#Tin tức thú giới: Dao Lạc một lời không hợp liền rút dao khiêu chiến.#
“Phù phù phù...”
Chóp mũi Minh Thù truyền đến một mùi khá khó ngửi, cô miễn cưỡng mở mắt, hô hấp vô cùng khó khăn.
Nham thạch màu nâu, mặt đất bẩn thỉu, cửa ngục làm bằng gỗ, cô bị giam ở một chỗ vô cùng tối tăm.
Mà mùi khó ngửi này chắc là từ nhà lao đối diện.
Ừm...
Sói hai đầu?
Là sói sao?
Cái đầu to kia chắc chắn là sói, nhưng nó bị đè bởi một vật trắng nhỏ như tuyết, nhìn không giống lắm nhưng lại khá giống hồ ly.
Thân của hai đầu sói này bị dán chặt vào một chỗ, nhìn qua không thể miêu tả được.
“...”
Vừa mở mắt đã gặp phải hình ảnh dọa người như vậy sao?
Đây là muốn hù chết trẫm! Kế thừa đồ ăn vặt của trẫm phải không?
Nó kích động tru một tiếng, Minh Thù trơ mắt nhìn về hai con đó, chợt nó biến thành hình người, trần truồng nằm trên mặt đất.
Một nam một nữ.
Nam rất đẹp nữ cũng... không tệ.
Có lẽ là nhận thấy được có người nhìn, người nam đột nhiên kéo người nữ vào trong lòng, ngăn ánh mắt Minh Thù, ánh mắt hắn đầy sát khí nhìn Minh Thù: “Dao Lạc ngươi nhìn cái gì?”
Dao Lạc?
Tên nguyên chủ sao?
Lúc này Minh Thù ngồi trên tảng đá duy nhất của nhà lao, cô đổi tư thế để cho mình thoải mái chút: “Các người vận động ở đây, sao ta có thể không nhìn chứ?”
Người con trai lạnh giọng cảnh cáo: “Nhắm mắt của ngươi lại. “
Minh Thù thản nhiên, nhếch khóe miệng cười thật to.
Ngươi kêu trẫm nhắm thì trẫm sẽ nhắm sao?
Trẫm không có sĩ diện sao!
Người con trai chợt sửng sốt.
Cô gái trước mặt như trái đào, môi hồng răng trắng, khóe môi nhếch lên, má lúm đồng tiền nhàn nhạt, đôi mắt trong suốt sáng sủa như ngôi sao chói nhất trong màn đêm.
Sao trước đây hắn không phát hiện cô đẹp như vậy chứ?
“A Tu...” Giọng nói mềm mại của cô gái vang lên, tựa như rất khó chịu.
Người con trai bị gọi như vậy, bụng dưới căng thẳng...
Minh Thù nâng trán, trước đây Hài Hòa Hiệu cho cô xem tiểu yêu tinh đánh nhau, bây giờ là phiên bản tại chỗ...
Có chút xấu hổ nào hay không vậy!
Đồ ăn vặt của trẫm thì sao!
Dường như nhà lao này chỉ nhốt bọn họ, tạm thời sẽ không có người tới quấy rầy, Minh Thù nghe âm thanh kỳ quái, bắt đầu tiếp thu kịch bản.
Nữ chính giả của thế giới này gọi là Hồ Cửu.
Đầu tiên nói một chút về thế giới này, đây là một thế giới thú nhân, tất cả động vật đều có thể hoán đổi hình người và hình thú.
Người thú giống cái vô cùng quý giá, có thể có nhiều bạn đời.
Nữ chính ngoài ý muốn rơi vào đây, trở thành đối tượng của mọi người thú tranh giành.
Mà nữ chính giả Hồ Cửu ganh ghét đối với nữ chính, vì những người cô ta thích đều thích nữ chính.
Sau khi nữ chính giả chết, cô ta phát hiện mình trọng sinh.
Sau khi trọng sinh, nữ chính giả tiến vào con đường phản nghịch.
Nữ chính giả là hồ ly, am hiểu nhất chính là mê hoặc, cô ta trọng sinh một kiếp đã sớm nắm được sở thích, nhược điểm của người thú giống đực.
Cô ta chỉ nhẹ nhàng hùa theo bọn họ, liền có thể trở thành đối tượng lý tưởng của bọn họ.
Nữ chính giả chẳng những cướp đi bạn đời của nữ chính, còn giao nữ chính cho một người thú vừa già vừa xấu, cuối cùng nữ chính bị hành hạ đến chết.
Mà nguyên chủ...
Dao Lạc.
Giống cái quý giá của bộ tộc Khổng Tước.
Không sai, cô chính là khổng tước!
Cha của Dao Lạc vốn là thủ lĩnh của bộ tộc Khổng Tước, đáng tiếc bị thủ lĩnh đương nhiệm của bộ tộc Khổng Tước Nhĩ Du giết chết.
Nhưng vì cô là giống cái, Nhĩ Du giữ cô lại còn lừa cô nói rằng trước khi chết cha cô dặn hắn chăm sóc cô thật tốt, sau này hắn là anh trai của cô.
Lúc đó Nhĩ Du che dấu rất cẩn thận, rất nhiều tộc nhân đều tưởng cha Dao Lạc không may mắn nên chết.
Dao Lạc tuổi nhỏ lại không hiểu chuyện, dễ dàng tin tưởng Nhĩ Du.
Cho nên Dao Lạc vẫn là giống cái quý giá của bộ tộc Khổng Tước, nhưng khoảng thời gian cô ở trong bộ tộc không hề ổn, Nhĩ Du có một người em gái rất hay ăn hiếp cô.
Mỗi lần Nhĩ Du bắt gặp đều sẽ giúp cô, cho nên Dao Lạc dần dần thích Nhĩ Du.
Thế nhưng...
Nhĩ Du đột nhiên ôm một con hồ ly về, con hồ ly này không ai khác mà chính là nữ chính giả.
Dao Lạc thấy tình cảm của nữ chính giả và Nhĩ Du ngày càng sâu đậm.
Mà nữ chính giả cũng nhìn ra Dao Lạc thích Nhĩ Du, luôn trước mặt cô thể hiện tình cảm với Nhĩ Du.
Vì thăm dò thái độ Nhĩ Du, nên Dao Lạc mới làm ra chuyện như vậy.
Mỗi lần đều là nữ chính giả cố ý nhưng cuối cùng Dao Lạc lại bị mắng.
Dao Lạc muốn cho Nhĩ Du thấy bộ mặt thật của nữ chính giả nhưng đều không thành công, ngược lại làm cho Nhĩ Du bắt đầu căm thù cô.
Sau đó nữ chính giả vì diệt trừ Dao Lạc mà khuyến khích Nhĩ Du cho cô qua bộ tộc khác.
Nhĩ Du không do dự, vì hắn nuôi Dao Lạc chính là vì mục đích này.
Sau khi Dao Lạc biết tin tức này, đầu tiên là cãi nhau với Nhĩ Du, cuối cùng vừa thương tâm vừa thương thân.
Còn bị nữ chính giả chế giễu, vì vậy Dao Lạc nỗ lực chạy trốn nhưng lại bị bắt trở về.
Nhĩ Du nhốt cô lại.
Không bao lâu Dao Lạc bị đưa đến bộ tộc khác, bộ tộc kia không hề có một giống cái nào.
Dao Lạc chịu đựng nhục nhã, rốt cuộc cô tìm được cơ hội chạy thoát ra ngoài, Dao Lạc từng bước từng bước bắt đầu trả thù nữ chính giả, trở thành một nhân vật phản diện, sau này còn phát động chiến tranh.
Nhưng rất đáng tiếc, nhân vật phản diện lại là đá kê chân của nhân vật chính.
Chiến tranh thua không ngoài dự đoán.
Dao Lạc bị Nhĩ Du bắt lại, vì nữ chính giả mất đi đứa con, Nhĩ Du làm cho Dao Lạc có thai rồi chính tay giết chết nó.
[Nguyện vọng của Dao Lạc là trả thù Nhĩ Du và nữ chính giả.]
Minh Thù tiếp thu hết kịch bản, nhịn không được rùng mình một cái, nhanh chóng sờ cơ thể.
Bàn tay mềm mại, quần áo trên người nguyên chủ chắc là biến hóa ra, khuôn mặt và hình vẽ trên người đều giống như một con khổng tước.
Chà chà, thế giới này còn đáng sợ hơn cả thế giới trước kia của minh chủ.
Người thú vốn là thú tính tuần hoàn, muốn giao phối thì giao phối, đặc biệt thời kỳ động dục, hoàn toàn không để ý có hay không có người ngoài, thật là bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu... vô cùng tùy tiện.
Thế nhưng cuối cùng Nhĩ Du tự mình làm cho Dao Lạc có thai... Thế giới người thú này thật phức tạp.
Tam quan có chút sai lệch.
Nhanh chóng cầm đồ ăn vặt chỉnh lại tam quan.
Minh Thù đổi hết đồ ăn vặt, đang cầm đồ ăn vặt, ăn vô cùng ngon miệng.
Tờ mờ sáng cũng không lo đói bụng.
[...]
“Ta nói các ngươi xong chưa?” Minh Thù ăn nửa ngày, bên kia vẫn chưa xong, cô thực sự nhịn không được lên tiếng.
Chụp hình cũng không lâu như vậy.
Hai người đối diện còn chưa trở về hình thú, người con trai nghe Minh Thù lên tiếng, thân thể cứng đờ không biết có phải bị giật mình hay không.
Một nam một nữ ở đối diện không ai khác, chính là nữ chính giả và bạn đời của cô ta, Thương Tu.
Kịch bản bây giờ là... nữ chính giả khuyến khích Nhĩ Du đưa nguyên chủ cho bộ tộc khác, nguyên chủ chạy trốn bị bắt.
Tình cảnh lúc này...
Vì Thương Tu đến tìm nữ chính giả bị Nhĩ Du phát hiện, dưới cơn nóng giận đã nhốt hai người ở chỗ này.
Nhưng trước khi nữ chính giả bị giam vào đây, uống một loại thuốc có thể làm cho người thú bị kích thích, cho nên tình cảnh bây giờ không thể miêu tả.
Nữ chính giả và Thương Tu bị nhốt vào đây, nói chung là tìm một chỗ... để làm chuyện đó.
Nhưng sau đó đã được Nhĩ Du đem ra ngoài, không có nói gì về chuyện này, còn chấp nhận sự thật rằng Thương Tu chính là bạn đời của cô ta, nhân lúc những người thú khác còn chưa tới thì bọn họ chơi ba người.
Sau đó chơi n người.
Đây là một thế giới rất thần kỳ.
May mắn là lúc cô tới còn khá sớm, chưa bị người khác đưa đi.
Minh Thù nghiên cứu cửa lao, làm bằng gỗ, cô dang tay quơ quơ, phát ra tiếng “cạch cạch“.
Người con trai đã ngồi xuống, làm một tấm da thú cho nữ chính giả, cười lạnh nhìn cô.