- --23---#Tiểu Đào Đào.
Giữa đêm khuya Uyển Nhi nghe hệ thống báo khiến cô giật mình tỉnh dậy. Nhìn sang nam nhân nằm kế đang ngủ ngon lành, cô âm thầm tính toán.
“ Hệ Thống dỏm mi lăn ra đây “
[...] Tiểu tỷ tỷ đại nhân, tỷ có gì căn dặn ta?
“ Ta muốn, không cần biết nữ chủ muốn hại ta bằng cách nào. Ta muốn mi làm dối loạn đầu máy kia, khiến nó lầm tưởng lão nương thật sự chết...
[...] Di ~~ Vì lí do gì nha? tiểu tỷ tỷ muốn thì cũng được. Chỉ cần tiểu tỷ tỷ có thể hoàn thành xoát đầy hảo cảm.
“ Lão nương rõ rõ, mi thật phiền phức..:“
Trong đầu Uyển Nhi đã nghĩ ra một kế sách. Cô không muốn nữ chủ dễ dàng chết vì tử vong như vậy. Như thế cô không thể kiếm thêm 2 000000 điểm kinh nghiệm nha.
Bỏ lỡ thật uổng phí, nhân cơ hội này giả chết tiêu dao tự tại một thời gian. Sau đó quay trở lại xoát luôn 10% hảo cảm còn lại.
Cô lại không tin rằng hảo cảm đã 90 nam chủ lại có thể dễ dàng quên lão nương được nha...
Suy nghĩ như vậy Uyển Nhi tiếp tục nhắm mắt ngủ. Chỉ là, chưa tới nữa canh giờ sau, cô nghe được tiếng động lạ.
Nơi cửa sổ bị ai đó phun vào làn khói trắng. Uyển Nhi nhíu mày, hai tay bịt chặt mũi...
“ Không ổn, là thuốc mê.:“
Nam Nhân nằm kế cô dường như say giấc, nay còn say giắc hơn...
Một bóng đen nhanh nhẹ đẩy cửa đi vào trong, Uyển Nhi căng người giả bộ ngủ. Tư Đan Hề kéo bịt mặt xuống, liếc nhìn Uyển Nhi. Sau đó lại nhìn Nam Cung Hàn.
Nàng ta ra sức kéo Nam Cung Hàn ra xa khỏi tẩm cung của Uyển Nhi. Sau đó lại trở vào, rãi rắc chất dầu đen đen nồng nặc khắp tẩm cung.
Uyển Nhi khẽ hô trong lòng:“ Không ổn, là dầu hảo:“ nữ chủ lại ác độc, rắc tâm muốn thiêu chết cô. Còn chưa kể có cả Hải Đường và Thiên Ý ở trong này.
“ Yêu Phi Tỷ Tỷ, vĩnh biệt. Tỷ nên xuống âm ti bồi bạn cùng Tống Gia và Diêm Vương..
Uyển Nhi mắng thằm, 10 kiếp Diêm Vương cũng không dám nhận lão nương xuống nơi ấy.
Tư Đam Hề làm rớt đèn dầu xuống. Một ngọn lửa bùng phát cháy từ rèm sau đó lan rộng ra. Nàng ta nhanh chóng tẩu thoát ra khỏi tẩm cung của Uyển Nhi.
Lúc này Uyển Nhi phóng ra dị năng hệ băng, làm ướt toàn bộ thân thể mình. Cô tiến vào bên trong thấy Hải Đường và Thiên Lý đang ngủ mê mệt.
Uyển Nhi đành lấy dây thừng cột chặt hai nàng ta lại như trói heo vác trên lưng.. Vận Công đạp ngói bay ra khỏi Tử Cấm Thành. Còn không quên quay lại nhìn nam nhân đang ngủ mê mệt ở phía xa. Miệng nhỏ lẩm bẩm..
“ Nam Cung Hàn, lão nương sẽ sớm gặp lại ngươi.:“
1 Canh giờ sau, tiếng cung nô la hét. Thị vệ ồ ạt hoảng sợ chạy tới hô tô.
“ Tẩm Cung Yêu Phi cháy rồi. Ngươi đâu dập lửa...
“ Hoàng Thượng và Yêu Phi vẫn còn trong đó... nguòi đâu mau hộ giá....
“ Hoàng Thượng ngủ ở ngoài này? Vậy Yêu Phi đâu?:“ Một thị vệ ngơ ngác lên tiếng hỏi...
“ Vẫn còn ở bên trong,mau dập lửa....cứu Yêu Phi...
Nhưng ngọn lửa quá lớn, như con rồng lửa đang giận dữ nuốt lấy tẩm cung của Uyển Nhi. Cung nô bất lực căng mắt nhìn tẩm cung bị Thiêu dụi thành than,
Hoàn toàn sụp đổ trong 5 canh giờ. Nam Cung Hàn vẫn mê mệt do hít vào 1 lượng lớn thuốc mê vẫn chưa hay biết chuyện gì đang xảy ra.
Lúc này Uyển Nhi bay được một đoạn khá xa. Cô nấp tạm vào một cái miếu hoang, nhẹ nhàng thả Hải Đường và Thiên Lý xuống, Uyển Nhi cau mày thở ra.
“ Lần sau phải bảo hai nàng ấy ăn ít lại. Thật sự rất nặng vác không nổi. Lão nương đói muốn chết...
[...] Tiểu tỷ tỷ, ta tính toán sơ sơ. Tỷ bay được 2 dặm rồi. Tương đương với 30km
“ Uyển Nhi :“ Cư nhiên lại xa như vậy? Hèn gì lão nương đói.....
[...] Tiểu tỷ tỷ sao không vác nam chủ theo? Không phải rất dễ xoát hảo cảm còn lại sao?
“ Lão nương lại không muốn, hệ thống chó chết mi cút đi..
[...] Hung dữ, ta thật nhớ tỷ tỷ sát vách...