- -32---#Tiểu Đào Đào.
Nam Cung Hàn hơi dừng lại một chút, hắn hiển nhiên là gật đầu đồng ý. Có khi cầu còn không được, hắn đứng gần với đài nhìn nữ nhân có dáng người kiều mị, toàn thân huyết y đỏ rực như lửa..
“ Bạch Liên, Huyết Liên đàn giúp ta.
Từ trên lầu, hai nữ nhân xinh đẹp ngồi ngay ngắn, Bạch Liên cầm tiêu thổi, Huyết Liên nhàn nhã gãy đàn.
Uyển Nhi tiến lên trước một bước, tay nhẹ nhàng cởi bỏ khăn lụa che mặt. Nghiêng người 90°. Chân nhún lên khẽ xoay vòng.
Dung mạo tinh xảo quen thuộc này,mơ hồ còn xinh đẹp hơn lúc trước khiến Nam Cung Hàn giật mình. Hắn không kịp suy nghĩ tay nhanh hơn não phóng lên đài ôm chặt lấy Uyển Nhi.
“ Tống Uyển Nhi, là nàng... nhất định là nàng. Nàng không có bị thiêu chết phải không...
“ Nàng nói đi, nàng lừa ta thời gian qua phải không.
Nam Cung Hàn gấp gáp hỏi dồn dập, Uyển Nhi chỉ vừa cởi bỏ khăn ra chưa kịp vũ. Đã bị hắn ôm cứng lấy...
“ Hàn Tôn công tử, Tống Uyển Nhi là vị cô nương nào? Thê tử của công tử sao?
Cô vẫn trấn định, một mạch không nhận. Đôi mắt thuần khiết hệt như chính mình không phải là Tống Uyển Nhi.
Từ trên lầu, Hải Đường và Thiên Lý nhìn xuống dưới. Lo lắng tim muốn nhảy ra ngoài. Bạch Liên và Huyết Liên dừng động tác không gãy đàn. Thổi sáo nữa.
( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin
liên hệ FB: Phạm My (Tiểu Đào Đào)
Nam Cung Hàn mở to đôi mắt, hắn không tin những gì Uyển Nhi phủ nhận. Hắn nhận ra nàng, đôi mắt kia. Gương mặt kia, kể cả đôi môi kia hoàn toàn giống.
Chỉ là khí chất của hai người hoàn toàn khác nhau. Nữ nhân đứng trước mặt hắn cái gì cũng thông. Võ công còn cao cường, hơn nữa trên người lưu lại mùi hương sen..
“ Là nàng, ta nhận ra nàng... nàng đừng giả vờ nữa.. Tống Uyển Nhi, hay lắm khá khen cho nàng diễn kịch trước mặt Trẫm lâu như vậy..
“ Đêm đó, đêm đó là nàng treo Trẫm trên cây... phải không?:“ Nam Cung Hàn ôm chặt eo của Uyển Nhi, tâm trạng hắn thật sự dối bời..
Uyển Nhi yên lặng, cô nở nụ cười tuyệt diễm. Bàn tay niết lên khuôn ngực rắn chắc của Nam Cung Hàn, ngọt ngào lên tiếng.
“ Ây zô! Hàn Tôn công tử ta không biết Tống Uyển Nhi mà miệng công tử nói là ai..
“ Nếu như công tử vội quá nhịn không được. Vậy được thôi 1000 vạn lượng hoàng kim.
“ Bổn lâu chủ vui vẻ cùng Hàn Tôn công tử, như vậy có được không? Hàn Tôn công tử khỏi lo, bổn lâu chủ vẫn còn trung trinh...
Uyển Nhi không mọt chút xấu hổ mà thì thầm ngọt ngào vào tai Nam Cung Hàn. Ngón tay liên tục vẽ vòng câu dẫn hắn.
Sắc mặt Nam Cung Hàn tối lại, hắn gầm lên định tát Uyển Nhi. Thì cô nhanh chóng xoay người bay lên lầu..
“ Hồ nháo, nàng là nữ nhân của Trẫm...:“
“ Ai ai, Hàn Tôn công tử, nếu công tử là Hoàng Thượng. Thì Anh Túc ta đây đã là thái hậu.
“ Công tử nên nhớ, đây chỉ là kĩ viện. Nơi mua vui cho nam nhân các người, công tử muốn vui vẻ với ta thì đe. 1000 vạn lượng hoàng kim tới đây.
“ Còn không muốn, mời Hàn Tôn công tử về cho..
Uyển Nhi không một chút nể mặt mà nói, Nam Cung Hàn giận tím mặt. Hắn tin chắc người trước mắt hắn là Tống Uyển Nhi, hắn tin vào cảm của mình.
Trước khi rời đi, Uyển Nhi còn tốt bụng lên tiếng.
“ Nếu Hàn Tôn công tử muốn bổn lâu chủ tiếp đãi, thì theo giá cũ 1 vạn lượng hoàng kim đàn.
“ 100 vạn lượng hoàng kim, vũ khúc..
“ Mua vui 1 đêm 1000 vạn hoàng kim...
Nói xong cô xoay người đi mất. Để Nam Cung Hàn ở dưới đen mặt gầm thét lớn...
“ Tống Uyển Nhi, ta sẽ bắt nàng trở về... nàng chờ đấy..
“ Ta đính chính lại, ta là bổn lâu chủ Anh Túc. Đây là kĩ viện Vọng Xuyên, chưa già đã lẫn....
( Ting -- độ hảo cảm của nam chủ +1% Độ hảo cảm là 96% tiểu tỷ tỷ cố lên)
“ Đồ thần kinh, mất tiền cho lão nương còn tăng hảo cảm. Coi như hắn biết điều.. “
[...]:“.....”