Mặc kệ hắn nói như thế nào, Minh Thù đều vững như kiềng ba chân nhất quyết không thừa nhận là thích hắn.
Lục Chước quay phim không có thời gian rảnh, mỗi ngày chỉ có thể gửi tin nhắn cho Minh Thù, sáng trưa chiều tối đều không quên.
Hôm nay quay phim trời lại đổ mưa, đạo diễn lại bắt quay tiếp dưới trời mưa làm hắn dầm mưa trong ba tiếng đồng hồ.
Cơm ở đoàn làm phim thật khó ăn, nuốt mà hắn muốn đau cả dạ dày.
Minh Thù nhìn phần cơm trưa của mình lại nhìn vào dòng tin nhắn trên điện thoại, gọi điện thoại bảo Lâm Ôn Việt đưa cơm đến.
Lâm Ôn Việt phải bỏ những việc đang làm để chạy đi, trong tay hắn hiện tại không chỉ có một nghệ sĩ là Lục Chước, hắn cũng rất bận rộn.
“Hứa tổng, có phải cô muốn tăng lương cho tôi không?”
“Hãy chăm sóc hắn cho tốt, việc tăng lương không thành vấn đề.”
“Hứa tổng, nếu cô quan tâm hắn đến vậy vì sao lại không nói ra? Tôi thấy Lục Chước rất thích cô.” Lâm Ôn Việt rất không hiểu chuyện này.
“Hắn về sau là cây hái ra tiền cho công ty, chăm sóc tốt cho hắn một chút đó là trách nhiệm của một tổng giám đốc như tôi.”
“...” Cô cứ tiếp tục làm đi!
Lâm Ôn Việt sau đó tìm cho Lục Chước một người trợ lý, việc gì Minh Thù giao qua hắn chỉ cần giao cho trợ lý làm.
Vụ nổ không có chứng cứ, cảnh sát không tìm được đầu mối gì cả cuối cùng cũng không giải quyết được gì.
Lạc Xuyên thời gian gần đây giống như bị mất tích vậy không hề thấy bóng dáng hắn ta, Minh Thù cũng lười đi tìm hắn, những thứ điều tra được đều là Lạc Xuyên của thế giới này, cũng không có gì khác cả.
Hoắc Đình và Hạ Liên lên tiếng xác nhận quan hệ, mọi người đều biết họ là một đôi.
Hành động của Hoắc gia bên kia dường như là đã từ bỏ việc ngăn cản Hoắc Đình rồi.
Minh Thù dựa vào giải trí Bắc Thần, một mình chèn ép Hạ Liên. Nhưng Hạ Liên có Hoắc Đình làm chỗ dựa, Hoắc Đình lại không thể trực tiếp đánh đổ công ty giải trí Bắc Thần, đây cũng chính là tình huống xuất hiện trong làng giải trí như bây giờ.
Giải trí Bắc Thần: Chèn ép Hạ Liên.
Giải trí Chí Thượng: Sử dụng Hạ Liên.
Giải trí Bắc Thần: Chèn ép Hạ Liên.
Giải trí Chí Thượng: Sử dụng Hạ Liên.
Trong vòng tròn này: “...” Rốt cuộc là sử dụng hay không sử dụng vậy? Đạo diễn ông nói cho một câu đi!
Đạo diễn: “...” Gần đây thích hợp cho việc dưỡng sinh.
Làng giải trí náo nhiệt đến kỳ lạ như vậy, tự dưng có người nhiều chuyện đến bình luận trực tuyến.
Nhóm người xem số 1: Nói thật, giải trí Bắc Thần lâu như vậy mà vẫn chưa bị tên tổng giám đốc ăn chơi kia phá sạch, ta cũng rất bất ngờ.
Nhóm người xem số 2: Người ta có Hứa thị chống lưng làm sao dễ dàng phá sạch như vậy được, điều quan trọng nhất chẳng lẽ không phải là làm sao để nhìn chằm chằm vào Hạ Liên ư?
Nhóm người xem số 3: Theo nguồn thông tin đáng tin, trước đây Hứa Bắc muốn đính hôn với Hoắc Đình, nhưng Hoắc Đình và Hạ Liên đã yêu nhau rồi, đây là vì yêu mà sinh hận đến từ sự ganh ghét của phụ nữ.
Nhóm người xem số 4: Thông tin thật hay giả là từ đâu nghe được vậy? Hứa Bắc thích Hoắc Đình ư?
Nhóm người xem số 5: Nếu không phải là thích thì cô ta làm gì nhắm vào Hạ Liên chằm chằm đến vậy, lẽ nào cô ta thích Hạ Liên à? Giới thượng lưu thật phức tạp.
Nhóm người xem số 6: Giới thượng lưu phúc tạp n + 1.
Lục Chước: Người mà Hứa tổng thích chính là ta, mọi người đừng nói bậy.
Hứa Bắc: Ta thích Hạ Liên, không được hay sao?
Tin nhắn weibo của Minh Thù và Lục Chước một trước một sau gửi đi, nhóm người chơi trực tuyến vui vẻ ra mặt, khuôn mặt Lục Chước trong chốc lát đen như đáy nồi.
Nhóm người xem không ngại việc lớn nhao nhao chuyện Hạ Liên được Minh Thù tỏ tình.
Hạ Liên nào dám trả lời.
Cuối cùng, tập phim này trở thành câu chuyện giữa những người hâm mộ của ba người là Hạ Liên, Minh Thù, Lục Chước.
Một hồi chiến đấu kịch liệt trên mạng, bộ phim đầu tiên của Lục Chước phát sóng.
Từ ngày khởi chiếu đầu tiên, tỷ lệ người xem được ghi lại liên tục, trở thành bộ phim truyền hình xuất sắc của năm.
Có thể là do Lục Chước quá chói mắt, nữ chính Hạ Liên này lại nằm dưới sự không chế của Lục Chước, khiến người ta cảm thấy kỹ năng diễn xuất của cô cứng nhắc mất tự nhiên, bị khán giả phê phán đến thê thảm.
Đội ngũ quan hệ công chúng của Hạ Liên coi như có mua tin tức, cũng không cách nào khôi phục được bao nhiêu.
Lịch trình của Lục Chước ngày thêm nhiều, Lâm Ôn Việt đều bỏ qua những nghệ sĩ dưới quyền để chuyên tâm dẫn dắt hắn. Nghệ sĩ nếu không nắm bắt được ngọn lửa, đợi đến lúc nó nóng quá mức mới nghĩ ra thì xem như khó giải quyết rồi.
Nhân lúc khoảng thời gian này Lục Chước là một ngọn lửa lớn, các nghệ sĩ khác của giải trí Bắc Thần cũng chỉ là một ngọn lửa nhỏ.
“Ôi, anh Đoàn anh không thể vào...”
Anh Đoàn đùng đùng từ ngoài bước vào, thư ký không ngăn lại được cô thấp thỏm nhìn Minh Thù: “Hứa tổng...”
Minh Thù vẫy tay để thư ký ra ngoài.
“Có việc gì?”
Từ lúc Lâm Ôn Việt đến, địa vị của anh Đoàn càng ngày càng bị hạ thấp, tuy là không thay đổi các nghệ sĩ trong tay hắn, thế nhưng thế lực rõ ràng là không thể so sánh với bên Lâm Ôn Việt được.
Anh Đoàn càng nghĩ càng giận, lớn tiếng chất vấn: “Hứa tổng, gần đây các hợp đồng tốt đều mang cho đại diện Lâm, lẽ nào những người nghệ sĩ dưới tay tôi đều không phải là nghệ sĩ hay sao? Cô có ý gì đây hả Hứa tổng!”
Minh Thù bình tĩnh: “Hợp đồng tốt mà công ty có được mỗi tháng đều sẽ để nghệ sĩ chọn trực tiếp trước, số hợp đồng mỗi tháng phân cho những nghệ sĩ trong tay anh không phải là ít, những thứ này đều có ghi lại.”
“Hợp đồng bên giám đốc Lâm rõ ràng là tốt hơn chúng tôi!” Anh Đoàn cơ bản không tin những lời Minh Thù nói, hắn biết đại diện Lâm là người mà Hứa tổng mời về, Hứa tổng không thể tránh khỏi thiên vị.
Lâm Ôn Việt vừa đến đã đoạt vị trí của hắn, hiện tại địa vị của hắn trong công ty rõ ràng đã đủ xấu hổ mà còn bị đối xử không công bằng như vậy.
Minh Thù cười dịu dàng: “Hợp đồng mà Lâm Ôn Việt nhận được là do bản thân tôi tự kiếm được không tính là của công ty, anh còn có vấn đề gì không?”
Cô đã kiếm được một ít, tự bản thân Lâm Ôn Việt lấy được một ít, số này không có liên quan gì đến công ty cả.
Anh Đoàn: “...”
Anh Đoàn thật không ngờ, đây chính là người mà cô nỗ lực đưa đến.
“Hứa tổng là tổng giám đốc của giải trí Bắc Thần, chẳng lẽ không suy nghĩ vì công ty hay sao?”
“Anh Đoàn, tôi cảm thấy anh không thích hợp lắm với nơi này. Hay là anh tìm một công ty khác có thể cho anh chất vấn quyết định của cấp trên, chỗ của tôi quá lớn không thể chứa người có lòng dạ nhỏ nhen như anh được.”
Anh Đoàn trợn to mắt: “Cô muốn đuổi việc tôi?”
Nhưng hắn làm việc ở công ty giải trí Bắc Thần nhiều năm như vậy có thể nói là công thần, ở công ty giải trí Bắc Thần đều không ai qua mặt được hắn, hiện tại cô ta lại muốn đuổi việc hắn.
“Lần trước tôi đã muốn đuổi việc anh rồi.” Minh Thù mỉm cười, lại đốt thêm một cây đuốc.
“Được lắm.” Anh Đoàn có thể nói là nổi điên: “Hy vọng Hứa tổng không hối hận.”
Minh Thù nghiêm túc gật đầu: “Yên tâm, tôi nhất định sẽ không hối hận.”
Gân xanh trên trán anh Đoạn nổi lên, hắn lạnh lùng “hừ” một tiếng thẳng lưng đi ra khỏi phòng làm việc, hắn nhanh chóng làm thủ tục nghỉ việc, người trong công ty không rõ đầu đuôi mọi việc nhưng bầu không khí không đúng lắm, ai cũng không dám hỏi.
Sau khi anh Đoàn rời đi, thư ký cẩn thận bước vào: “Hứa tổng.”
“Công ty chúng ta có phóng viên hợp tác không?”
“Có ạ.”
“Gọi hắn đến gặp tôi.”
“Vâng.”
Anh Đoàn rời khỏi cũng không gây ra ảnh hưởng lớn cho công ty, Lâm Ôn Việt phân các nghệ sĩ thuộc dưới quyền anh Đoàn cho người khác trong công ty, thế nhưng những nghệ sĩ có mối quan hệ tốt với anh Đoàn lại muốn chấm dứt hợp đồng với công ty đi cùng anh Đoàn.
Một người trong đó vẫn xem như là trụ cột của công ty giải trí Bắc Thần.
Minh Thù để họ tùy ý, muốn đi thì cứ đi không phải giữ chân.
Nghệ sĩ lại rất thẳng thắn, trực tiếp chấm dứt hợp đồng rồi rời đi, anh Đoàn nhanh chóng tìm đến công ty khác cùng các nghệ sĩ ký hợp đồng với công ty giải trí Chí Thượng.