Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 308: Chương 308: Hắc Liêu Võng Hồng (29)




Mẹ Hi Hi xin nghỉ cho cô bé, nói mình phải đi xa ở đây không có người quen chăm sóc, để Hi Hi lại rất lo lắng.

Cô bé còn nhỏ không có gì ham học, giáo viên không có lý do giữ đứa bé nên chỉ có thể đồng ý.

Mẹ Hi Hi nghỉ việc ở nhà với Hi Hi, nói chuyện với cô bé hồi lâu mới biết được một ít tình huống.

“Bọn họ lựa chọn trẻ nhỏ đều có mục tiêu.”

Minh Thù nghe xong tình huống mẹ Hi Hi nói, bảo Kiều Vũ hỗ trợ kiểm tra một chút cho ra kết luận: “Những đứa trẻ này là gia đình đơn thân giống như cô vậy, bận rộn cả ngày.”

“Hoặc là không có cha mẹ bên cạnh, để người già trong nhà hoặc mời người chăm sóc rất chểnh mảng với trẻ nhỏ.”

Theo lý thuyết gia đình có thể bỏ ra mấy ngàn một học kỳ cũng không phải gia đình nghèo khó gì, nhưng gia đình đơn thân cùng người già sao nhãng trẻ nhỏ, chính là điều kiện trời cho tốt nhất.

Con cái gia đình như vậy, bản thân cũng sẽ có một vài vấn đề, bọn họ chỉ cần lựa chọn trẻ nhỏ nhát gan, ít nói và dễ bắt nạt.

Giáo viên đe dọa trẻ con như vậy, tuổi mấy bé còn nhỏ bị hù họa căn bản cũng không nói cho người lớn.

“Cô nói có mấy đứa trẻ sẽ ở lại trường học?”

“Ừ... Nghe nói phụ huynh bề bộn nhiều việc, chỉ có cuối tuần mới đến bình thường đều là giáo viên chăm sóc.”

Mẹ Hi Hi gật đầu: “Trường học như vậy, cơ sở vật chất đều rất đầy đủ.”

Minh Thù im lặng trong chốc lát: “Buổi tối tôi nghĩ biện pháp vào xem.”

“Cô vào như thế nào?”

Mẹ Hi Hi bất ngờ: “An ninh trường học rất tốt.”

“Tất nhiên là trèo tường, tôi đâu thể xuyên tường.” Minh Thù ra vẻ đương nhiên.

Mẹ Hi Hi dường như nghĩ đến mấy video phát sóng lúc trước, thấy thân thủ cô gái này cũng không bình thường nên kiệm lời lại.

...

Minh Thù không biết tối sẽ khó thấy tình huống gì, nhưng vẫn livestream.

Khuya lắc khuya lơ âm thầm vào trường học người ta, phần lớn dân mạng đều có chút ngơ ngác, lần này lại là chuyện gì?

[Đây là nhà trẻ à?]

Trong livestream thỉnh thoảng lóe lên vài món đồ chơi cho trẻ nhỏ cùng tranh tường, làm khán giả nhìn ra đây là chỗ nào.

[Nữ thần đi nhà trẻ làm gì? Lẽ nào nhà trẻ có người tham ô sao?]

[Chuyện nhà trẻ tham ô có thể bao nhiêu lớn, có thể làm nữ thần chúng ta ra tay sao? Nhất định là chuyện lớn!]

Một đám người bắt đầu suy đoán, cô nhi viện Dương Quang còn sờ sờ trước mắt, đã có người suy đoán về phương diện không tốt.

Nhưng mà buổi tối ở nhà trẻ căn bản là không có học sinh, bọn họ thực sự không rõ Minh Thù chạy đến chỗ này livestream là có mục đích gì.

[Có lẽ là nhà trẻ kinh dị!]

[Phía trước vốn cũng không cảm thấy có cái gì, nhưng sao bây giờ thấy âm u vậy.]

[Ha ha, thân thủ nữ thần hình như tốt hơn, lúc trước trèo tường còn phải chạy lấy đà hiện tại cũng không cần, nhảy xuống cũng cực kỳ nhẹ nhàng.]

[Hôm nay nữ thần chưa nói lời mở đầu... Các người không phát hiện sao?]

Dân mạng sôi trào, trước đây Minh Thù livestream đều sẽ nói lời mở đầu nhưng hôm nay không nói gì.

Minh Thù vòng qua khu dạy học đi đến ký túc xá phía sau, thế nhưng cô phát hiện ký túc xá không một bóng người, không có học sinh ở đây.

Nhưng trên ký túc xá còn có một giáo viên đang trực ban.

Minh Thù đột nhiên đứng trước cửa sổ, giáo viên kia sợ đến run một cái thiếu chút nữa té từ trên ghế xuống:

“Cô... Cô là ai? Vào bằng cách nào?”

Minh Thù kéo cửa đi vào, giáo viên sợ đến nhắm mắt lui về phía sau, cầm cái chổi lông gà làm vũ khí:

“Cô đừng qua đây, đây là nhà trẻ, không có cái gì có thể trộm.”

Minh Thù đạp cái ghế giáo viên kia vừa ngồi, giống như lưu manh hỏi: “Mấy đứa nhỏ đâu?”

“Đứa nhỏ? Đương nhiên là về nhà, tan học lâu rồi.”

Giáo viên nhìn hai mắt Minh Thù: “Cô là tới đón con? Chưa đón được?”

Minh Thù mỉm cười: “Tôi không phải hỏi cái này, là mấy đứa nhỏ ở ký túc xá.”

Ánh sáng đánh vào trên người cô, phảng phất bao trùm tầng sáng ấm áp, nhưng giáo viên hoàn toàn không cảm giác được ấm áp.

Mặc dù cô cười thật đẹp mắt rất ôn hòa, nhưng đều không cảm nhận được độ ấm của nụ cười kia.

Sống lưng giáo viên phát lạnh, run rẩy hỏi: “Cô hỏi bọn nó làm gì, cô là phụ huynh của đứa trẻ nào?”

Minh Thù đá văng cái ghế: “Trả lời câu hỏi của tôi.”

Giáo viên sợ hãi: “Hôm nay là sinh nhật một đứa nhỏ, cô Hình dẫn bọn nhỏ ra ngoài chơi còn chưa trở lại.”

“Đi nơi nào?”

“Tôi không biết...”

Minh Thù nhìn hắn, giáo viên khóc không ra nước mắt: “Tôi thực sự không biết, tôi chỉ phụ trách quản lý những đứa trẻ này sau khi ngủ.”

Người điên này từ đâu tới, khuya lơ khuya lắc tìm trẻ con không phải là muốn lên báo!

Minh Thù ép giáo viên gọi điện thoại hỏi địa chỉ, giáo viên không phụ sự mong đợi của mọi người, thật sự lấy được địa chỉ.

Minh Thù trói giáo viên lại, sau đó mới đi đến địa điểm.

Địa chỉ là một biệt thự, lúc này trong biệt thự đèn đuốc sáng trưng hình như là ai tổ chức tiệc.

Minh Thù lăn qua lăn lại một phen, cầm thiệp mời quang minh chính đại tiến vào biệt thự.

Đúng là tiệc sinh nhật, nhưng không phải sinh nhật đứa nhỏ mà là một người trung niên.

Minh Thù nhìn quanh biệt thự một vòng, nhưng mỗi một người đều rất hoạt bát năng động, giơ tay nhấc chân vừa nhìn thì biết không phải con em nhà bình thường.

Không phải đứa nhỏ ở nhà trẻ, cô không thấy những đứa nhỏ kia ngược lại lại thấy Hứa Du Nhiên.

Cô ta ngồi dựa vào một người đàn ông, tư thế hai người rất thân mật, Minh Thù dời màn hình, thân là người kéo giá trị thù hận cô rất có trách nhiệm cho nữ chính giả nổi tiếng một phen.

Thời điểm khi cô nhắm màn hình ngay Hứa Du Nhiên, không biết Thường Phong ở đâu lao ra hắt một ly rượu đỏ lên người Hứa Du Nhiên.

Xung quanh liền yên tĩnh lại, đại bộ phận đều là hóng xem kịch vui.

Sắc mặt Thường Phong không bình thường chỉ vào Hứa Du Nhiên mắng to: “Tiện nhân, tao đối với mày tốt vậy, mày đền ơn tao như thế à?”

Lại thừa dịp hắn gặp phiền phức, đoạt kim chủ của hắn.

Cho tới bây giờ đều chỉ có hắn giành kim chủ người khác, lần này thua trong tay một người đàn bà, Thường Phong làm sao không hận.

Hứa Du Nhiên bị hắt có chút ngây ngẩn.

“Thường Phong!”

Người đàn ông ngồi bên cạnh Hứa Du Nhiên nói trước: “Bắt hắn mang ra ngoài.”

Phục vụ lập tức tiến lên kéo Thường Phong ra ngoài.

Thường Phong giãy giụa không được, chỉ có thể la hét về phía Hứa Du Nhiên: “Hứa Du Nhiên, mày sẽ không chết tử tế được! Mày là con điếm ngàn người cưỡi vạn người kê...”

Câu mắng tiếp theo rất khó nghe, sắc mặt Hứa Du Nhiên xanh trắng liên tục, ánh mắt không biết tại sao lại thấy được Minh Thù.

Cô ta liền thắc mắc, tại sao ở chỗ này cũng có thể gặp được Minh Thù.

[Đó không phải là Hứa Du Nhiên sao? Ha ha, nữ thần rất có thành kiến với Hứa Du Nhiên!]

[Chủ đề hôm nay rốt cuộc là gì?]

[Không phải là Hứa Du Nhiên chứ?]

Cô ta thoáng nhìn di động trong tay Minh Thù, màn hình đúng lúc quay Hứa Du Nhiên, cô ta theo bản năng che mặt nhanh chóng bỏ đi.

Cô ta rời khỏi đoàn người, lập tức mở di động quả nhiên thấy Minh Thù đang livestream, trên màn hình cũng không thiếu người thảo luận chuyện cô ta mới vừa bị hắt rượu.

Hứa Du Nhiên tức giận mặt mày nhăn nhó.

Hai diễn viên đều đi, mọi người liền tản ra đều tự mình đi chơi.

Minh Thù ở dưới lầu không tìm được mấy đứa trẻ, thế nhưng tìm được cô Hình kia, cô ta đang cùng người nói chuyện.

Minh Thù đi qua: “Cô Hình.”

Cô Hình dường như không biết Minh Thù, nhưng người bên cạnh lại nhận ra: “Mặt mũi lão Lý cũng thật lớn, ngay cả Tô tiểu thư cũng có thể mời.”

Không ít người muốn tiến lên làm thân, nhưng Minh Thù chỉ quay sang mọi người cười cười:

“Cô Hình, mượn nói chuyện một chút.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.