Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 314: Chương 314: Hắc Liêu Võng Hồng (35)




“Người hâm mộ nữ thần rất nhiều mà.”

Giang Vọng ở đối diện chua chát nói.

“Còn khá, nhiều hơn anh một chút.”

“...”

Không phải khen cô, đắc ý cái gì, không thấy hiện tại lão tử rất tức giận sao?

Minh Thù và Giang An Ngôn ngồi đối diện ăn rất vui vẻ, quả thực không thấy được.

Tức giận nha.

Giang Vọng phiền muộn, quyết định sau này không bao giờ mang cô ra ngoài ăn nữa.

Hắn mời đầu bếp năm sao về nhà nấu ăn!

“Chát!”

Âm thanh rõ to vang lên trong nhà hàng, vốn là mọi người yên tĩnh dùng cơm, liền ngẩng đầu nhìn nơi phát ra âm thanh.

“Đồ tiện nhân không biết xấu hổ, dám câu dẫn chồng bà mày đúng là ăn phải gan hùm!”

Giọng nói bén nhọn của người phụ nữ vang lên, chỉ thấy một người phụ nữ hơi mập ở bên kia đang đánh một cô gái trẻ.

“Cả ngày lên mạng lộ ngực lộ eo, không biết bị bao nhiêu người ngủ qua.”

Câu nói kế tiếp quá mức dơ bẩn, người nghe xung quanh đều không đành lòng nhìn thẳng.

Cô gái trẻ kia không phải ai khác chính là Hứa Du Nhiên.

Lần đó Hứa Du Nhiên bị Minh Thù phá hỏng cơ hội tiếp xúc với nam chính, lúc sau cô ta muốn tiếp xúc với nam chính đã khó khăn hơn nhiều.

Sau này lại bị Minh Thù chọc tức đến bốc khói, một lòng chỉ muốn trèo lên đỉnh cao.

Hứa Du Nhiên đẩy vị phu nhân kia ra, cơn giận bốc lên:

“Tôi dựa vào cái gì để ngủ cùng chồng bà sao? Bà cũng không nhìn xem dáng vẻ của mình, chỉ là một bà già mặt mày nhăn nheo, chồng bà dựa vào cái gì phải ở nhà coi chừng bà?”

Phu nhân vừa nghe liền nổi điên, lần thứ hai tiến lên đánh nhau với Hứa Du Nhiên.

“Em đánh nhau đẹp hơn hai người họ nhiều.” Giang Vọng bình luận một câu.

Minh Thù liếc Giang Vọng, sắc mặt Giang Vọng nghiêm túc không giống nói đùa.

Minh Thù nghiêng người qua, nụ cười có chút chói mắt, trực giác mách bảo Giang Vọng không ổn, còn chưa xây dựng phòng tuyến tâm lý xong chợt nghe cô hỏi trắng trợn:

“Anh nói là trên giường hay dưới giường?”

Giang Vọng thiếu chút nữa nghẹn họng.

Nhưng hắn nhanh chóng bình tĩnh lại: “Đều đẹp.”

Bình tĩnh, lão tử là thiên tài vũ trụ cầm tượng vàng.

Minh Thù chống cằm, gương mặt đơn thuần vô hại: “Thế nhưng, em nghĩ Giang tổng trên giường lại đẹp hơn.”

Vị thế của Giang Vọng có chút thua Minh Thù, khí thế hơi yếu:

“Còn biết xấu hổ không?”

“Không cần, lại không thể ăn giữ làm gì? A đúng, nếu như không có gương mặt này, Giang tổng không phải sẽ nông cạn muốn tìm niềm vui mới sao?”

Giang Vọng chọt chọt miếng thịt bò trong đĩa, giọng nói hơi nhỏ:

“Đừng nói lung tung, tôi chỉ để ý em thôi.”

Nếu không vì nhiệm vụ, lão tử đã không thèm để mắt.

Hai diễn viên ở bên cạnh không biết xấu hổ nói chuyện không thể miêu tả, bên kia Hứa Du Nhiên và người phụ nữ đã đánh đến đại sảnh.

Chuyện này đã ảnh hưởng đến người khác dùng cơm, quản lý nhà hàng đứng ra dùng vũ lực mang hai người ra ngoài.

Minh Thù ném Giang Vọng một bên đi ra theo, cô còn có giá trị thù hận phải kéo.

Đến bên ngoài, người phụ nữ càng ác liệt, dường như muốn tuyên bố thiên hạ Hứa Du Nhiên là kẻ thứ ba.

Minh Thù cười khanh khách đi tới: “Chị này, tôi có thể đánh cô ta không?”

Người phụ nữ hoài nghi quan sát Minh Thù xinh đẹp đứng trước mặt, túm tóc Hứa Du Nhiên không thả:

“Cô là ai?”

“Kẻ thù của cô ta.”

“Nó cũng giật chồng cô?”

Người phụ nữ không đợi Minh Thù trả lời, căm phẫn chửi: “Biết ngay con khốn này không phải thứ tốt gì, bà đây đánh cho mà biết! Đồ khốn nạn.”

Đại khái là người phụ nữ cho rằng Minh Thù cũng bị cướp chồng, rất hào phóng nhường cho Minh Thù.

“Tô Mãn...”

Trên mặt Hứa Du Nhiên sưng đỏ, nhìn qua rất thê thảm. Nhìn thấy Minh Thù gương mặt càng dữ tợn:

“Có phải là mày hay không, chính là mày không muốn thấy tao sống tốt sao, mày độc ác như vậy.”

“Tôi cũng không còn cách nào.”

Đây là vì đồ ăn vặt... Không phải, chỉ vì giá trị thù hận nên cô phải ác độc.

Hơn nữa làm một nhân vật phản diện, không ác độc không thể nói mình là phản diện đại boss.

Thiết lập của trẫm chính là như vậy, không phải ác độc.

Đến đây đi cục cưng!

“Tô Mãn.... A!”

Hứa Du Nhiên đột nhiên bị Minh Thù ném trên mặt đất, đám người xung quanh hô khẽ. Vừa nãy bọn họ nhìn chính là phim trong nước, hiện tại nhìn chính là phim bom tấn.

Hứa Du Nhiên trên tay Minh Thù hoàn toàn không có lực phản kháng.

“Giá trị thù hận đã đầy.”

Hài Hòa Hiệu vừa báo giá trị thù hận đã đầy, Minh Thù lập tức ngừng tay nhanh chóng lui xuống, đồ ăn vặt vẫn chờ trẫm.

Video Hứa Du Nhiên bị Minh Thù đánh không biết ai đăng lên mạng, hai người đều là người đẹp đã tạo được chấn động lớn.

Dưới sự tưởng tượng thần kỳ của cư dân mạng, Minh Thù một lúc là nữ phụ ác độc, một lúc là nữ chính khổ vì tình, một lúc lại là nữ hiệp khi thấy tiểu tam bất bình rút đao tương trợ.

Những điều này cũng không ảnh hưởng gì lớn đến Minh Thù.

Nhưng Hứa Du Nhiên bị cho là kẻ thứ ba lại không ổn chút nào, Minh Thù nghe nói kim chủ kia của cô ta bị vợ chỉnh rất thảm, phu nhân kia còn phong tỏa Hứa Du Nhiên.

Hứa Du Nhiên không còn đường để đi, chỉ có thể lên sân khấu livestream, vì thu hút người xem cô ta không thể không làm một vài phát sóng không thể miêu tả.

Hứa Du Nhiên cũng hot lên, nhưng thời điểm mọi người nhắc đến cô ta đều là chuyện không mấy tốt đẹp.

Hứa Du Nhiên cam chịu.

Thế nhưng khi cô ta thấy trong tivi, thời điểm Trần Thiệu Ninh công khai hẹn hò với Hạ Tiểu Lê, cô ta vẫn phát điên ở nhà uống rượu say mèm.

Đường Tử Hiên vừa mở cửa đã bị mùi rượu khắp phòng ám đến không thở nổi, hắn bước qua cướp rượu trong tay Hứa Du Nhiên:

“Du Nhiên, em đừng uống nữa.”

“Buông ra!”

Hứa Du Nhiên hất tay Đường Tử Hiên: “Đường Tử Hiên, anh đừng có xía vào cút đi!”

“Du Nhiên...”

Tóm lại là Đường Tử Hiên thật sự thích Hứa Du Nhiên, lúc này không thể bỏ mặc cô ta:

“Em đừng như vậy.”

“Tôi là cái loại gì?”

Hứa Du Nhiên đột nhiên nhìn Đường Tử Hiên: “Không phải là anh cũng chê cười tôi?”

“Anh không có, Du Nhiên em say rồi.”

“Các người đều chê cười tôi, đám súc sinh các người... Khốn nạn... Buông, anh buông ra.”

Đường Tử Hiên ôm Hứa Du Nhiên lên giường thời điểm hắn đứng dậy, Hứa Du Nhiên đột nhiên ôm cổ hắn hôn hắn lung tung.

“Du Nhiên...”

Đường Tử Hiên đẩy cô ta ra: “Em uống say.”

Hứa Du Nhiên nhìn hắn: “Anh cũng ghét bỏ em?”

“Không... Không phải.”

“Vậy anh liền yêu em đi.”

Đường Tử Hiên không thể từ chối yêu cầu này của Hứa Du Nhiên.

Lúc Đường Tử Hiên cùng Hứa Du Nhiên ở chung, Đường gia rất phản đối, không cho phép loại phụ nữ như Hứa Du Nhiên tiến vào Đường gia.

Bởi vậy Đường Tử Hiên náo loạn với Đường gia.

Đường Tử Hiên là người có năng lực, đáng tiếc trong nhà muốn ép hắn chia tay Hứa Du Nhiên ngăn cản hắn kiếm tiền.

Đường Tử Hiên phải vật lộn với Đường gia, còn phải thường xuyên chăm sóc Hứa Du Nhiên điên điên khùng khùng, thể xác và tinh thần uể oải.

“Choang!”

Đường Tử Hiên vừa mở cửa thiếu chút nữa bị ly thủy tinh đập phải, hắn nhìn thủy tinh trên đất, trong lòng hơi buồn bã:

“Du Nhiên, em...”

“Anh còn biết trở về? Hiện tại là mấy giờ rồi?”

Hứa Du Nhiên đứng ở phòng khách, hoài nghi: “Không phải là anh hẹn hò với ai chứ?”

“Không có, anh đi gặp một người bạn...”

Mỗi ngày về trễ, Đường Tử Hiên sẽ đối mặt với nghi vấn không dứt như vậy.

Hứa Du Nhiên không tin: “Bạn? Mỗi ngày anh đều đi gặp bạn, anh có bạn ở chỗ nào mà nhiều như vậy? Không phải là anh ghét bỏ tôi, ra ngoài tìm người đàn bà khác à?”

Hứa Du Nhiên càng ngày càng có tố chất thần kinh, Đường Tử Hiên vốn đang phiền, cô ta còn ầm ĩ như thế, hắn trực tiếp bỏ ra ngoài.

Hứa Du Nhiên gào to hơn: “Đi đi, đi rồi cũng đừng quay về nữa!”

Đường Tử Hiên không bỏ đi, hắn đứng bên ngoài thở dài, hắn không ở bên trong chính là sợ cãi vã với Hứa Du Nhiên.

Chờ thêm một thời gian nữa.

Du Nhiên, chờ thêm một thời gian nữa, anh sẽ nhanh chóng mang em rời khỏi nơi này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.