[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 268: Chương 268: Phượng hoàng ở trên , thượng thần nằm dưới 3




Uyển Nhi tất nhiên sẽ không đem Mật Ly trở lại Hỏa Diễm Sơn. Mà cô đang diễn cho Lãnh Thần Duyệt xem, nam chủ đã đứng từ phía sau lưng từ khi nào.

Lãnh Thần Duyệt là Thượng Thần, tất nhiên khi Uyển Nhi bay vào. Hắn đã sớm cảm ứng được linh khí từ cô.

Lãnh Thần Duyệt từ đằng sau, nhìn nữ nhân đang nói chuyện cùng sủng vật của hắn. Chỉ cần nhìn dáng người thôi, hắn cũng biết nữ tử này có tư sắc bất phàm.

Âm thanh của nữ tử này, tuy lãnh đạm lạnh lùng. Nhưng rất êm tai, có một chút tùy ý.

( Ting -- độ hảo cảm của nam chủ + 2% độ hảo cảm là 2%)

Hắn quan sát Uyển Nhi một hồi. Nhìn ra được khắp người Uyển Nhi tỏa ra tiên khí, giống hệt với hắn. Mơ hồ còn mạnh mẽ hơn.

Lãnh Thần Duyệt khóe môi hơi gợi lên, khoan thai mở miệng: “ Tiên Quân là muốn đem sủng vật, của ta đi đâu?

Uyển Nhi nghe tháy tiếng liền quay đầu lại, cố ý để lộ nhan sắc của mình phô bày ra trước mắt Lãnh Thần Duyệt.

Nháy mắt bầu không khí ngưng trệ, chỉ còn tiếng hít thở đều đều. Trong đáy mắt Lãnh Thần Duyệt, hiện lên tia kinh diễm.

Không phải hắn chưa từng thấy mỹ nhân tiên tử, nhưng người trước mắt. Có nhan sắc nghiêng trời lệch đất, vẻ đẹp này còn loá mắt hơn cả nhật nguyệt.

Ngay cả khí chất cũng không thua kém hắn. Toàn thân nữ tử này, lãnh đạm như không.

Nhưng lại không mất đi vẻ hồn nhiên ngây thơ, đôi mắt sáng như nhìn thấu hết vạn vật trên trời.

Uyển Nhi chớp đôi mắt đánh giá Lãnh Thần Duyệt. Nam Nhân này rất đẹp, có thể so sánh theo kịp cô.

Chỉ khắc mỗi, trên trán hắn có vết bớt hình bán nguyệt. Mái tóc dài bạch kim búi cao, cố định hởi cây trâm giống lưu ly.

Uyển Nhi nhìn ra tia hứng thú từ đáy mắt hắn, nhìn dáng vẻ hắn thong dong. Nhưng người khác nhìn vào cũng phải kinh sợ vài phần.

Hai tay ôm chặt lấy Mật Ly, Uyển Nhi trấn định trả lời: “ Ta tất nhiên là đem muội muội trở về, ngươi đừng gọi ta là tiên quân gì đó. Ta không phải.

Không đợi cho Uyển Nhi nói xong, Mật Ly đã dùng móng vuốt sắc bén, cào vào tay Uyển Nhi tới nhiễm máu ra ngoài.

Uyển Nhi cau mày, giữa mi tâm nhíu chặt. Không ngừng đàm phán với hệ thống.

“ Lão nương muốn làm thịt con hồ yêu này, nữ chủ dám cào ta chảy máu.....

[...] Tiểu tỷ tỷ thích thì cứ việc, ta không ngăn cản. Dù sao có âm hảo cảm ta cũng không can ngăn......

Uyển Nhi:“ hệ thống chết tiệt này, đang đe dọa lão nương? Mẹ nó, không ăn thì không ăn.

Cô hơi cúi đầu xuống, chăm chăm nhìn vào Mật Ly. Nghi hoặc cất lời.

“ Muội Muội, làm sao vậy? Không muốn trở về cùng tỷ sao?

“ Miêu~~miêu! Đồ ngu ngốc này, để tên thần tiên kia biết ta là hồ yêu, hắn sẽ thiêu chết ta.

“ Miêu~~ Ta không có tỷ tỷ, đừng nhận bừa “: Mật Ly mở lớn đôi mắt hồ ly, hung hăng trừng mắt với cô.

Không đợi cho Uyển Nhi trả lời, đã bị Lãnh Thần Duyệt cắt ngang. Hắn hơi nghi hoặc mà mở miệng.

“ Tiên Quân gọi sủng vật của ta là muội muội?:“ vừa nói hắn vừa bước chân tới gần Uyển Nhi.

Uyển Nhi trừng mắt nhìn hắn, bước chân lùi về sau hai bước. Thái độ hơi phòng bị.

“ Ngươi không được lại đây!” Tư thế lúc này của Uyển Nhi, rất giống mèo nhỏ xù lông.

“ A “ Tại sao ta không được tới gần? Đây là Lãnh Thần Điện của ta. Sủng vật kia cũng là của ta, vì sao lại không được?

Lãnh Thần Duyệt vẫn trấn định, thong dong tiến lại gần Uyển Nhi, hơn nữa ánh mắt đầy ý cười.

“ Kia là sủng vật ta của, Tiên Quân nên trả lại cho ta mới phải?

Uyển Nhi vội vàng ôm lấy Mật Ly vào lòng, hai cánh tay tựa hồ gắt gao giữ chặt. Miệng chu lên phản bác.

“ Không đưa “

Mật Ly bị Uyển Nhi làm cho hoảng. Chính mình tự thoát ra khỏi lồng ngực Uyển Nhi. Trực tiếp nhảy vào trong lòng Lãnh Thần Duyệt.

Uyển Nhi hơi câu miệng, đôi mắt híp híp lại. Nữ chủ nghĩ nhảy lên người tên nam chủ kia, thì thoát thân sao? Ý nghĩ quá ngây thơ rồi.

“ Tiên Quân xem, không phải sủng vật của ta. Tất nhiên sẽ quay trở về bên ta thôi.

“ Tiên Quân chắc chắn, rằng sủng vật này là muội muội của tiên quân?

Uyển Nhi hơi gật đầu:“ Dĩ nhiên là muộ......

“ Miêu ~~Miêu “ Đồ ngu kia ngươi thử gọi ta là muội muội nữa xem, ta sẽ cắn lưỡi tự vẫn.

Uyển Nhi lườm Mật Ly, nữ chủ sợ cái mông gì nha? Nam chủ cũng không thích ăn thịt hồ yêu “ Rất hôi “

Không phải tên nam chủ này, luôn gọi cô là tiên quân sao? Vậy sao lão nương không đăng kí chức vụ trên thiên giới này.

Đường đường chính chính làm thượng thần, có người cơm nâng nước rót. Đúng là cuộc sống thần tiên.

Uyển Nhi nghĩ thông xuốt, trực tiếp rời đi. Còn không thèm đôi co với Lãnh Thần Duyệt.

_______________________

- Đôi lời T/G: Hãy tôn trọng người viết. Thỉnh không đăng ở wed khác.

- Truyện chỉ được đăng duy nhất trên app “ Mê Đọc Truyện “

- Chỉ tiếp nhận ý kiến. Không thu bất kì gạch đá nào, không thích có thể không đọc. Không chấp nhận những lời khiếm nhã nào

****Xin lỗi đành phải chèn ngang***

______________________________

“ Ly Nhi ngoan nào, không cần nổi nóng như vậy. Lần sau không được đi lạc nữa biết chưa.

“ Còn vị tiên quân này, lần sau có dịp nhất định sẽ gặp la....... “ Chưa nói rứt lời, Lãnh Thần Duyệt nâng mắt Lên nhìn, người mới ở đây. Giờ đã biến đi đâu mất rồi?

( Ting -- Độ Hảo cảm của nam chủ +5% độ hảo cảm là 7% tiểu tỷ tỷ cố lên)

Ánh Mắt hắn nổi lên tia thú vị, không biết nữ tử kia là ai, lại có thể lên tới thiên giới. Còn tự do vào Điện của hắn.

Quả thật lớn gan, Ngọc Hoàng còn phải nhịn hắn tới ba phần.vậy mà nữ tử kia không để hắn vào mắt.

Lãnh Thần Duyệt hơi cúi đầu xuống, đánh giá Mật Ly, có phải hồ ly này có thể biến thành người.

Khi hắn cứu hồ ly này, đem nuôi thành sủng vật. Hắn không nhận ra chút yêu khí nào từ Mật Ly.

Chỉ là Hồ Ly này, có chút khác thường. Thích ăn đồ nấu chín, và biết viết chữ. Lãnh Thần Duyệt, trong lòng nổi lên tia nghi ngờ.

Lúc này Uyển Nhi đang đạp mây, bay tới cung điện của Ngọc Hoàng. Ý muốn xin một chức thượng thần. Dù sao thân thể này là do trời đất tạo thành.

Cộng chung lại, thì tuổi thọ của cô còn nhiều hơn cả tên Ngọc Hoàng kia nha, nếu như hắn không tiếp nhận. Thì trực tiếp phá nát thiên giới là xong.

[...] Tiểu tỷ tỷ có thể hành sự, không đụng tới bạo lực được hay không?

“Oh “ Nhưng đây là cách tốt nhất, còn rất nhanh gọn. Mi nghĩ ra được cách khác sao?

[...] “.....”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.