Diễn đàn không thể gửi, mọi người chỉ có thể chơi trò chơi công khai trên màn hình.
[Xóa bài đăng để che giấu hành động của ngươi sao? Chơi trò chơi với người như vậy thật khiến người ta chán ghét.]
[Cô ta còn vào đấu bán kết! Nhất định ta không xem trận bán kết này!]
[Phong Hòa Tận Khởi không chịu rút khỏi NS, sau này cũng không xứng đáng chiến đấu cho NS nữa!]
[Phong Hòa Tận Khởi có phải là nhân viên nội bộ của Vấn Linh hay không? Lần trước có người mắng cô ta liền bị cấm một tháng, bài đăng lần này đều bị xóa hết, chỉ duy nhất giữ lại của cô ta?]
Những lời này đăng lên, trên kênh diễn đàn yên tĩnh một cách quái dị.
[Sao các ngươi không cảm thấy kỹ thuật của ta giỏi, đánh bại được Vấn Linh?]
Minh Thù chậm rãi đánh một câu gửi lên.
[Ta nhổ vào! Vấn Linh chính là của công ty Hoàn Diệu, Hoàn Diệu là nơi nào ngươi biết không? Là công ty khoa học kỹ thuật xếp hàng đầu trên toàn thế giới, ngươi có thể đánh bại Vấn Linh, ta liền ăn bàn phím.]
Một đám người phía dưới hùa theo.
Trong chốc lát Minh Thù chưa nói chuyện, đám người kia còn tưởng rằng cô sợ.
Minh Thù chỉ là đang suy nghĩ về ký ức khổng lồ của nguyên chủ, loại kỹ thuật của người máy công ty này cần một chút thời gian.
-
Tư Trầm tháo mũ trò chơi xuống, gọi trợ lý Giáp vào.
“Tiên sinh, ngài có gì phân phó?”
Tư Trầm nhìn một gốc cây cách đó không xa: “Một lát nữa nếu có người của Vấn Linh mang vũ khí, cứ để bọn họ vào.”
Trợ lý Giáp vẻ mặt khó hiểu: “Tiên sinh... vì sao?”
Tư Trầm khó chịu bắt đầu mắng hắn: “Tôi bảo cậu làm gì thì làm cái đó, cậu hỏi nhiều như vậy làm gì, bây giờ cậu là trợ lý hay tôi là trợ lý? Không muốn làm thì thu dọn đồ đạc rồi cút đi!”
Trợ lý Giáp: “...” Hắn chỉ hỏi một chút.
Dù sao tiên sinh nhà hắn ngày nào cũng nổi giận nên hắn cũng đã quen rồi.
Trợ lý Giáp ngày nào cũng bị đuổi lộ vẻ tức giận đi ra ngoài, truyền lời căn dặn của Tư Trầm xuống phía dưới.
Người phụ trách phía bên Vấn Linh cũng rất ngơ ngác.
Hiện tại có bao nhiêu là công ty trò chơi luôn nhìn chằm chằm vào Vấn Linh, hiện tại tổng giám đốc đột nhiên lại muốn mở cửa rộng ra cho tiện?
Tư Trầm lúc này cũng rất khó chịu.
Dựa vào cái gì lão tử phải giúp cô?
Thứ gì cũng cho cô rồi, vậy mà cô không có chút phản ứng nào! Điện thoại không gọi được, tin nhắn cũng không gửi, ngay cả trong trò chơi thấy hắn đang online cũng không tìm hắn.
Ức hiếp người quá đáng.
Tư Trầm ở trong phòng kính tự mình suy nghĩ trong ba phút, sau đó ném thân phận tổng giám đốc sang một bên, khó chịu lên chơi trò chơi.
Trong trò chơi vẫn như cũ loạn hết cả lên.
Trên kênh diễn đàn cũng không tìm thấy người kia.
Đầu ngón tay Tư Trầm chống cằm, mắt hơi híp lại nhìn trên màn hình không ngừng xuất hiện những từ ngữ không hay.
Hắn mở bảng điều khiển, chọn một cái gọi là 820.
Tư Trầm: Đóng kênh diễn đàn đi.
820: Boss, vì sao lại đóng kênh diễn đàn, có vấn đề gì sao? Tôi thấy không có vấn đề gì cả.
Tư Trầm: Bảo cậu đóng thì đóng đi! Cậu nói nhảm nhiều như vậy làm gì!
820: Boss, vô duyên vô cớ đóng kênh diễn đàn sẽ khiến người chơi bất mãn...
Tư Trầm: Cậu không biết động não tìm đại một lý do sao? Bỏ tiền mời cậu tới làm cái gì? Để trang trí sao?
820:...
Bỏ tiền mời hắn tới, cũng không phải kêu hắn nghĩ ra lý do vô duyên vô cớ đóng kênh diễn đàn.
Bất quá ai bảo hắn ta là ông chủ lớn.
Ông chủ lớn đã lên tiếng, hắn có thể làm thế nào?
Đương nhiên chỉ có thể làm theo.
Diễn đàn công khai đột nhiên không có cách nào sử dụng, những người chơi ngơ ngác.
Lại nữa?
Vấn Linh làm cái gì vậy!
Mắt thường cũng thấy được tốc độ khiếu nại tăng vọt.
Phía chính phủ chỉ có thể phát ra một thông báo trừu tượng, nói là do kỹ thuật xuất hiện một chút vấn đề nhỏ sẽ nhanh chóng sửa chữa.
Mọi người chơi: “...” Các người lừa gạt ai hả!
Sớm không xảy ra vấn đề, muộn không xảy ra vấn đề, hết lần này tới lần khác lúc bọn họ mắng Phong Hòa Tận Khởi, ngươi liền xảy ra vấn đề!
-
[Bản đồ.]
[Bản đồ.]
Minh Thù gửi liên tiếp vài tấm bản đồ, trên kênh diễn đàn hoàn toàn đều yên tĩnh.
Cô liếc mắt nhìn bốn phía, trên kênh gần đó lại có người nói về chuyện đóng kênh diễn đàn.
Lúc sau Minh Thù mới hiểu rõ, lúc cô rời đi kênh diễn đàn đột nhiên bị đóng.
Bất quá cũng không trở ngại phát ngôn của cô, đây là lý do vì sao Minh Thù là thành viên của công ty Tọa Thực và Vấn Linh.
Minh Thù: “...”
Sao mà luôn cảm thấy đây là cạm bẫy của tên tiểu yêu tinh?
Bất quá càng thuận lợi cho cô kéo thêm thù hận.
[Mấy người kia muốn phát sóng trực tiếp người ăn bàn phím, ta sẽ nhớ kỹ ID của các ngươi.]
Minh Thù vừa mới gửi bản đồ tất cả đều là ảnh chụp màn hình của kẻ đứng sau Vấn Linh.
Mọi người không thể nói chuyện nên rất bực mình.
Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu: “Sư phụ, người người...” Thực sự là người đứng sau Vấn Linh?
Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh: “Cái này tính là gì, Phong Thần còn lợi hại hơn.”
Hoan Nhĩ Nhất Tiếu cứng ngắc một lát: “Nhưng đây là phạm pháp... nếu như Vấn Linh khởi tố...”
Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh lập tức mờ mịt.
Quên điều tra cái này rồi.
“Sợ cái gì, ta lại chưa làm gì, cùng lắm là bị nhốt mấy ngày.” Làm sao Tư Trầm có thể biết mà khởi tố cô.
“...”
Phong Thần chính là Phong Thần.
Phong thái này vừa nhìn là biết làm việc lớn.
Đang yên đang lành đưa ra một chính sách thảo phạt, cuối cùng lại biến thành Phong Thần che giấu kết cục, đến Minh Thù cũng đăng xuất. Bọn họ cũng ý thức được sự sai lệch của chủ đề rồi.
-
Trò chơi là dành cho tất cả mọi người cùng chơi, không phải là trò chơi dành cho một người.
Tư Trầm làm như vậy chắc chắn sẽ gây bất mãn giữa người chơi với giám đốc điều hành công ty.
Chân Tư Trầm đặt ở trên bàn làm việc, dáng vẻ hung dữ như xã hội đen: “Vấn Linh là của tôi, tôi muốn làm gì thì làm như thế, các người quản được sao? Chọc giận tôi thì đóng cửa Vấn Linh đi, các người cũng đừng mơ chia được đồng nào.”
Các vị hội đồng phía dưới: “...”
Rõ ràng có nhiều đứa trẻ ưu tú như vậy, vì sao cuối cùng lại là đứa nhỏ không làm cho người ta bớt lo lắng, làm một tổng giám đốc lưu manh ở Hoàn Diệu cứ cách dăm ba ngày lại đánh nhau một lần.
Cũng không phải nói Tư Trầm không thông minh, tương phản với sự thông minh của hắn có chút quá mức, tiếp nhận Hoàn Diệu trong thời gian ngắn, giá trị của Hoàn Diệu liền tăng gấp đôi.
Cộng thêm tác phong làm việc của hắn, người trong Hoàn Diệu đối nghịch với hắn tất cả đều cút đi hết, hắn không phải phục vụ.
“Tư tổng, ta phải nhắc nhở cậu một câu, trò chơi Vấn Linh này đều là tâm huyết của tất cả mọi người, Vấn Linh sẽ trở thành toàn bộ tin tức quan trọng trong trò chơi, cậu không nên hủy bỏ Vấn Linh.”
Tư Trầm liếc mắt nhìn người đang nói chuyện một lúc lại nhẹ nhàng di chuyển, từ lỗ mũi phát ra một tiếng “hừ” nhẹ.
Ai bảo bọn họ bắt nạt cô.
Rất nhiều ánh mắt soi mói từ các vị lãnh đạo, Tư Trầm đặt mình về thân phận là tổng giám đốc giác ngộ nói: “Tan họp!”
Ừm ừm?
Lời của tổng giám đốc giác ngộ là có ý gì?
Tổng giám đốc giác ngộ của cậu chính là cái này?
Tổng giám đốc giác ngộ chết tiệt!
Trong lòng các vị lãnh đạo mắng thầm Tư Trầm là tên khốn, mọi người đều giận dữ rời khỏi.
Làm đi!
Rồi có một ngày sẽ xảy ra chuyện!
Phòng họp đã trống, Tư Trầm ném đồ đạc bên cạnh xuống đất, phòng họp vang lên một tiếng “rầm” thanh thúy.
Trợ lý Giáp đang canh ở cửa, tiến cũng không được mà lùi cũng không xong.
Tư tiên sinh lại đang nổi giận.
“Điều tra được chưa?”
Trợ lý Giáp nuốt một ngụm nước bọt, dường như tay chân cùng tiến đến: “Đã điều tra được rồi, chính là địa chỉ này... địa chỉ là một quán internet.”
Mũ trò chơi hơi đắt, không phải ai cũng có thể mua được.
Bây giờ hầu hết trong quán internet đều dùng mũ trò chơi Vấn Linh, thu phí theo giờ đồng hồ.
“Hết rồi?” Sắc mặt Tư Trầm nặng nề, trong đôi mắt đen như mực nhấp nhô không dễ nhận thấy sự ngoan cường.
“E hèm...” Trợ lý Giáp nhanh chóng bổ sung: “Chúng tôi tìm được người đăng tin, hắn nói là có người tìm hắn muốn hắn đăng bài... nói xấu Kỷ tiểu thư.”