo cảm đây...
“ Thú vị! vật thí nghiệm này luôn không đi theo với lẽ thường.