[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 122: Chương 122: Mèo Yêu! Lại Đây 7




Dật Thần tỉnh lại, đã vào gần trưa của ngày hôm sau. Hắn xoa xoa mi tâm nhớ rất Rõ từng chi tiết đêm hôm qua. Hắn chỉ muốn xác định một chuyện cho chắc chắn hơn.

Nhìn sang mèo nhỏ nằm ngủ như chết, váy hồng xếp li cho mèo cũng bị vứt sang một bên, Vương miện cũng bị quăng sang bên khác.

Bàn tay Dật Thần run run hướng tới phần Thân dưới của mèo nhỏ. Đúng như ý nghĩ điên rồ của hắn, lại là sự thật.

Nơi đó của mèo nhỏ dính tinh dịch. Ga giường trắng đã sớm nhuộm lốm đốm máu hồng. Cái này hắn tự biết là gì rồi..

Bị người hạ thuốc, làm điều cầm thú với mèo yêu. Dật Thần muốn kiểm chứng cẩn thận hơn. Hắn mở điện thoại của mình, quan sát camera ở vòng cổ thu được.

Chính là cô gái lần trước xử lí vết thương giúp hắn.Trong đoạn video còn có tiếng thở dốc của nam nữ....Lâu lâu sẽ nghe tiếng mắng của người có gái.

“” A ưm~~ Tên Cầm thú này, tới mèo cũng dám ăn thịt...... Đau quá.. Huhu.

Dật Thần nghe đoạn rên rỉ mắng chữi của cô không khỏi bật cười..

“ Khi đó mèo yêu đã thành người rồi. Vậy không tính là hắn ăn thịt mèo. Như thế không phải là cầm thú đi.

Bất quá mèo yêu luôn lén lút ở bên hắn. Lần này là hắn sai, hắn sẽ chịu trách nhiệm với mèo yêu.

Dật Thần xoa đầu mèo nhỏ đang mệt mỏi ngủ. Trong lòng suy nghĩ. Đôi mắt trở nên mơ mồ.

“ Không biết khi cô ấy biến thành Người thì tính cách ra sao?

“ Chắc chắn sẽ đáng yêu. Còn rất xinh đẹp, Bất giác Dật Thần đỏ mặt nhớ lại chuyện tốt đẹp tối hôm qua.

Cả tâm trạng vui sướng lẫn bối dối hổn độn. Hắn hôn nhẹ lên mèo nhỏ đang ngủ, rồi xem như không có gì, đi vào nhà tắm một chút.

( Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +20% bây giờ là 80%)

Uyển Nhi bị tăng hào cảm mà giật mình dậy. Cong thân mèo xù lông lên. Khi thấy tên cầm thú kia ăn no đủ, rồi quất ngựa truy phong.

“ Mẹ nó, tên cầm thú này lão nương hi sinh cả tấm thân mèo. Mà chỉ tăng có 20% hào cảm.

“ Quá keo kiệt rồi. “

Vừa động thân, Uyển Nhi cảm thấy toàn thân mèo đau nhức như bị xé ra. Cô càng căm giận tên cầm thú kia hơn.

Dật Thần tắm xong đi ra, liền thấy mèo nhỏ đang ngồi liếm láp lông mình. Còn định liếm ngay chỗ đó, hắn áy náy vội vàng chạy tới bế mèo nhỏ vào đi tắm.

Uyển Nhi thấy hắn lại gần, tức khắc cô xù lông đuôi lên định bụng chạy. Do hạ thân quá đau không chạy được. Đành ngoan ngoãn cho tên cầm thú tắm cho mình.

Dật Thần vui vẻ tắm cho mèo nhỏ. Còn không quên bôi thuốc vào hạ thân mèo, nhìn mèo nhỏ với ánh mắt xấu xa.

Cô tức giận lẫn ngại ngùng. Cào lên tay Dật Thần..

Meooooo~~~Meoooooooo

Dật Thần bị mèo yêu quào, vậy mà còn cười toe toét như tên thần kinh.

Từ sự kiện tối đó. Dật Thần sủng mèo yêu như trời, trên người cô toàn trang sức khảm nạm kim cương đá quý.

Cả cái tập đoàn Dật Thị ai cũng biết, Dật Thần Sủng mèo như trời. Hôm nay hắn vẫn mang mèo yêu tới công ty.

Mọi người trông thấy, cung xem như là chuyện rất bình thường hay xảy ra. Thư kí Trần gõ cửa vào.

“ Dật Tổng đã tới giờ họp, các cổ đông đã có mặt đầy đủ.

“ Tôi biết rồi “: Hắn đáp lại bằng giọng cực kì lạnh lùng.

Hai tay Dật Thần ôm mèo nhỏ tới phòng họp. Mọi người trong phòng, đã quá quen với hành động ôm mèo yêu tới phòng họp của Dật Thần rồi.

Uyển Nhi, lợi dụng tên cầm thú họp, cô nhảy xuống đùi hắn,cào ra cái thẻ đen chạy đi mất dạng.

Dật Thần thấy mèo yêu ngẬm thẻ của hắn đi mất thì cũng không còn tâm trí Mà họp nữa.

“ Dật Thần “: Khụ~~ Họp tới đây.. Mai họp tiếp bây giờ tôi có việc gấp.

Tất cả mọi người kinh ngạc. Không ai có ý kiến gì. Ai bảo Dật Tổng là ma Quỷ lãnh huyết vô tình.

Dật Thần trở lại văn phòng, mở điện thoại ra quan sát mèo yêu của hắn định làm cái gì đây?

Trước màn hình, lóe ra tia sáng, một cô gái xinh đẹp vẫn trần trụi xuất hiện. Vòng đeo Cổ, được cô đeo vào tay. Hắn nhìn động tác mặc đồ Của mèo nhỏ, không khỏi miệng đắng lưỡi khô.

Tiểu đệ không ngoan mà trướng lên một cục. Mắt lại nhìn lên màn hình điện thoại, thấy Mèo yêu chuẩn bị ra khỏi công ty hắn liền bám theo~~

“ Quyết định cưa đỗ mèo yêu. Không cho về hình mèo nữa.!

“ Thư kí Trần~~ Tôi có việc phải về,mọi chuyện ở đây cô thu xếp ổn thỏa cho tôi

Thư kí trần cung kính gật đầu. Tiễn Dật Thần đi một đoạn ra khỏi công ty.

Lúc này Uyển Nhi, đang tung tăng đến nhà hàng hôm trước, với mục tiêu. Phải tiêu hết tiền trong thẻ của tên Cầm Thú kia.

•••••••••••••••••••

Dật Thần Dừng xe trước nhà hàng 5 sao cao cấp. Tiến vào trong đã thấy mèo nhỏ đang xử lí 3 bàn thức ăn gộp lại.

Hắn lắc đầu muốn cười. Là vật nhỏ ham ăn nha. Phải lên bắt chuyện trước.

[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ đừng ăn nữa. Nam chủ đang tới gần tỷ.

“ Hắn tới làm gì? Không lẽ định cướp. Đồ ăn Của lão nương!

“ Tên cầm thú đó, lão nương phải đánh gãy chân hắn. Bắt hắn ăn thức ăn của mèo.

[...] Ta van cầu tiểu tỷ tỷ. Nam chủ để yêu thương để sủng ái, không phải để hành Hạ

“ Em câm miệng cho lão nương “

Dật Thần tới lại Gần Uyển Nhi. Cấp âm thanh phi thường ôn nhu.

“ Khụ~~ Vị tiểu thư này, có thể để cho tôi ngồi cùng cô Được không?

“ Uyển Nhi “: tại sao,tôi phải cho anh ngồi cùng?

“ Dật Thần “: Nhà hàng hết chỗ rồi... Vừa nói hắn vừa chân thành chỉ tay xung quanh.

Cô Liếc mắt nhìn xung quanh, khi nãy còn vắng tanh, bây giờ lại toàn người áo đen kinh đen ngồi chật nhà hàng. Nhân viên tay chân còn run cầm cập. Chắc chắn do tên Cầm thú này dở trò.

“ Uyển Nhi phồng má “: Không được.

“ Dật Thần “: Bất quá, tôi sẽ trả hết toàn bộ đồ cô gọi hôm nay!

Uyển Nhi suy nghĩ một hồi cũng đồng ý

“ Được rồi, tôi thấy anh có thành ý, nên ngồi đi.

“ Nhưng không được ăn đồ ăn của tôi”

“ Dật Thần phì cười “: Được được. Tất cả nghe cô..

“Đúng là Vật nhỏ tham ăn. Thấy đồ ăn là quên luôn hắn.. “ Hừ “ Về phải dạy lại vật nhỏ mới được.

( Ting --- Độ hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 85%)

“ Dật Thần “: Không biết vị tiểu thư này tên gì? Tôi có vinh dự được làm quen hay không?

“ Tôi Là Dật Thần. 25 tuổi làm tại tập đoàn Dật Thị.

“ Uyển Nhi “: Miêu Uyển Nhi. 17 tuổi,

“ Dật Thần “: Oh hóa ra là Miêu Uyển Nhi, họ Miêu ở thanh phố C rất lâu rồi không thấy.

“ Uyển Nhi “: Oh. Tôi biết

“ Dật Thần “: tôi thấy, hình như cô là người thích nuôi mèo?

Uyển Nhi nghe được câu hỏi. Không khỏi dựng lông tơ lên, tên này định chọc Tức Chết lão nương sao? Hay hắn ăn còn chưa no đủ....

Không Thấy cô trả lời, hắn đành nói tiếp.

“ Tôi cũng rất thích mèo. Tôi có nuôi một con mèo trắng, tôi đặt tên cho nó là Tiểu Bạch.

Uyển Nhi mắng thầm. “ Yêu Cái ông nội nhà hắn.

“ Yêu mèo tới mức ăn sạch cả mèo. Tiểu bạch có mà cả đêm Bạch bạch với mèo”

“ Đồ cầm thú, đồ vô liêm sĩ. Biến thái”

“ Uyển Nhi “: Tôi cảm thấy, anh là người thích ăn thịt Mèo thì đúng hơn.

Lần này Dật thần nhịn cười tới khổ sở. Không ngờ vật nhỏ lại thù dai như vậy?

“ Nhìn động tác phồng má chu mỏ xem, đáng yêu quá ~~~~~.

“ Dật Thần “: Sao vị tiểu thư này biết tôi thích ăn thịt Mèo?

“ Hắn đây đang muốn ôm Cô về Mà ăn thịt ngay luôn đây, phải cố gắng nhịn tới khổ. “

Uyển Nhi không trả lời, nhanh chóng càn quét hết bàn ăn đứng dậy rời đi. Còn không quên nhắc nhỡ hắn.

“ Nhớ thanh toán, rồi hãy rời đi. Cảm ơn vì bữa ăn.

Dật Thần nhìn vật nhỏ kiêu ngạo rời đi, trong lòng náo động một hồi, nhưng mà phải cho vật nhỏ ăn no đủ, rồi sau này hắn sẽ ăn bù lại “ Hắc hắc “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.