Mộ Dung Cảnh Thấy Uyển Nhi, mình chằm chằm, bất giác có hơi ngại ngùng, liền đồi chủ đề..
Xin tự giới thiệu lại bản thân: Tôi là Mộ Dung Cảnh, nhà tại Căn Cứ C, nghề nghiệp của Tôi Là Bác sĩ ngoại khoa. Còn Nữ Thần thì sao.
- - Uyển nhi lạnh nhạt: tôi Tên Uyển nhi. Không có Nghề nghiệp. Tôi sống tại Thành phố M. Mười bảy tuổi.. “ Thật ra cô định nói là hai mươi bảy. Tại vì cô đã ngủ hơn mười năm rồi. Mà có nói chắc tên đần Mộ Dung Cảnh Kia Cũng Không tin..
Mộ Dung Cảnh Thắc mắc: Nữ Thần cô họ gì nha? Gia đình làm gì.
Uyển nhi, cũng trả lời nữa thật nữa giả: Lúc trước, tôi bị tại nạn giao thông. Tôi hôn mê ba năm, tỉnh dậy tôi không còn nhớ gì. Ngoài cái tên này. Bác sĩ nói cho tôi biết là người nhà của tôi đều chết sau tai nạn. Tôi tỉnh lại được hai ngày và thấy thế giới này toàn quái vật ăn thịt người. Uyển nhi trình bày với gương mặt không cảm xúc.
Nhưng trong mắt Của Mộ Dung Cảnh, lại áy náy. Suy nghĩ có lẽ nữ Thần vì đau thương quá nên cố giả giờ tỏ ra kiên cường. Không được, tới nơi căn cứ phải giữ nữ Thần ở lại để bù đắp...
- - Uyển nhi liếc thấy ánh mắt Của Mộ Dung Cảnh đầy thương hại và đồng tình.
“Gì nha? Sao lại nhìn cô bằng ánh mắt đó. Cô không có đau lòng có được hay không.. Ai thèm tên yếu như gà này đồng tình
“ cái lão nương cần là điểm hào cảm của nam chính kia kìa.
Dọc đường, Mộ Dung Cảnh không dám mở miệng nói chuyện nữa. Mỗi lần hắn mở miệng, là lại nhận được ánh mắt sắc như dao phóng tới. Không khỏi rùng mình mà kẹp chặt thứ ở giữa hai đùi.
Đi dòng dã tổng cộng 20 ngày, cuối cùng cũng tới được căn cứ C. Mộ Dung Cảnh, vì được Uyển nhi chiếu cố, cho ăn cho mặc. Nên sắc mặt hồng hào và sạch sẽ lên không Ít.
. Mộ Dung Cảnh luôn líu lo bên cạnh cô. Nào là sẽ báo đáp cô thật tốt. Rồi là mẹ Của hắn nấu ăn rất ngon, rồi là con miu miiu nhà kế cũng béo tròn. Uyển nhi nghe đến phát mệt.
Uyển nhi, mới lên tiếng. Tôi nghe nói, Căn Cứ C là người Của Mộ Dung gia. Vậy anh cũng Là họ Mộ Dung. Anh có liên quan gì tới họ.
“ Mộ Dung Cảnh bị gãi đúng chỗ ngứa. Cười hề hề bắt đầu khoe mẽ.
- Tôi là nhị thiếu gia Của Mộ Dung Gia. Trước tôi còn có người anh là Mộ Dung Lãnh. Anh của tôi cũng mạnh không kém nữ thần đâu. Nữ Thần cô Yên tâm, tới nơi tôi sẽ báo đáp cho nữ thần thật tốt.
Uyển nhi trấn định: Tốt nhất là vậy. Dọc đường anh rất phiền. Anh có biết không...?
“ Mộ Dung Cảnh“...thật là thù dai.
Đi thêm hai giờ đồng hồ. Đã thấy ngay Căn Cứ C, tường thành được đắp thật cao và chắc. Cô cũng không ngờ rằng, muốn vào trong căn cứ phải điền thông tin và giao nộp vật tư.
Nếu là dị năng giả. Thì không cần nộp vật tư. Chỉ cần đi xét nghiệm máu không có vấn đề gì thì trực tiếp vào căn cứ. Còn là người bình thường, thì phải giao nộp 20 cân vật tư mới cho vào. Còn dị năng giả nếu thực Lực mạnh sẽ tham gia vào hiêp hội dị năng. Được sắp xếp chỗ ở và ba bữa ăn. Coi như là được đặc cách tốt hơn với người thường.
Uyển Nhi và Mộ Dung Cảnh tiến đến cổng Căn Cứ. Người kiểm tra hô lên.
TÊN GÌ?
CÓ DỊ NĂNG KHÔNG?
- -- Uyển nhi thật thà trả lời
Song hệ dị năng lôi và băng cấp 3 cao cấp. Người kiểm tra giật mình. Từ mạt thế tiến đến cho tới bây giờ. Người dị năng còn rất ít và cấp bậc rất thấp. Người có dị năng cao nhất ở căn cứ này là trưởng Binh đoàn. Mộ Dung Lãnh. Hệ tinh thần và Mộc cấp 3 cao cấp.
Còn Cô gái này. Toàn thân sạch sẽ không chút dính bụi. Dáng người mền mại trắng trẻo. Vậy mà mạnh ngang với đội trưởng Của họ. Người Kiểm tra vội chân chó dẫn, Uyển nhi vào căn cứ. Cũng may có Mộ Dung Cảnh, nên quy trình sét nhiệm máu của cô nhanh chóng hơn mấy người Kia.
“Mộ Dung Cảnh “. Nhếch miệng cười cười.
“ Nữ Thần. Cô đã thấy sự lợi hại ở tôi chưa.....?
Ánh mắt hắn như lấy lòng... Khen tôi đi khen tôi.. Chỉ thiếu là không có mọc đuôi để vẫy thôi.
“ Uyển nhi muốn phì cười. Cố nén lại”
“ Cũng bình thường.. Anh vẫn yếu như gà “
- Mộ Dung Cảnh: Nữ Thần.. Cô khen tôi một chút sẽ chết à.
- Uyển Nhi - Lạnh lùng đáp: SẼ
“”Mộ Dung Cảnh: Hừ ta là thanh niên tốt. Co được duỗi được. Không nên chấp nhất với nữ Thần.
Vào trong căn cứ. Uyển nhi, có thể thấy những người kia họ tỏ Ra mêt mỏi nhếch nhác. Có cả bi thương, người bình thường, muốn được ăn và có lều ở. Phải đi đắp tường thành, còn dị năng giả phải đi làm nghiệm vụ. Có người bối cảnh tốt hơn, thì họ tìm được công việc tỷ như trồng trọt và làm y tá nơi này.
Uyển nhi đi được vài bước, thì có mấy đứa bé gầy trơ sương. Mặt vàng vọt như cây nến Lũi thũi dè dặn tiến len trước cô. Yếu ớt lên tiếng.
“Chị•~ Chị ơi.. Chị có cần người dẫn đường không. Em dẫn đường rất tốt. Chị chỉ cần trả em một miếng bánh nhỏ thôi.
“ Uyển nhi, nhìn đứa bé rất tội nghiệp. Mềm lòng gật đầu. Bên cạnh Mộ Dung Cảnh tỏ lòng si mê.
“Nữ Thần~~Không Hổ là nữ thần luôn có lòng lương thiện.
Đứa bé kia dẫn cô và Tên si mê kia đi lượn xung quanh căn cứ. Mặc dù họ Không cần người dẫn đường. Đi được nữa căn cứ. Uyển nhi liền bảo với cô bé.
“ Em dẫn tới đây là được rồi.còn lại chị sẽ tự đi. Nói rồi Uyển nhi xuất từ không gian ra
- ---- Một hộp sữa 500mml một bao mì giấy. Một hộp thịt hộp đưa cho cô bé.
Cô bé bị cho nhiều tới phát hoảng xua tay.
“ Chị~~ Chị không cần đưa em nhiều như vậy đâu... Em chỉ cần một miếng bánh nhỏ thôi.. Em cũng chưa dẫn chị đi hết nơi này mà.
“ Uyển nhi nhẹ xoa đầu cô bé. Ngọt ngào lên..
“ Chị cho em. Em cầm lấy,, coi như chị trả cho những lần sau e dẫn đường cho chị. Như vậy có được không.
“ với Lại em cất cho kỹ vào. Không người ta cướp mất. Cô lại lấy ra một cái Ba Lô cũ. Nhét thêm hai túi bánh bích quy cho cô bé.
- - Cô bé nước mắt nhập nhòe... Vừa khóc vừa líu díu cảm ơn cô.
! Chị xinh đẹp~~ chị thật tốt. Sau này chị sẽ được hạnh phúc.
- Uyển nhi cười hiền hòa lộ ra hai má lúm. Vẫy tay tạm biệt cô bé.
( Ting Độ hào cảm của nam chủ +20 bây giờ là 20%....)
[ ta không ngờ tiểu tỷ tỷ lại tốt như vậy... Khiến ta không cầm được nước mắt ]
“Uyển nhi. “ ngươi cũng có nước mắt à.
[...] Hệ thống........
- ------Cô cũng không ngờ là nam chủ ở Xung quanh đây. Còn tự nhiên được cộng hào cảm. Tốt a tốt a...Uyển nhi liếc mắt Xung quanh, không thấy thân ảnh của mỹ nam nào. Nên đành thu hồi tầm mắt Lại.
Mộ Dung Cảnh: lúc này vẫn si mê về nụ cười kia của cô.
Nữ thần~~A Nữ Thần.. Cười lên thât xinh đẹp chết người ta