Tan tầm, Dật Thần Mang meo nhỏ trở về. Đi ngang qua tiệm đồ cho thú cưng, hắn nghĩ ra một Ý định hết sức thông minh.
Hắn cho Thư kí trần, mua một chiếc vòng cổ nạm kim cương cho mèo yêu, còn không quên gắn một cái camera mini siêu nhỏ vào đó.
Thư kí trần mặc dù đã hết giờ làm, khi nhận được mệnh của Đại Boss không thể chậm trễ. Dật thần vừa về tới biệt thự Dật gia, thì vòng cổ cũng được đem tới.
Uyển Nhi vừa vào nhà, thì đã lao vào nhà tắm để tắm rửa cho hết mùi đồ ăn, hành động này quá quen thuộc với Dật Thần.
Dật Thần, kết nối Camera với điện thoại Của hắn tiện bề quan sát mọi hành động của mèo nhỏ hơn.
“ Mèo~~ nhỏ a mèo nhỏ~~ xem lần này, còn dám chạy nhảy lung tung nữa không.
Uyển Nhi mới tắm rửa xong, đang ngồi hong lông cho khô, liền bị Dật Thần Ôm lại.
“ Tiểu Bạch, em xem Ta có quà cho Em đây..
“ Hai mắt mèo Của Uyển Nhi sáng rực lên. Có phải Tên Cầm thú này mui đùi gà cho cô hay không?
“ Dật Thần đem vong đeo cổ, đeo lên cho Uyển Nhi. “: Tiểu Bạch, em thấy sao đẹp chứ?
Uyển Nhi chán ghét, dùng móng tay cào cào lên vòng cổ. Cào mãi không thèm đứt
“ Đẹp cái ông nội mi. Hắn thực sự xem lão nương là sủng vật rồi...
Meo~~~ooo meoooooooo~~
Dật Thần thấy mèo nhỏ lăn qua Lại, luôn miệng kêu meo meo. Hắn nghĩ là mèo nhỏ vui quá nên tăng động.
“ Tiểu Bạch, em không cần vui quá mà lăn lộn như vậy đâu.
“ Nếu Tiểu Bạch thích ta. Sẽ mua nhiều cho em, mỗi ngay thay một chiếc khác nhau.
“ Mẹ nó! Lão nương là không thích...
“ Tên cầm thú này, Còn muốn thay mỗi ngày một chiếc cho lão nương Ô Ô Ô..... Hệ thống cứu lão nương...
[...] Tiểu tỷ tỷ được phúc mà không biết hưởng. Vòng cổ kia có khảm nạm kim cương đấy tiểu tỷ tỷ.
“Uyển Nhi, nghe hệ thống nhắc nhỡ. Thì trong đầu cô xoay quanh định lí.
Kim Cương -- Bán lấy tiền = ăn cả thiên hạ..
“ Không tệ, lão nương nhịn, xem như tên cầm thú ngươi biết điều.
Dật Thần Đeo xong vòng cổ cho Uyển Nhi, thì hắn nhận cuộc gọi khẩn... Có vẻ nguy hiểm nên Dật Thần rời đi không mang theo Uyển Nhi.
Uyển Nhi cũng mặc kệ hắn. Cô mãi mê vuốt vuốt vòng cổ, ngoan ngoãn vào phòng nằm ngủ trước.
Nữa đêm Uyển Nhi tỉnh lại bởi mùi máu nồng đậm. Ngiêng người sang bên phải, liền thấy Tên Cầm thú kia bụng đầy máu, mồ hôi vã như nước sắc mặt nhợt nhạt.
“ Đáng đời.......Chết đi ai bão Khinh dễ lão nương.
“ Tưởng lão nương là mèo, thì không trị được ngươi chắc.
[...] Cầu tiểu tỷ tỷ cứu nam chủ.
“ Lão nương không cứu. Chết cũng không cứu.
“ Lão nương còn 3 lần miễn chết lão nương. Không sợ mi đâu Hệ Thống chó chết.
[...] Là tiểu tỷ tỷ ép buộc ta.
[...] Nghiệm vụ phụ tuyến, xin mời tiểu tỷ tỷ cứu vớt Dật Thần..
“ Đếch. Hệ thống chó chết nhà miiii,
“CÚT NGAY., “
[...]Hệ •Chó chết • Thống: Đã Off
Uyển Nhi lắc mình thoáng chốc biến lại hình người, do vòng đeo ở cổ quá Chật, cô đành tháo Ra để bên cạnh Dật Thần.
Khi biến lại hình người cô đâu có mặc quần áo. Uyển Nhi cũng không quan tâm, có ai nhìn thấy đâu.
Thân ảnh trần trụi của cô đi qua lại, lấy nước linh tuyền ra đút cho Dật Thần Uống. Uyển Nhi lấy dao nhỏ sát trùng qua lửa. Cắt bớt vết thương nhiễm trùng gắp đạn ra.
Dật Thần bị đau mà mơ hồ tỉnh lại. Hắn mơ màng nhìn thấy một cô gái xinh đẹp trần trụi, đang niết trên bụng hắn khâu vá cái gì đó. Sau đấy bị đau quá mà ngất..
Uyển Nhi loay hoay cả đêm, thay đồ cho tên cầm thú này, còn phải quan sát xem hắn có bị sốt hay không, khi Dật Thần ổn định lại, thì trời đã gần sáng.
Lúc này Uyển Nhi đeo lại vòng cổ, hóa thành hình mèo lại. Yên ổn nằm cạnh Dât Thần.
Sáng hôm sau, khi hắn tỉnh lại. Thấy bản thân mình ở trong phòng của hắn.
Dật Thần cố gắng nhớ lại, tối qua thủ hạ gọi cho hắn báo, đã tìm ra đối tượng lần trước truy sát hắn.
Hắn mới vội vàng tới nơi. Trừ khử được tên đó, thì bản thân hắn bị thương không nhẹ. Cố gắng về tới phong thì hôn mê.
Dật Thần Quan sát xung quanh, quần áo của hắn đã được thay mới. Ngay cả vết thương cũng được xử lí hoàn hảo. Còn tốt tới mức đắp miếng dán Hạ sốt.
Dật Thần xoa mi tâm, người hầu chắc chắn sẽ không dám bước một bước nào vào phòng hắn... Vậy ai Đã giúp hắn?.. Lắm sao lại biết nơi hắn ở??
Một vạn câu hỏi xoay trong đại não của Dật Thần. Chợt ánh mắt hắn lóe lên...
Dật Thần quyết định mở điện thoại ra. Xem Camera quan sát từ vòng cổ mèo nhỏ.
Trong phòng tối chỉ có ánh đèn ngủ mờ ảo. Một đạo ánh sáng lóe lên, xuất hiện một cô gái trần trụi, mặc dù không dõ nhưng dễ nhận ra, là một cô gái trẻ xinh đẹp.
Cô gái ấy không đi từ cửa phòng hay leo cửa xổ.
Mà tự nhiên xuất hiện giữa phòng. Thao tác cứu chữa vô cùng kỉ luât, chỉ là không gây tê cho hắn..
Tới gần sáng, trong phòng sáng hẳn, Dật Thần mới nhìn kĩ từ trong camera quan sát, nhận ra cô gái trần trụi cứu hắn, là cô gái đi ra từ wc ở công ty hôm trước. Bởi vì cô ấy quá xinh đẹp hắn nhớ rất kĩ.
Kì lạ là, cô gái lại bốc khói giữa không khí? Dật thần kinh ngạc không thôi.
Hắn hơi Hoảng sợ. Có phải là nữ quỷ hay không đây?
“ Chắc không phải đâu! Quỷ rất sợ ánh sáng. Không có quỷ nào lại ngồi chờ hắn hạ sốt tới sáng được.
“ Với lại, làm gì có nữ quỷ nào xinh đẹp, còn trần trụi đi Lại trong phòng hắn?
Mọi nghi vấn không hề được giải đáp. Lúc này Dật Thần mới nhìn qua mèo nhỏ, Trên chân mèo trắng có dính vết máu.
Dật Thần bình tĩnh, chắp vá lại tất cả mọi hành động quái lạ của mèo nhỏ. Rồi đưa ra một cái kết vô cùng vô lí, nhưng lại rất thuyết phục.
Dật Thần xoa xoa mèo nhỏ “ lẩm bẩm
“ Tiểu Bach? Có phải em cứu ta không? Có phải em là cô gái xinh đẹp kia không?
Uyển Nhi mới chợp mắt một chút, lại bị tên cầm thú này chọc cho dậy. Cả đêm lo cho hắn, tên Cầm thú này nên tha cho cô mới phải chứ.
“ Cầm thú, ngược đãi mèo.
“ Để yên cho lão nương nghĩ ngơi!
Meoooo~~~ meo~~~~~
Đáp lại câu hỏi của hắn, mèo nhỏ kêu hai tiếng rồi quay lưng lại ngủ tiếp.
Dật Thần không thất vọng, mà hứng thú quan sát kĩ Mèo nhỏ hơn.
( Ting __ Độ hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 60% tiểu tỷ tỷ cố lên)
Hắn gọi cho thứ kí Trần, sẽ không tới công ty một thời gian. Yên ổn ở nhà dưỡng thương.
Trong thời gian Dưỡng thương. Dật thần quan sát căn phòng, trong khi hắn ngủ. Không biết vô tình hay cố ý sẽ thấy một số thức ăn đặt săn trên bàn, tất cả đều là đồ ăn thanh đạm tránh ảnh hưởng vết thương.
Đôi khi sẽ cảm giác có thứ gì đó chảy vào trong miệng. Thứ nước đó nuốt vào rất dễ chịu, vết thương lại nhanh chóng khỏi, không đau.
Chuyện hắn bị thương, trong Dật gia không hề ai biết. Dật Thần quan sát thấy mèo nhỏ hành động rất bình thường. Kiểm tra camera cũng không phát hiện điều gì lạ thường.
Vậy những chuyện kia là quỷ làm thật sao? Bất giác Dật Thần lông tay dựng hết cả lên.
“ Hắn Lại suy nghĩ, có khi nào Doanh Doanh về thăm hắn? Dật Thần nhìn lên người con gái trên tấm ảnh. Đã ba năm rồi, cô ấy ra đi ba nĂm rồi.
Nhưng cô gái cứu hắn, xinh đẹp hơn Doanh Doanh.. Trên người còn có hương sen thoang thoảng....
Bất giác trái tim Dật Thần đập loạn nhịp lên. Cảm giác này không giống khi ở bên Doanh Doanh.
Hắn chỉ xem Doanh Doanh như em gái mà đối đã, do hai gia tộc liên hôn, nên hắn bất đăc dĩ phải kết hôn,
Không ngờ vì việc đó, mang lại cái chết cho Doanh Doanh..