[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 273: Chương 273: Phượng hoàng ở trên , thượng thần nằm dưới 8




Mặc dù miệng thì nói liên hồi, nhưng ánh mắt lại dán chặt trên bàn ăn. Có đầy đủ hương vị. Uyển Nhi đặt Mật Ly bên cạnh.

Sau đó vùi đầu vào ăn, mặc kệ Lãnh Thần Duyệt có nhìn cô bằng ánh mắt gì đi nữa, trước tiên phải lấp đầy cái bụng này.

Mật Ly cũng ngoan ngoãn cúi đầu xuống ăn, nàng đang nôn nóng được đi tham thú thiên giới này.

[...] Tiểu tỷ tỷ định chỉ ăn thôi à, ít nhiều ăn của nam chủ. Vẫn nên giữ ý tứ một chút.

Uyển Nhi nhíu mày:“ Không lẽ mi bắt. Lão nương, phải chia đồ ăn với hắn?

[...] Ta không biết, cái này tự tiểu tỷ tỷ suy xét.

Uyển Nhi thở dài, gắp cho Lãnh Thần Duyệt một chút đồ ăn vào trong bát của hắn.

Lãnh Thần Duyệt thấy Uyển Nhi hành động,biết trước sau như vậy. Hắn mĩm cười hài lòng, ánh mắt nhìn Uyển Nhi nhu hòa không ít.

( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +5% Độ hảo cảm là 35 % tiểu ty của cố lên.)

Uyển Nhi nhai nuốt đồ ăn, cẩn thận quan sát Lãnh Thần Duyệt. Nhìn ánh mắt của hắn, biết hắn có chuyện muốn nói với mình.

Uyển Nhi nuốt đồ ăn xuống, mở miệng hỏi thẳng vào vấn đề chính.

“ Duyệt tiên quân, có việc muốn nói với ta sao? “: Hai mắt linh động khẽ chớp chớp, nhìn thẳng Lãnh Thần Duyệt.

Lãnh Thần Duyệt, nhíu mày xoa đỉnh đầu Mật Ly:“ Đúng là to có chuyện muốn nói với tiên quân,

“ Ngọc Hoàng muốn ta cùng tiên quân xuống nhân gian, dẹp loạn Ma Giới, không biết ý tiên quân sao?

Uyển Nhi hơi bộp chộp trong lòng một chút, không phải nói 50 năm sau mới tới thời điểm dẹp trừ Ma giới sao? Sao mới mấy ngày đã xảy ra rồi.

[...] Tiểu tỷ tỷ không biết rồi, thời gian tỷ tỷ ở trên Thiên Giới này, 1 ngày bằng 10 năm dưới nhân gian.

[...] Tính tới nay tỷ tỷ đã ở trên, thiên giới ba ngày. Bằng dưới nhân gian 30 năm.

Uyển Nhi:“.....” Còn có chuyện như vậy? Trên thiên giới này, tính thời gian quá phi lí rồi.

Bất quá đi cùng nam chủ, nhân cơ hội xoát hảo cảm cũng không tệ. Dù sao hắn cũng không đánh thẳng lão nương.

“ Không biết ý tiên quân như thế nào? “ Lãnh Thần Duyệt không thấy Uyển Nhi trả lời, đành lên tiếng hỏi lại..

Uyển Nhi vội vã hồi thần, nở nụ cười sáng lạn. Nhanh chóng đáp lời

“ Ách! Nếu như Ngọc Hoàng đã nhờ, ta liền cung kính nghe theo.

“ Chẳng hay Duyệt tiên quân tính bao giờ khởi hành?

Lãnh Thần Duyệt xoa cằm suy nghĩ, một hồi say hắn hơi gật đầu:“ Liền tính hai ngày sau khởi hành, không biết tiên quân có ý kiến gì không?

“ Không! Không “ Uyển Nhi hơi phất tay với hắn, nam chủ nói sao. Liền quyết định như vậy đi.

Rứt lời Uyển Nhi tiếp tục tập trung ăn uống. Cô phải công nhận, đồ ăn ở chỗ nam chủ thật ngon. Chẳng trách nữ chủ lại béo lên một vòng như vậy nha.

Chỉ nữa canh giờ, hầu hết toàn bộ đồ ăn đều được Uyển Nhi càn quét sạch sẽ. Lãnh Thần Duyệt, đổ mồ hôi trán. Hắn tháng này chắc chắn tiêu hao không ít tiền của rồi.

Với tốc độ ăn này của Uyển Nhi, chẳng mấy chốc mà mạt tiền tới nơi. Lương bổng Ngọc Hoàng phát cuối tháng chẳng được bao nhiêu.

_______________________

- đôi lời T/G: Hãy tôn trọng người viết. Thỉnh không đăng ở wed khác.

- Truyện chỉ được đăng duy nhất trên app “ Mê Đọc Truyện “

- Chỉ tiếp nhận ý kiến. Không thu bất kì gạch đá nào, không thích có thể không đọc. Không chấp nhận những lời khiếm nhã nào

****Xin lỗi đành phải chèn ngang***

______________________________

Mật Ly ăn xong, liền nhảy vào lòng Uyển Nhi, vươn móng vuốt ra hơi cào cào lên tay.....

Uyển Nhi biết nữ chủ muốn đi chơi, cô đành lên tiếng, dù gì vẫn nên nói trước cho Lãnh Thần Duyệt biết.

“ Đúng rồi, lát nữa ta muốn mang theo Hồ Ly này ra ngoài chơi đùa. “ Uyển Nhi nhã nhặn lau lau miệng, lơ đãng nói.

Lãnh Thần Duyệt nhướng mày, tay ôm Mật Ly từ bên người Uyển Nhi trở ra.

“ Ra ngoài chơi sao? Trên thiên giới hay nhân gian?

Uyển Nhi gật gù:“ Phải ta chỉ tham thú trên thiên giới thôi, Duyệt tiên quân không cần lo lắng.

“ Vậy được rồi, có cần ta đưa tiểu đồng theo cùng hay không?:“ Lãnh Thần Duyệt vuốt ve bộ lông hồ ly, nhàn nhạt nói.

Lúc này Mật Ly đang được vuốt lông, nhắm mắt hưởng thụ. Nghe thấy được ra ngoài, hai mắt sáng tỏ, lên tiếng.

“ Miêu~Miêu! Cuối cùng cũng được ra ngoài rồi.

Mật Ly lại nhảy sang đùi Uyển Nhi, nằm ngoan ngoãn trên đùi. Lúc này Uyển Nhi mới lắc đầu, mở miệng.

“ Không cần đâu, ta sớm đã biết đường. Sẽ sớm trở lại nhanh thôi.

Nếu mà nam chủ cho người theo, thì cô làm sao có thể thoải mái chơi đùa đây. Vẫn nên mang theo nữ chủ thôi.

Lãnh Thần Duyệt cũng không miễn cưỡng, lúc đi còn đưa cho Uyển Nhi một ít tích cốc đan. Đề phòng Uyển Nhi ăn hết đồ ăn ở nơi nào đó.

Nếu để cho Ngọc Liên biết, chắc chắn sẽ ôm Lãnh Thần Duyệt mà cảm tạ. Vì có người đồng cảnh ngộ.

Uyển Nhi trực tiếp ôm Mật Ly vào lòng, cưỡi mây bay ra khỏi Lãnh Thần Điện. Hướng phía chân mây xa tít bay thẳng.

“ Muội muội, ở trên thiên giới này quả nhiên không có gì vui! Hay chúng ta xuống nhân giân vui chơi?

“ Miêu ~ Miêu! Ở dưới nhân giân thật có trò vui?:“ Mật Ly cũng cảm thấy trên thiên giới thật chán, nghe Uyển Nhi nói, nhân gian có trò vui liền hứng thú.

“ Phải! Có rất nhiều đồ ăn ngon, còn có rất nhiều trò vui nha.....:“ Uyển Nhi ra sức dụ dỗ Mật Ly.

Lần trước cô tới kinh thành, chưa kịp ăn gì đã phải phi thẳng lên thiên giới rồi..

[...] Tiểu tỷ tỷ, không phải tỷ sắp đi dẹp ma giới cùng nam chủ sao? Tỷ nên nhân cơ hội này thăm dò một chút.

[...] Nếu như tỷ tìm được Ma châu càng tốt, có thể đổi được điểm kinh nghiệm nha.

Uyển Nhi nghe hệ thống nhắc nhỡ, hai mắt mở lớn. Lại có chuyện tốt tới vậy sao?

“ Khụ ~ Ma châu đó hình dạng như thế nào? Đổi ra được bao nhiêu điểm kinh nghiệm.

[...] Ma châu chỉ to bằng viên trân châu, màu đỏ rực, tỏa ra hào quang lục sắc.

[...] Đổi được 1000000 điểm kinh nghiệm.

“ Ha Hả... 1000000 điểm kinh nghiệm. Được lão nương sẽ lấy được viên ma châu này.

[...] Tiểu tỷ tỷ đừng vội mừng, ta còn không biết viên ma châu đó đang ở đâu. Còn nhờ vào vận may của tiểu tỷ tỷ thôi.

Uyển Nhi mím chặt môi. Cái này có gì khó khăn đâu, bất quá cô có bản đồ siêu cấp nha. 1000000 điểm kinh nghiêm, đợi lão nương tới đón mi đây.

Uyển Nhi trấn định, nhập tên Ma Châu trên bản đồ siêu cấp. Liền hiện lên trên bản đồ.

“ Hắc Phong...? Là nơi nào?

[...] Nơi này là địa bàn của, Đám đạo sĩ tu chân sao. Đám đạo sĩ này chuyên trừ yêu diệt ma. Tính tình cổ quái, không ai nắm bắt được.

“ Vậy tại sao đám đạo sĩ này nắm giữa ma châu? Chắc chắn có gì đó mờ ám.

“ Ha Ha. Càng mờ ám, càng làm lão nương hứng thú. Không có gì có thể ngăn cản lão nương....

Uyển Nhi ôm chặt Mật Ly, bay thẳng tới Hắc Phong. Với vận tốc kinh người, xuốt dọc đường Mật Ly sợ hãi.

Thỉnh thoảng sẽ kêu lên, bám chặt vào trong lòng Uyển Nhi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.