Tiếp thu xong cốt truyện, sắc mặt Uyển Nhi trở nên vặn vẹo. Đây là cái thế giới heo chó gì đây? Tên nào là công, còn tên nào là thụ?
Chắc chắn hệ thống truyền sai thế giới, hoặc mà hệ thống chết tiệt này muốn chơi chết cô.
Thế Giới này là võng du, hơn nữa nguyện vọng của nguyên chủ là muốn tên tiểu thụ Hứa Thiên Kỳ kia?
[...] Tiểu tỷ tỷ, khoan hãy mắng ta. Đây là thế giới bắt buộc, nên sẽ tự chọn ngẫu nhiên. Không may cho tỷ tỷ chọn vào thế giới có độ khó cấp SS.
“ Mẹ nó! Lão nương muốn đổi thế giới khác.
Hệ Thống chính thức làm lơ Uyển Nhi, còn không ngại đâm cho cô một dao.
[...] Nghiệm vụ chính tuyến, xin mời tiểu tỷ tỷ công lược Hứa Thiên Kỳ.
Uyển Nhi:“......”
“ Đổi nam chủ khác được hay không? Mi lại bắt lão nương đi công lược tên tiểu thụ đó?
“ Công làm sao được? Công bằng mông chắc? Lão nương không làm.
[...] Tiểu tỷ tỷ, dù ta không phát nghiệm vụ, thì nguyện vọng của nguyên chủ vẫn là Hứa Thiên Kỳ. Ta tin tiểu tỷ tỷ làm được,
[...] Tiểu tỷ tỷ, cố lên..
“ Hệ Thống Chó Chết! Lăn cho lão nương, cố cái ông nội nhà mi.
[...] Ồ “ Hệ Thống không có ông nội! cảm ơn tiểu tỷ tỷ đã khen tặng. Chuyển sang chế độ Wi-Fi để lại lời nhắn sau tiếng Bíp.
“....”
Lúc này Uyển Nhi xuyên qua, đúng vào lúc Phùng Mặc đã có hảo cảm với Hứa Thiên Kỳ. Chỉ cần họ gặp nhau, thì Phùng Mặc liền đồng ý làm người yêu của Hứa Thiên Kỳ.
Uyển Nhi nhăn mày,cái nghiệm vụ này tính khiêu chiến thật cao. Vừa xuyên vào đã muốn thất bại tới 80%.
Lúc này Uyển Nhi phải suy tính thật kỹ càng, dù sao lúc bấy giờ hai nam nhân kia còn chưa đồng ý yêu nhau đâu. Vẫn nên bắt nam chủ, trói hắn lại rồi từ từ bẻ thẳng?
[...] Ta nhắc tiểu tỷ tỷ, không nên bước đi trên con đường bạo lực. Cẩn thận sau này không ai thèm lấy tỷ tỷ đâu!
“ Lão nương đã bảo mi cút đi rồi cơ mà?
[...] “....” Hung dữ.
Uyển Nhi mệt mỏi, nhắm mắt ngủ một giấc. Dù sao thân thể này mắc bẹnh tim,còn bị hen suyễn. Quả thật số của cô rất hợp với thân thể tàn nát.
Uyển Nhi uống một ngụm nước linh tuyền, giúp cải tạo cơ thể khỏe mạnh hơn. Trực tiếp nhắm mắt lại ngủ, còn không quên tu luyện Cữu Âm Chân Kinh.
Không mong có nội lực. Chỉ mong chạy một đoạn vẫn không chết hay tái phát bệnh là cô tạ ơn trời đất rồi.
Sáng sớm ngày hôm sau, cô thức dậy toan tính hành động. Phải dò xét người anh trai Phùng Mặc kia trước, sau đó sẽ bắt tay vào hành động.
Uyển Nhi rời giường, không vào game như thường ngày. Mà cô chọn cho mình một chiếc váy ngắn tới đầu gối, giữa eo có đính nơ đơn giản. Lại không mất đi phần xinh đẹp.
Mái tóc dài được cô cột cao lên, nhìn bản thân trong gương. Ngũ quan vẫn xinh đẹp, tương đồng như các thế giới trước.
Chỉ là làn da có chút trắng bệch, vì quanh năm ở trong phòng, thiếu ánh nắng mặt trời. Nổi bật là cánh môi hồng xĩnh xắn, đôi mắt to tròn linh động.
Nhờ tu luyện Cữu Âm Chân Kinh, mà hai má cô có chút hồng hào. Nhìn vào xinh đẹp kinh diễm như búp bê thiên sứ.
Dáng người này cao 1m 58, Uyển Nhi nhìn xung quanh phong. Trực tiếp xỏ vào đôi giày bằng vãi, còn thuê họa tiết mẫu. đơn bằng thủ công.
Tuy rằng nguyên chủ không ra khỏi phòng, nhưng đồ dùng lại phi thường đầy đủ. Uyển Nhi đem điện thoại cùng Ví tiền bỏ vào balô thỏ đáng yêu, đeo đằng sau lưng
Hết cách rồi, đồ của nguyên chủ đều là thứ đáng yêu. Đồ trên người cô đang mặc, có họa tiết đơn giản nhất trong tủ đồ rồi.
Khi Uyển Nhi bước xuống lầu. Ông Bà Phùng nhìn cô với ánh mắt không thể nào ngạc nhiên hơn, đây là lần đầu tiên con gái họ tự ra khỏi phòng. Còn trang điểm tới xinh đẹp như vậy?
Ông Phùng và Bà Phùng liền biết, con gái họ muốn ra khỏi cửa? Nhưng là đi đâu. Xưa nay con gái họ không có bạn bè, càng không nhắc tới chuyện ra khỏi nhà.
Thân thể con gái họ bệnh tật từ nhỏ, nên Ông Bà Phùng không muốn cho con gái đi đâu. Tốt nhất vẫn nên ở nhà, tránh mệt mỏi. Lại không muốn bệnh tim tái phát.
“Tiểu Nhi, Con muốn đi đâu?:“ Bà Phùng đang ngồi trên sofa. Liền đứng dậy, ôm con gái vào lòng. Tay nhẹ nhàng xoa lên mái tóc của cô.
“ Con đi tìm người “: Uyển Nhi hưởng thụ cái ôm ấp áp, của Bà Phùng. Cô rứt khoát thành thật trả lời.
“ Tìm người? con tìm ai?: “ Tới phiên Ông Phùng không thể, ngồi yên khi nghe con gái bảo bối nói. Con gái ông không có bạn bè, thì lúc này muốn tìm ai?
“ Dạ! Con thích một người con trai, con muốn được nhìn thấy anh ấy:“ Uyển Nhi phối hợp, chỉnh sắc mặt e thẹn. Phù hợp với hoàn cảnh này.
Vừa đúng lúc, Phùng Mặc trở về. Hắn liền mở miệng châm chọc: “ Ngươi cũng biết thích người khác?
“ Xem ra tên mà ngươi thích, quả thật xui xẻ 8 đời rồi “
Ông Bà Phùng trừng mắt, liếc xéo Phùng Mặc. Uyển Nhi nhăn mày, đúng rồi. Hiện giờ người anh này rất ghét nguyên chủ. Còn mong cho nguyên chủ sớm chết đi.
Uyển Nhi nhếch môi cười lạnh, cô nghĩ thầm trong lòng.
Lão nương là đi gặp bạn trai của ngươi đó. Tới Khi ngươi phát hiện bị chính em gái ruột mình cướp đi bạn trai, liệu có tức mà thổ huyết hay không đây?
Phùng Mặc bị trừng mắt, hắn bất mãn trở lên phòng của mình. Lúc này Ông Bà Phùng mới quay ra dỗ dành Uyển Nhi.
“ Anh trai chỉ đùa với Tiểu Nhi thôi, con đừng tức giận:“ Ông Phùng cũng gật đầu phụ họa theo vợ mình.
Uyển Nhi cười hơi gật đầu: “ Không sao đâu, con không để ý. Ba Mẹ cũng nhanh chóng tìm vợ cho anh đi.
“ Lan Tiểu thư,bên tỉnh kế cũng không tệ đâu. Có lẽ anh trai kết hôn rồi sẽ trưởng thành hơn:“
Uyển Nhi nói tới đúng lý hợp tình. Không ngừng khuyên nhủ Ông Bà Phùng, lấy vợ cho Phùng Mặc. Cô biết Ông Phùng có mối quan hệ với Lan gia, hai nhà giao hảo rất tốt.
Ông Bà Phùng gật đầu nghiền ngẫm. Cảm thấy con gái bảo bối nói rất đúng. Dù sao con trai họ cũng 25 tuổi, không còn nhỏ. Vẫn nên kết hôn.
Mà con gái Lan Gia lại hiền lành nết na, xinh đẹp hơn khối tiểu thư nhà khác. Uyển Nhi nhìn biểu hiện của hai người, đoán ra đã ưng ý tới 8 phần.
Cô câu miệng, cười như không cười. Lẩm bẩm:“ Đấu với lão nương sao? rất tiếc ngươi không thắng nổi lão nương. “