- --3---#Tiểu Đào Đào
Nhạc Thất Thất nhìn Uyển Nhi lạnh nhạt không mở miệng nói, hắn còn tưởng cô không biết nói. Hắn đành lên tiếng trấn an.
“ Tỷ Tỷ không cần sợ hãi, chúng ta là người tốt, sẽ không thương tổn tỷ tỷ!”
Uyển Nhi gật đầu, nhìn về hướng Nhạc Thất Thất nở nụ cười kinh diễm, cất giọng nhẹ nhàng như tiếng hát.
“ Cảm ơn “
Nhạc Thất Thất mắt miệng mở lớn, kinh ngạc không thôi. Ban đầu hắn có tưởng vị công chúa thú nhân này, không nói được. Không ngờ khi cất tiếng, lại khiến người khác phải mê đắm.
Ly Tịch Y không kiên nhẫn mà trừng mắt với Nhạc Thất Thất. Mở miệng nói.
“ Nhạc Thất Thất, ngươi có muốn làm chính sự hay không? Nàng ta chỉ là dược, không hơn không kém.
Nhạc Thất Thất có hơi bất mãn, nhưng Ly Y Tịch nói đúng, họ cần máu cho thú nhân này. Hồi sau đành phải im lặng.
Ly Y Tịch vung tay lên thứ bột trắng gì đó phả vào mặt Uyển Nhi. Tích Tắc Uyển Nhi lâm vào hôn mê.
Không biết mình đã ngủ bao lâu, nhưng cô nhận ra bản thân mình đang ở một căn phòng khác.
Không xa hoa như căn phòng kia, bản thân được nằm trên giường không còn nhốt ở trong lồng sắt nữa.
Uyển Nhi đánh giá căn phòng này, không khác gì ở cổ đại là mấy. Vì tất cả đồ vật đều là gỗ quý hiếm, trạm khắc tinh xảo.
Ngay lúc này cửa phòng một lần nữa bị người đẩy ra, Uyển Nhi đảo mắt nhìn về hướng cửa. Vẫn là Ly Y Tịch trong y phục nam trang, mặt vẫn che kín mít bởi mặt nạ.
Uyển Nhi lạnh lùng liếc nhìn Ly Y Tịch bằng đôi mắt đẹp như pha lê. Do thân thể này bị ma pháp sư sử dụng cấm thuật, toàn thân không có một chút sức lực.
Linh Lực lại bị phong bế, cầm ly nước còn run run. Lúc này nữ chủ có muốn rút cạn máu,thì Uyển Nhi cũng phải chào thua.
“ Ta chỉ muốn lấy của ngươi một chút máu, không cần đề phòng:“ Ly Y Tịch lạnh nhạt nói.
Uyển Nhi trấn định gật gật đầu, mặc dù ngữ khí của nữ chủ có sắc lạnh. Cũng không thể nào dọa cho cô sợ hãi được.
“ Ta chỉ muốn một chén máu của ngươi:“
Rứt lời Ly Y Tịch đưa cái chén nhỏ ra, tay bên kia còn cằm cây dao nhỏ. Rất giống với dao giải phẫu mà bác sĩ hay cầm.
__________________________
_________________________
Không đợi cho Uyển Nhi phản ứng lại, Ly Y Tịch nâng cánh tay của Uyển Nhi lên. Con dao chợt lóe lên, trên cổ tay cô xuất hiện một vết thương không sâu.
Thủ pháp của Ly Y Tịch rất nhanh, không hổ là nữ sát thủ. Chỉ mới nâng tay lên, đã rạch xong một đường ở cổ tay.
Cho tới khi máu chảy vào tròn chén nhỏ hơn phân nửa, lúc này Ly Y Tịch mới buông tay ra.
Sau đó lấy từ trong tay áo ra một bình dược, đổ lên miệng vết thương của Uyển Nhi. Nháy mắt máu đã không còn chảy nước nữa.
Uyển Nhi cảm thán, nữ chủ quả là luyện dược sư. Dược trên người đều là thứ tốt.
Ly Y Tịch mắt thấy đã rút đủ máu, liền cầm chén rời đi khỏi phòng. Uyển Nhi vẫn nhìn chăm chăm vào chén máu, lắc đầu đàm phán cùng hệ thống.
“Lão nương chưa ăn gì, đã bị nữ chủ rút máu. Thân thể này có đẹp, nhưng lại quá yếu đuối.
“ Lão nương muốn giải cấm thuật, khôi phục lại linh lực
[...] Giải cấm thuật, khôi phục linh lực cần 8000 điểm kinh nghiệm.
[...] Tiểu tỷ tỷ muốn linh lực mạnh hơn thì 10000 điểm kinh nghiệm nha.
Uyển Nhi trừng lớn đôi mắt: “ Sao đắt vậy, ở thế giới trước mi chỉ trừ có 5000.
[...] Tiểu tỷ tỷ không đắt đâu, chỉ cần tỷ khôi phục linh lực phá bỏ cấm thuật.
[...] Tới lúc đó sẽ rất nhanh hoàn thành nhiệm vụ, không bị nữ chủ kiềm hãm.
Uyển Nhi cắn cắn môi, lúc này cô thật sự muốn bóp chết hệ thống dỏm này. Luôn luôn muốn làm tiền cô.
“ Lão nương đổi, trừ 10000 điểm kinh nghiệm đi. “
[...] Giải cấm thuật thành công -- Đã trừ 10000 điểm kinh nghiệm.
Thân thể yếu ớt, nháy mắt đã bị một cỗ sức mạnh bạo phát từ bên trong cơ thể. Uyển Nhi nhếch môi mỏng lên mĩm cười.
Cô hơi nâng cánh tay lên, giữa lòng bàn tay phát ra ánh sáng màu xanh. Toàn thân thể tỏa ra hào quang màu xanh nhàn nhạt.
Lúc này Uyển Nhi cảm thấy mình thật sự mới được sống, cô cảm nhận được cỗ sức mạnh cuộn trào trong thân thể mình.
Uyển Nhi khẽ vuốt mái tóc dài màu trắng của mình, theo như cốt truyện thì cô vẫn phải lưu lại bên người Ly Tịch Y. Thuận lợi cho việc công lược nam chủ.
Cô còn chưa nghĩ ra nên công lược vị nam chủ nào mới tốt. Còn một vị nam chủ nữa chưa xuất hiện. Uyển Nhi thở nhẹ ra.
Nhoài người nằm xuống giường nghiên cứu cốt truyện. Nghĩ kĩ thì nguyên chủ chỉ là một cái pháo hôi đáng thương.
Chỉ vì ham chơi nên mới ra khỏi cư trú của thú nhân, bản thân lại quá lương thiện. Tới lúc chết cũng không hề hận Ly Y Tịch, lại không có nguyện vọng gì.
Lần đầu tiên Uyển Nhi xuyên vào cái nguyên chủ, ngây thơ đơn thuần như vậy. Tới nguyện vọng của mình là gì cũng không rõ.
Lúc này cốt truyện đã diễn biến hơn một nữa. Nam chủ thứ nhất mà Ly Y Tịch nhận định là Nhạc An Tâm.
Nhạc An Tâm là người thừa kế Nhạc gia, một trong tứ đại thế gia tại Phượng Thiên đại lục, thiên phú mộc hệ ma pháp cường đại, là thiên tài trong hàng ngũ thiên tài Nhạc Gia
Nhạc An Tâm và Ly Y Tịch cũng coi như là lưỡng tình tương duyệt, Nhạc An Tâm vì Ly Y Tịch yêu đến mạng sống của mình cũng không cần.
Cho nên nam chủ này Uyển Nhi không cần công lược, trực tiếp bỏ qua.
Nam chủ thứ hai là Lôi Tích Hạ, cũng là vị hôn phu có hôn ước từ nhỏ với nữ chủ. Là đích tử, con của chính thất Lôi Gia. Đứng đầu tứ đại gia thế.
Lôi Tích Hạ thân là phong hệ ma pháp sư, hắn thấy nữ chủ không thể tu luyện ma pháp nên rất chướng mắt.
Cho nên không để cho Ly Y Tịch hủy hôn ước. Mà chính Lôi Tích Hạ ở trong ngày lễ cập kê của Ly Y Tịch, đã hủy bỏ hôn ước.