Ngày hôm sau, Mộ Dung Lãnh, phát nghiệm vụ. Giải cứu và đưa nhà Khoa học Lục Thẩm Quân ở địa điểm N về Căn cứ Z An toàn. Mặc dù ở căn cứ, dị năng giả là rất quan trọng. Nhưng những nhà khoa học như Lục Thẩm Quân, cũng quan trọng không kém.
- - Lục Thẩm Quân này,rất thần bí. Họ chỉ biết anh ta là nhà khoa học, tính Cách có chút kỳ Lạ, Anh ta không bao giờ gần phụ nữ. Còn hận không thể tránh như bệnh dịch vậy.
Khi Nghiệm vụ được phát ra. Mộ Dung Lãnh đã chọn ra 7 Người có dị năng cấp 2 cao cấp và một số người dị năng cấp 3 sơ cấp. Tính cả Anh và Uyển nhi là 9 người. Còn người thứ 10 thì bất đắc dĩ lắm mới phải thêm vào.
(Các bạn biét người đó là ai không??)
(“hắc hắc... Làm sao mà biết được...)
- -Mộ Dung Cảnh: Anh trai~~ cho em đi theo đi mà... Nha anh traiii~~Yêu quý. Em hứa sẽ không làm phiền mọi người đâu.... Bất quá có!
/”Có nữ thần bảo vệ em mà... Phải không nữ thần~~~ đôi mắt đáng thương của Mộ Dung Cảnh chớp chớp về phía Uyển nhi...
“Uyển nhi lạnh nhạt:
“ Tôi không quen anh ta.....
- --Cô vừa trả lời xong. Toàn bộ 7 người kia nhịn không được mà phì cười. Ngay cả Mộ Dung Lãnh, nhịn không được mà nhếch môi.
Mộ Dung Cảnh: ÔMG... Nữ thần~~ có phải cô đã quên lời hứa năm xưa....
“Uyển nhi: mẹ nó.. Lão nương có hứa cái gì à.? Đâu có hứa gì đâu.. Chỉ nhớ là chê hắn Rất Hôi thôi mà.
“Mộ Dung Cảnh như tự biên kịch: mà thôi. Nữ thần có hứa hay không thì. Tôi đã quết định ôm thật chặt đùi cô rồi... Hừ hừ
- --Mộ Dung Lãnh: lắc đầu ngao ngán... Bất đắc dĩ phải cho em trai đi theo.
(“Mọi người có biết vì sao Mộ Dung Cảnh đòi đi theo không?? muốn biết thì theo dõi tiếp)
Một người đàn ông tên, Lý Tiêu lên tiếng trêu chọc Uyển Nhi.
“ Em gái bé nhỏ...... em yên tâm. Tụi anh và Đoàn trưởng Mộ sẽ che chở cho em và Em trai đoàn trưởng... Có phải không các anh em.
Mọi người phía sau, cũng gật gù Theo.
- Mộ Dung Cảnh. Liếc mắt khinh thường Lý Tiêu nói đủ to cho mọi người nghe.
“Nữ Thần của ta ~~Còn cần các ngườii che chở. Còn chưa biết ai che chở cho ai đâu..
“ Lý tiêu và mọi người, cũng chỉ nghĩ Mộ Dung Cảnh đang đùa giỡn. Nên cũng cười cho qua.
- Mộ Dung Lãnh.. Cũng rất tò mò, khi cô thực chiến sẽ mạnh như thế nào.
“Uyển nhi, xem mọi người xung quanh trêu chọc. Cô giả vờ cúi đầu e thẹn lắc lắc cánh tay của Mộ Dung Lãnh.. Lí nhí hỏi..?
“Anh Mộ Lãnh. Thật anh sẽ che chở cho em chứ. Ánh mắt thâm tình của cô nhìn chằm chằm Mộ Dung Lãnh.
- ---Mộ Dung Lãnh.. gật gật đầu.. Còn trong lòng đang ví cô giống như con mèo nhỏ đang làm nũng vậy... Khóe mắt hắn cong cong lên.
Mộ Dung Lãnh. Lấy ra hai chiếc xe việt dã, đã được cải tiến từ trong nhẫn không gian. Nhẫn không gian là thí nghiệm đầu tiên của căn cứ. Rộng Khoảng 100m có thể đựng được rất nhiều đồ.
- Lý Tiêu và Mộ Dung Cảnh ngồi ghế lái. Còn cô và Mộ Dung Lãnh ngồi ghế sau. Thuận tay sẽ giết Tang thi.
Dọc đường đi tới Địa điểm N Uyển Nhi và Mộ Dung lãnh phối hợp với nhau giết Tang thi rất ăn ý. Hai người có dị năng mạnh mẽ tới kinh thiên động Địa. Uyển nhi nhân lúc, không ai chú ý tới. Thu hoạch không ít tinh hạch của tang thi cấp 1 và cấp 2. Ở thời điểm hiện Tại. Căn cứ C còn chưa biết tác dụng của tịnh hạch. Cô giữ lại vẫn đang còn tốt.
Bất quá Lý tiêu, lúc đầu trêu Chọc. Uyển nhi. Bây giờ người được che chở lại là anh ta, nên thẹn quá không dám nhìn thẳng vào Uyển nhi nữa.
Mộ Dung Cảnh, không an phận như vậy... Cứ mượn cớ khó dễ lý tiêu. Khiến hắn đỏ mặt tía tai giống y quả cà chua....
Trời đã dần ngã tối. Mộ Dung lãnh cho dừng xe tại cái xưởng bỏ hoang. Hắn phóng dị năng tinh thần lực. Xem xét không có bất cứ vấn đề gì, rồi mới cho mọi người xuống.
Mọi người, và Mộ Dung Lãnh đang chuẩn bị bóc bánh bích quy và lương khô ra ăn. Thì Uyển nhi tới gần Mộ Dung lãnh cản lại.
“ Anh Mộ Lãnh” Đừng ăn đồ khô. Không tốt cho sức khỏe.. Để em nấu cho mọi người ăn.
- Ánh mắt của Mộ Dung Lãnh đăm chiêu nhìn chằm chằm Uyển nhi. Càng ngạc nhiên hơn, khi thấy cô lấy từ không trung ra.
Bàn ghế. Ghế sôpha, nồi niu. Và nguyên luyện nấu ăn. Cô còn lấy ra chăn bông các loại. Khiến cho Mộ Dung Lãnh và Những ngườii khác trợn mắt há mồm.
“Uyển nhi thẹn thùng giải thích. “
- --Xin lỗi anh Mộ Lãnh. Em là có dị năng không gian nữa. Là vì vì mãi nói chuyện với anh Mộ Lãnh. Em vui quá nên quên mất.. Không phải em dấu anh đâu
. Bây giờ em đi nấu cơm cho mọi người... Cô chạy đi mất.
- Để Lại cho mọi người, biết bao nhiêu là ghen tị và sùng bái. Mộ Dung Lãnh, không giận cô mà trong lòng hắn đang điên cuồng gào thét.....
“ phải hay không. Hắn được ông trời tặng cho một vưu vật,không những dị năng mạnh mẽ.. Còn có dị năng không giannn.
“ Vật nhỏ này.... Hắn phải có được cô”
- Ánh mắt Mộ Dung Lãnh thâm thúy, nhìn dáng người nhỏ nhắn xinh xắn đang nấu cơm kia.
( Ting độ hào cảm của nam chủ +20 bây giờ là 75%)
- -Nghe được hệ thống báo. Cô nấu ăn phi thường ngon và nhanh.
- - Uyển nhi dọn đồ ăn ra. Không ít người nhỏ dãi.. Bàn ăn có thịt có rau có Cả sữa... Còn chưa Kể có luôn trái cây tươi.
“ Lý Tiêu: Thật may trong đội ngũ có Uyển nhi. Không thì mọi người sẽ không được ăn ngon như vậy.... Cảm ơn em Uyển nhi.
Những người kia cũng díu dít cảm ơn. Cô ở trong lòng bọn họ lại cao lên không ít..
“Mộ Dung Cảnh được ăn no. Toe toét cười không khép được miệng. Luôn gọi Nữ Thần a~~Nữ thần...
Đến ngày thứ ba. Họ đã tới địa điêm N, Mộ Dung Lãnh. Đứng trước cánh cửa phòng thí nghiệm.. Tích tụ dị năng lực lượng đánh hư khóa cửa....mọi người cẩn thận đi vào quan sát...... Bên trong tối om... Chỉ có duy nhất một chiếc đèn bin trên bàn thí nghiệm... Đột nhiên có tiếng động phát ra. Uyển nhi đang định phóng đại đao tới. Thì tiếng người hét lên
“Tôi --- tôi là người ---” đừng ra tay.
Lúc này. Mọi người giúp người đàn ông kia thoát ra khỏi phòng thí nghiệm... Bây giờ họ mới quan sát kỹ người đàn ông này.
Ngũ quan người này lạnh lùng khoảng 30t. Cũng được coi như là soái ca. Đeo cặp kính dày cộm thỉnh thoảng đẩy đẩy gọng kính lên cao một chút. Anh ta cao 1m8 mặc áo blouse trắng. Người đàn ông lên tiếng chào hỏi
“ Xin chào! Tôi là nhà khoa học Lục Thẩm Quân... Có phải các người là người Từ Căn Cứ C tới đón tôi.
Mộ Dung Lãnh. Gật gật đầu.
“Tôi là Mộ Dung Lãnh. Đoàn trưởng của đội ngũ tới đây để đón anh về Căn cứ.
- Lục Thẩm Quân.. thấy Uyển nhi.. Thì tức khắc lùi lại phía Sau hai bước
“”Uyển nhi @[email protected] Gì nha? Cô đâu có bệnh. Sao phải né như vậy.
“ Mộ Dung Cảnh “ mặt hồng hồng, thẹn thùng chen chân vào..
“X... innn Chào, Quân ca... Ta.... Taa là Mộ Dung Cảnh... Xin hãy chiếu cố ta.. Ta là bác sĩ ngoại khoa.... Nói rồi Mộ Dung Cảnh cúi mặt e thẹn. Không dám ngẩng mặt lên.
- -Lục Thẩm Quân. Nhếch môi cười thâm thúy.... Ánh mắt dán thẳng lên người Mộ Dung Cảnhh khiến hắn càng đỏ mặt.
- Uyển nhi và mọi người... Cảm thấy không khí hai người này thật lạ lùng nha.