Ở trên một chiếm hạm không ngừng lái. Bỗng một giọng nói lạnh lùng vang lên.
“ Không cần tìm nữa, Phong Gia đã báo tang rồi. Quay trở về thôi.
“ Thật sao? “ Người họ không kìm được mà thốt lên.
Đồng thời trên màn hình điện tử,đang hiện lộ trình bay hướng cũng được thay đổi. Hướng Chủ Tinh quay lại.
Rốt cuộc Phong Uyển Nhi đã mất tích mấy tháng. Chiếm hạm này là của thiếu tướng Ngụy Tư Lam được cử đi tìm tung tích.
Nhưng đã mấy tháng trôi qua, Hắn dốc sức tìm từ Tinh chủ ra tới Nhị Tinh trở xuống. Còn tìm các tinh cầu hoang phế cũng không tìm ra.
Cho Tới ngày hôm hay, bỗng nhiên chiến hạm nhận được thông báo Từ chủ tinh.
Nói không cần tìm Phong Uyển Nhi nữa, Phong gia đã báo tang cho cô ấy.
Người cũng đã chết rồi, đi tìm còn gì nữa đây?
Một lát sau, hắn mới lạnh lùng mở miệng: “ Trở về chủ tinh, để ý đường bay.
Mọi người nghe được lệnh, không khí liền trầm xuống. Mọi người đều nghiêm túc hướng chủ tinh.
•••••••••••••••••••••
Tinh cầu rác
Thoáng chốc mới mấy tháng, rác ở tinh cầu này không còn lấy Một mảnh. Thay vào đó là một phi thuyền cực kì to lớn.
Uyển Nhi từ khi ăn kẹo siêu phàm, cô không ngừng lục tung từng đống rác, chọn lựa kim loại thích hợp chế tạo ra phi thuyền này.
Cô phải cảm ơn chính mình, không ngứa tay mà tiêu hủy hết đống rác kia. Tới lúc đó phải làm sao trở về đây.
“ Chậc~~ Lão nương lỡ tay làm cái phi thuyền đủ cho cả một quân đội rồi.
[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ đừng tự đắc vẫn nên trở về tinh chủ thôi. Có khi mọi người đã coi như tỷ chết rồi cũng nên.
Uyển Nhi Hừ lạnh một tiếng, bắt đầu trở lên phi thuyền. Bên trong rất rộng do đều chế tạo từ phế liệu nên không được bắt mắt cho lắm.
Uyển Nhi bước vào khoang lái, bắt đầu tập trung tinh thần lực khởi động phi thuyền.
Nhờ tác dụng của kẹo siêu phàm, khiến cô chế tạo phi thuyền còn tân tiến hơn thế hệ bây giờ. Mọi thứ đều điều khiển bằng tinh thần lực.
Ở tinh chủ chiến hạm tân tiến nhất hiện nay là chiến hạm Farrier, thuộc quyền sử dụng của Ngụy Tư Lam. Nhưng chiến hạm đó, có một số thao tác vẫn phải dùng tay.
Uyển Nhi nhìn lên siêu bản đồ, trong đầu nhẩm tới tinh chủ. Phi thuyền liền một đường thẳng tới tinh chủ.
Khoảng nữa giờ sau, Uyển Nhi chuẩn cú nhảy vọt qua hố đen, khoảng cách nghìn năm ánh sáng.
Hệ thống điều hành của phi thuyên vang lên....
- Hãy ngồi vững đang chuẩn bị cú nhảy vọt 5-4-3-1-0 ----- Thành công qua hố đen hệ G136.
- -- Nguy cấp nguy cấp năng lượng đang cạn kiệt. Hãy nạp năng lương...
- -- Hãy nạp năng lượng. Hãy nạp năng lượng.
- - Năng lượng 0% tiến vào trạng thái rơi tự do 30 giây đếm ngược.
[...] Tiểu tỷ tỷ, ta hỏi tỷ một câu. Tỷ đã nạp nặng lượng cho phi thuyền không?
“ Hệ Thống chó chết, trên hành tinh rác làm gì có Gatitum cho phi thuyền đây.
[...] Vậy nãy giờ tiểu tỷ tỷ, lấy nguyên liệu đâu mà bay?
“ Lão nương cho kim cương và chất Nguyên tử vào. Rõ ràng cho vào rất nhiều, sao lại nhanh cạn vậy...
“ Lão nương đã tạo nghiệp gì? Tới trời cũng chống đối lão nương.
- - Phát hiện ra cận tinh ZHB 1432 cách 2 nghìn năm ánh sáng.
- - Xin đáp khẩn cấp... Khẩn cấp.
Uyển Nhi nhíu chặt mày, cô thật muốn làm cho cái hệ thống phi thuyền này câm đi.
Cô lắc đầu ngao ngán đành phải đáp xuống cận tinh gần nhất.
- -- Đang vào trạng thái rơi tự do. Cách mặt đất 2000km đề nghị thoát khỏi buồng lái.
- -- Roẹt ~~Roẹt.... Rầm rầm..
Uyển Nhi thất thểu chui ra từ trong phi thuyền. Cô nhìn lại thì phi thuyền đã hư hỏng nặng, chắc chắn không thể bay tiếp.
Mệt mỏi ánh mắt nhìn lên dãi ngân hà, Cận Tinh ZHB 1432 không cách chủ tinh bao xa.
Cô quan sát sung quanh, đây có quặng mở Gatium rất lớn. Tiếc thay phi thuyền không thể sửa chửa tiếp, vì thiếu hợp kim.
Uyển Nhi chống cằm suy nghĩ, một tia hy vọng lóe lên. Cô nhếch miệng cười tà mị.
“ Hừ làm khó lão nương đâu có dễ. Tháo phi thuyền ra lão nương chế một cái máy phát tín hiệu cầu cứu.
Những chiếm hạm hay phi thuyền gần nhất, sẽ nhận được tín hiệu tới cứu cô khỏi nơi quỷ quái này.
[...] Từ khi tiểu tỷ tỷ ăn kẹo, ta thấy tỷ thông minh hơn nhiều.
Uyển Nhi “....” Mi cút đi được không?
[...] “...” Ta nói sai sao. Ta đang khen mà.
Uyển Nhi chỉ mất 2 giờ đồng hồ để hoàn thiện máy phát tín hiệu, nhìn hơi xấu một chút. Nhưng còn dùng được.
Ngụy Tư Lam trên chiến hạm, nhìn quan sát đường bay. Hắn luôn có cảm giác gì đó đang trỗi dậy bên trong.
Chiến hạm của hắn cách cận tinh ZHB 1432 không xa.
Bỗng nhiên, một giọng nói nam nhân vui sướng la lên.
“ Đã Tìm được rồi... Tìm được rồi.
“ Từ Từ nói rõ ràng “. Âm thanh trầm thấp của Ngụy Tư Lam vang lên. Khiến người nọ ép vui mừng xuống từ tốn mở miệng.
“ Vừa rồi tôi phát hiện ra trên Võng Tinh. Có người phát tín hiệu cầu cứu.
“ Có ký hiệu Phong Uyển Nhi, tịnh dù đứt quảng nhưng tôi dò ra được. Nó được phát ra từ Cận Tinh ZHB1432
Ngụy Tư Lam nhanh chóng phản ứng, nhìn đường bay cách cận tinh ZHB 1432 không xa.
“ Đáp xuống cận tinh ZHB 1432 “
Lúc này Uyển Nhi xoa mi tâm. Đầu cô đau như bị bổ đôi. Đây là lần thứ 71 cô cố gắng dùng tinh thần Lực phát tín hiệu lên Võng Tinh.
Uyển Nhi nhìn phi thyền đã nát, nay cô lại tháo gở ra nhìn không khác gì đống rác. Mặc dù nó chính là rác thật.
Cô thở dài thất vọng, lấy từ không gian ra đồ ăn vạt. Vừa ăn vừa hi vọng có người nhận được tín hiệu mau chóng tới đây.
Cô cũng không phải đơn thuần ngắm cảnh không. Cô moi ra từ ký ức nguyên chủ tìm ra được vài người thích hợp liên hệ với họ.
Họ nói cho cô biết hiện giờ Vân Gia và Phong Gia đều bị Ngọc Gia thu thập và khống chế.
Cô cũng rất lo lắng, nếu một trong những người được xem là đáng tin này bán đứng cô. Nói cho Ngọc Liên Hân biết.
Khi đó Ngọc Liên Hân sẽ tìm cách tới đây tiêu diệt cô. Lúc này Uyển Nhi chỉ còn biết yên lặng và cầu nguyện có người tới cứu mình.