Các đàn em của anh Long dày dặn kinh nghiệm, Lưu Lỗi mạnh miệng thế nào đi nữa cuối cùng cũng chịu mở miệng.
Liên hệ với hắn là một người đàn ông không biết tên, thế nhưng Lưu Lỗi len lén chụp một tấm ảnh.
Anh Long đưa ảnh chụp cho Minh Thù xem, vì chụp lén nên có chút mờ, ảnh chụp là một tên đầu trọc mặc một cái áo ba lỗ, trên bắp tay đầy cơ bắp là những hình xăm lộn xộn.
Anh Long nhìn kỹ một lần nữa, cũng không nhận ra người này là ai.
“Keng...”
Minh Thù móc điện thoại di động ra, có người gửi cho cô một văn kiện tên là “Đây chính là hào môn”.
Minh Thù: “...” Ngay cả một nhân viên tình báo cũng là một diễn viên sao.
Trong văn kiện có tư liệu của tất cả thành viên trong Úc gia.
Úc Kinh, các người lớn tuổi của Úc gia, trong đó người nhỏ nhất là lão lục.
Lấy tên rất lạ, vì chữ Hỷ là nữ tính cho nên dùng chữ Úc.
Vì... vị Lục gia này rất được yêu thích, rất nhanh thì có tin đồn truyền ra ngoài.
Nói là Úc lão gia bị đội nón xanh.
Nhưng Úc lão gia không vì vậy xa mà xa lánh Úc Kinh, ngược lại càng thương yêu hơn.
Úc Kinh cũng không hề thua kém, thông minh lại có tài hoa.
Sau đó mẹ Úc Kinh vì một tai nạn xe cộ, không cứu kịp thời nên đã mất.
Lúc đó Úc Kinh cũng ở trong xe, là mẹ Úc Kinh che chở hắn, hắn mới có thể sống.
Từ sau khi mẹ Úc Kinh chết, thành tích xuống dốc không phanh, tất cả tài hoa cũng biến mất.
Nửa năm trước, Úc Kinh bị triệu chứng rối loạn lưỡng cực.
Úc lão gia dẫn Úc Kinh ra nước ngoài trị liệu, từ đó không hề điều tra được tư liệu trong nước của Úc Kinh
Mà Úc lão gia đã qua đời hai tháng trước, nhìn hiện tại Úc gia hòa bình yên trên thực tế ai cũng muốn làm chủ cái gia tộc này.
Thần kỳ là Úc Kinh và Úc Đình cách một thế hệ, cha của Úc Đình là anh của Úc Kinh.
Cũng có nghĩa là, Úc Đình phải gọi Úc Kinh một tiếng chú.
Tuy là... Úc Kinh còn nhỏ hơn cả Úc Đình.
Quả nhiên là nhà giàu có kịch lạ.
Minh Thù dừng vào ngày Úc Kinh sinh ra, khóe miệng khẽ nhếch lên.
-
Minh Thù hoài nghi chuyện này có liên quan đến Úc Đình, lừa dối Hài Hòa Hiệu hỗ trợ điều tra người này.
Nhưng mà kết quả ngoài ý muốn, chuyện này không liên quan đến Úc Đình, liên quan đến lão nhị của Úc gia.
Anh hai Úc Kinh.
Người đàn ông kia là vệ sĩ của lão nhị Úc gia.
Nói đến vị lão nhị này, đó là một nhân tài nổi danh trong giới này, đã lớn rồi nhưng cách chơi còn hơn những người trẻ tuổi rất nhiều.
Nếu không phải Úc gia bao che, không biết đã xảy ra bao nhiêu chuyện.
“Mời Úc nhị gia qua đây ngồi một chút, không khó khăn gì chứ?” Minh Thù nhìn về phía anh Long.
“Không khó khăn, không khó khăn, Úc nhị gia thường xuyên đến sòng bạc của tôi.” Anh Long lập tức bảo đảm: “Bảo đảm hắn chạy không thoát, nhất định trói hắn qua đây.”
“Văn minh một chút.”
“Vâng vâng, mời, chúng tôi nhất định mời đàng hoàng.”
Buổi tối anh Long làm một vở kịch, ung dung mời Úc nhị gia đi qua.
Minh Thù không xuất hiện, chỉ kêu anh Long hỏi hắn tại sao muốn hại Úc Kinh.
Úc nhị gia cả ngày chỉ biết ăn chơi đàn điếm, vất vả lắm mới hiểu ra được hắn bị bắt qua đây.
Anh Long tùy tiện hù dọa hắn một cái, rất nhanh thì quật ngã ngay.
Trên tay Úc Kinh nắm không ít cổ phần công ty, những thứ này đều là Úc lão gia cho hắn lúc còn sống.
Cũng không muốn cạnh tranh gì với Úc Kinh, hắn chỉ muốn bản thân không cần lo cơm áo gạo tiền.
Trước lúc ông ta chết còn cố ý đưa Úc Kinh ra nước ngoài, tránh cho hắn cuốn vào trong tranh đấu, có thể nói là sắp xếp rất ổn thỏa.
Chỉ là Úc Kinh chẳng biết tại sao cũng không hề rời đi.
Hiện tại ai trong Úc gia cũng muốn làm chủ gia tộc này, lúc này phải dựa vào cổ phần công ty.
Cổ phần công ty của mỗi người cũng không khác mấy.
Cho nên cổ phần công ty trong tay Úc Kinh rất quan trọng.
Úc nhị gia cũng không muốn giết Úc Kinh, chỉ là muốn bắt hắn kêu hắn giao cổ phần công ty ra.
“Tôi thực sự không muốn giết hắn.” Úc nhị gia bị ấn trên bàn, lớn tiếng giải thích: “Tôi chỉ kêu người bắt cóc hắn.”
“Nhưng sự thật là Úc lục gia suýt chút nữa bị tông chết.” Anh Long hút xì gà, gác chéo chân, lúc này anh Long rất có dáng của một tay đại ca xã hội đen.
Bên phía Lưu Lỗi nói muốn lấy mạng, Úc nhị gia bên này nói chỉ là bắt cóc.
Anh Long cũng không biết làm sao bây giờ, gọi điện thoại cho Minh Thù.
“Chị Khởi, tên này nói không phải hắn làm, hắn chỉ kêu người ta bắt cóc anh ta.”
“À, vậy có nghĩa là còn có người khác nhúng tay ở bên trong?”
“...Cái này.” Anh Long không dám nói lung tung.
Hào môn còn phức tạp hơn xã hội đen bọn họ.
Những người này cong cong thẳng thẳng, thật thật giả giả cong queo uốn lượn.
“Anh hỏi hắn một chút, từ khi nào biết Úc Kinh ở trong nước.”
Anh Long tắt điện thoại, quay trở lại hỏi Úc nhị gia: “Từ khi nào ngươi biết rằng Úc Kinh ở trong nước.Thành thật khai báo!”
“Vệ sĩ nói cho tôi biết, hắn nói thấy Úc Kinh trên đường.”
Úc nhị gia ồn ào: “Anh Long, rốt cuộc các người muốn thế nào? Có phải Úc Kinh đứa con hoang kia cho các ngươi lợi lộc gì hay không? Tôi cho các người gấp đôi, chỉ cần người giúp tôi...”
“Đánh cho ta.” Long ca đột nhiên phất tay.
Thông qua điện thoại có thể nghe tiếng kêu thảm thiết của Úc nhị gia.
Minh Thù gửi một vài tấm ảnh cho anh Long, làm cho Úc nhị gia sau khi trở về đóng chặt miệng, nếu không... những tấm hình này sẽ truyền tới chỗ nào cũng chưa biết được.
Mặt khác đưa tên vệ sĩ kia tới.
-
Úc nhị gia bị ném ngoài cửa lớn Úc gia, mặt mũi bầm dập khập khễnh đi vào trong Úc gia.
Bà nó!
Úc Kinh đứa con hoang kia...
Đáy lòng Úc nhị gia la mắng um sùm lại không dám nói ra bên ngoài, những món đồ trên tay bọn họ đủ để hủy diệt hắn.
“Chú hai, chú đây là?”
Úc Đình dừng xe bên cạnh Úc nhị gia.
Úc nhị gia lấy tay che mặt, cười gượng hai tiếng: “Úc Đình à, sao trễ thế này con mới về?”
“Gần đây công ty nhiều việc.” Ánh mắt Úc Đình rơi trên người Úc nhị gia: “Chú hai, sao chú lại thành ra như vậy?”
Úc nhị gia hắng giọng một cái: “Không có việc gì, uống nhiều quá xung đột với người khác.”
Úc Đình cũng không biết có tin hay không: “Vậy để con tiễn chú hai về?”
Úc nhị gia từ chối: “Không cần.”
Úc Đình cũng không ép buộc, nói chuyện với Úc nhị gia hai câu, xe chạy được một đoạn hắn dặn dò trợ lý trước mặt: “Đi điều tra một chút sao chú hai lại thành ra như vậy.”
“Vâng.”
Úc nhị gia ở phía sau nhìn xe Úc Đình biến mất, xì một tiếng khinh miệt đều là một đám con hoang.
Có chút bản lĩnh thì ra oai trước mặt người lớn, người nào người nấy đều đáng ghê tởm!
Úc nhị gia lảo đảo trở lại biệt thự của hắn, một người đàn bà ra đón: “Sao lại thành ra thế này?”
Úc nhị gia hùng hùng hổ hổ mắng hết Úc gia, ngay cả Úc lão gia đã chết cũng không tránh khỏi, cuối cùng hỏi: “Vương Vĩnh đâu?”
“Không phải đi chung với ông sao?” Người đàn bà nói: “Không phải hắn là vệ sĩ của ông sao? Sao ông lại thành ra bộ dạng này, ai đánh ông?”
Úc nhị gia đẩy người đàn bà ra, ồn ào nói: “Gọi điện thoại cho hắn, kêu hắn tới đây cho tôi.”
Người đàn bà liếc nhìn Úc nhị gia đi gọi điện thoại.
“Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang ngoài vùng phủ sóng...”
“Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang ngoài vùng phủ sóng...”
Người đàn bà gọi liên tiếp mấy lần đều là như thế, bà quay đầu nhìn về Úc nhị gia vẫn còn đang còn mắng người: “Ngoài vùng phủ sóng rồi.”
Úc nhị gia giật mình một cái, tiếng mắng chửi lập tức dừng lại.
Trong biệt thự đột nhiên yên tĩnh lại.