Lãnh Thần Duyệt trở về, liền bóp nát yêu đan. Hắn nhíu chặt mày, luôn cảm thấy thân thể mình có chút dị tượng không đúng cho lắm.
Ngoại việc hắn trên thiên giới này đều nhớ rõ, nhưng chuyện trước đó không thể nào nhớ ra được. Còn cảm nhận được trong cơ thể có sức mạnh ẩn chứa lâu nay, liền có bức tường nào đó ngăn trở.
Lãnh Thần Duyệt mệt mỏi, xoa mi tâm. Trở về giường nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Tạm thời không suy nghĩ về vấn đề này nữa.
Ngày hôm sau, không có Mật Ly và Trần Thiên Mị làm phiền cô ngủ tới tận trưa mới dậy. Uyển Nhi lười biếng duỗi eo, rửa mặt trãi đầu. Mặc Lại y phục rồi bước ra khỏi phòng.
Vừa bước ra tới cửa đã gặp tiểu đồng, bên cạnh Lãnh Thần Duyệt. Tiểu Đồng cung kính lên tiếng:“ Tiên quân nhà ta cho nơi người tới dùng bữa trưa.
Uyển Nhi gật đầu, có ăn liền đi nha. đúng là cuộc sống thần tiên, ngủ dậy liền có ăn.
“ Được! “ Cô rứt khoát trả lời, không cần suy nghĩ.
Trong bữa ăn Lãnh Thần Duyệt không xuất hiện, Uyển Nhi cũng không quan tâm. Tập trung ăn uống no đủ, nữ chủ đã đi rồi cô còn lo sợ xoát không đầy hảo cảm hay sao?
Uyển Nhi lười biếng, nằm trên ghế bằng ngọc phơi nắng. Lãnh Thần Duyệt từ đâu tiến tới gần, lãnh đạm lên tiếng.
“ Sao tiên quân lại một mình ở đây? Muội muội và tên đạo sĩ kia đâu rồi?:“ Lãnh Thần Duyệt cảm thấy kì lạ liền hỏi, dù sao hắn cũng không giết Mật Ly.
Uyển Nhi vẫn nhắm mắt, hưởng thụ ánh nắng. Không thèm quay đầu lại, lười biếng lên tiếng.
“ Đi rồi nha! dù sao muội ta đã là phàm nhân, thiên giới cũng không cho phép phàm nhân ở đây.
“ Muội ta cùng tiểu thịt tươi kia, sinh tình. Ta cho xuống nhân gian kết làm phu thê rồi.
Lãnh Thần Duyệt cười một tiếng, dù sao đây cũng là biện pháp tốt. Hắn lại tiếp tục hỏi Uyển Nhi.
“ Khụ! vậy tiên quân bao giờ trở về cung của mình?
Lúc này Uyển Nhi đứng lên, khẽ vuốt lại y phục của mình. Quay đầu hướng Lãnh Thần Duyệt cười tới xinh đẹp. Tiến lại gần vỗ vào vai Lãnh Thần Duyệt.
“ Không phải còn đi dẹp ma giới sao? Chờ làm xong hết thảy ta tự giác về cung của mình.
“ Nhưng bây giờ ta có một mục tiêu cần hoàn thành.:“ Uyển Nhi chớp chớp mắt nhìn hắn.
Lãnh Thần Duyệt hơi ngạc nhiên, rất nhanh sau đó cười cười với Uyển Nhi. Mở miệng hỏi. “ Không biết mục tiêu của tiên quân là gì?
Lãnh Thần Duyệt thật ra khá tò mò, một con phượng hoàng vạn năm tuổi. Còn có mục tiêu gì? không lẽ nhớ thương tu vi thượng thần của hắn?
Uyển Nhi không trả lời, lặng lẽ tiến lại gần nắm chặt lấy cằm tinh xảo của Lãnh Thần Duyệt. Áp cánh môi đỏ xinh đẹp của mình, lên khóe môi của hắn.
Thoáng chốc ấn kí giữa trán của hai người, chiếu thẳng vào nhau. Bốn phía tỏa ra hào quang màu mây hồng, thoạt nhìn tiên cảnh càng thêm sinh động.
Uyển Nhi nhẹ nhàng, đặt tay lên ngực trái của Lãnh Thần Duyệt. Ngọt ngào mở miệng.:“ Ta muốn tâm lẫn trai tim của Lãnh tiên quân.
( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +10% độ hảo cảm là 55% tiểu tỷ tỷ siêu giỏi)
Lãnh Thần Duyệt ngơ ngác một lúc, hắn rất nhanh hồi thần bàn tay nắm chặt ngón tay xinh đẹp như bạch ngọc của Uyển Nhi.
“ Trên thiên giới nghiêm cấm nảy sinh tình cảm, Uyển Nhi tiên quân.....
Không để cho Lãnh Thần Duyệt nói xong, Uyển Nhi đánh gãy lời nói. Cất giọng chiếm hữu mạnh mẽ.
“ Ngọc Hoàng ông ta còn lấy Vương Mẫu. Lý gì lại ra luật không cho chúng tiên sinh tình cảm?
“ Đạo sĩ và hòa thượng còn có thể hoàn tục. Thì ta cũng có thể từ bỏ cái danh thượng thần này.
“ Để có được Duyệt tiên quân ~~
( Ting --Độ hảo cảm của nam chủ +5% độ hảo cảm là 60% tiểu tỷ tỷ cố lên)
Uyển Nhi hơi bất mãn bĩu môi, đẩy cánh tay của Lãnh Thần Duyệt ra.:“ Ta nhất định phải có được Duyệt tiên quân.
“ Ta không ngại lật đổ cả Thiên Giới, chỉ để có được Duyệt tiên quân.
“ Chắc hẳn Uyển Nhi tiên quân đang đùa giởn với ta phải không? Vạn vật trên đời này không thể chống đối lại Ngọc Hoàng kể cả là thượng thần.
Lãnh Thần Duyệt còn đang giật mình trước thái độ của Uyển Nhi, hắn không tin nàng mới gặp hắn không lâu liền sinh tình. Nàng là có mục đích gì?
Uyển Nhi trừng mắt với Lãnh Thần Duyệt, hất cằm lên. Cao ngạo hệt như nữ vương:“ Ngọc Hoàng đấu không thắng ta, Duyệt tiên quân hãy chờ xem.
“ Vạn vật trên đời này phải sợ ta, hay sợ Ngọc Hoàng.
Lãnh Thần Duyệt hứng thú nồng đậm, lần đầu tiên hắn gặp một nữ nhân cao ngạo, ngông cuồng hơn cả hắn. Tới Ngọc Hoàng mà nàng vẫn dám mắng.
Còn không có được hắn, sẽ phá nát thiên giới này. Lãnh Thần Duyệt nhìn ra, trong ánh của Uyển Nhi đều là sự thật. Không lóe lên tia dối trá nào.
Lãnh Thần Duyệt gật đầu, xoa nhẹ đầu của Uyển Nhi:“ Như vậy, ta liền mong chờ xem Uyển Nhi tiên quân sẽ làm gì?
Rứt lời Lãnh Thần Duyệt xoay người rời đi, bàn tay vừa xoa đầu Uyển Nhi, hắn lén hít mùi hương sen còn vương lại. Bất giác bàn tay nắm chặt như thể sợ không thể lưu giữ mùi hương.
Uyển Nhi nhếch môi cười, mới một buổi sáng đã xoát được 15% hảo cảm rồi. Với tốc độ này rất nhanh sẽ hoàn thành nghiệm vụ thôi.
Uyển Nhi trở lại về phòng, nhìn lên bản đồ siêu cấp xem Mật Ly và Trần Thiên Mị đang ở đâu. Cô muốn xem, tên tiểu thịt tươi kia có thật đã hoàn tục hay chưa?
Trên bản đồ quả thật hiện lên hai người đang ở Hắc Phong, Lúc này Uyển Nhi mới yên tâm, toàn tâm toàn ý mà xoát hảo cảm.
[...] Tiểu tỷ tỷ đã lấy được ma châu chưa?
“ Ách “ ngươi không nói, chút nữa lão nương quên.
Uyển Nhi vươn tay ra từ hư không, liền xuất hiện một cái hồ lô. Hồ lô này rất giống cái trên người của Trần Thiên Mị.
[...] Tiểu tỷ tỷ lấy được từ bao giờ? sao ta không biết?
“ Từ đêm qua, khụ có lẽ ở thế giới trước ăn trộm quen tay... Ta không biết viên ma châu nhỏ bé này, có gì thú vị nha.
[...] Cái này là từ trên hiệp hội đưa xuống, Tiểu tỷ tỷ chỉ cần thu thập là được rồi. Tiểu tỷ tỷ vẫn nên nhanh chóng trở thành công lược giả cao cấp.
[...] Khi đó tiểu tỷ tỷ muốn biết cái gì đều được.
“ Ròi rồi lão nương đã rõ, từ giờ muốn lên cao cấp còn hẳn chặng đường xa vời.
“ Không còn việc gì nữa! mi có thể cút. “
[...] “......”