[ Dực Kì Thiên oán hận kí chủ đã tạo ra hắn mà lại bỏ mặc hắn chịu nổi khỏ luân hồi vạn lần. Ban đầu vẫn còn có sự kính trọng, độ hảo cảm chỉ -80. Nhưng hai năm này, kí chủ lại quan tâm và thiên vị Tô Phục quá mức, khiến Dực Kì Thiên cảm thấy uất ức, cho nên dẫn đến độ hảo cảm thăng lên -100. ]
Đây có phải được gọi là “nằm không cũng trúng đạn” không?
Dực Kì Thiên luân hồi vạn lần có liên quan gì đến y? Đâu phải do y làm ra đâu?
Hoạ Khiết Vũ muốn khóc.
Còn cái vụ thiên vị Tô Phục, thấy Dực Kì Thiên tỏ vẻ không quan tâm, còn tưởng thật sự không quan tâm. Ai ngờ tên này lại âm thầm ghi hận.
Thật sự là trong ngoài không đồng nhất mà.
“ Ủa mà khoan. Hệ thống, ngươi có nhầm không đó? Sao Dực Kì Thiên lại cảm thấy uất ức. “
Hoạ Khiết Vũ đột nhiên nhận ra một chuyện cực kì không bình thường. Y quan tâm và thiên vị Tô Phục là có mục đích, mà nó đâu liên quan gì đến Dực Kì Thiên. Vậy tại sao hắn lại cảm thấy uất ức được chứ?
Điều này thật vô lí, quá khó hiểu.
[ Dực Kì Thiên nghĩ kí chủ đến đây là để giải cứu hắn, nhưng những gì kí chủ làm từ trước tới nay chỉ quan tâm mỗi mình Tô Phục. Cho nên, hắn mới... Như vậy đấy. ] Hệ thống nhàn nhạt giải thích.
Hoạ Khiết Vũ cảm thấy thật là đau đầu. Phiền phức thật. “ Vậy có nghĩ là Dực Kì Thiên đã biết ta không phải là nguyên chủ. “
[ Không sai, chỉ là chưa biết kí chủ chính là Vô Thần Sinh Thiên thôi. ]
“ Vậy nếu hắn biết ta là Vô Thần Sinh Thiên thì sẽ có hậu quả gì? “
[ Kí chủ sẽ chết rất thảm. Cho dù kí chủ là người tạo ra thế giới này, nhưng đó chỉ là lí thuyết, về cơ bản thì kí chủ chỉ có công xây dựng cơ sở cho thế giới này thôi. Mà cơ sở này lại còn thiếu phần đầu và chỉ có phần thân không được đầy đủ. Cho nên dù Dực Kì Thiên có giết kí chủ thì trên cơ bản cũng chẳng có ảnh hưởng gì, ngược lại hắn sẽ trở thành chỉ của nơi này thay cho kí chủ. Tóm lại đều là do kí chủ chưa thực sự được thế giới này công nhận, trừ phi kí chủ có thể hoàn chỉnh lịch sử cho thế giới này. ]
Hoạ Khiết Vũ nhướng mày, sợ run một hồi. Đáy lòng không khỏi thấp thỏm lo sợ bất an.
“ Hệ thống, ngươi có nhầm không vậy? Tại sao lại như vậy? Chẳng phải thế giới này được thiết lập là “không ai được phép chống lại Vô Thần Sinh Thiên” hay sao? “
Đây chính là điều mà y dựa vào, nếu nó không có hiệu lực thì y sẽ chẳng khác gì so với mấy tác giả trong mấy bộ tiểu thuyết đam mỹ xuyên thư. Đùa sao? Chỉ mong là đùa.
Nếu không thì y thảm rồi.
Sẽ cực kì thảm.
[ Đúng là như vậy. Nhưng kí chủ nên nhớ rõ một điều. Đây là một thế giới không hoàn chỉnh. Cho nên mọi quy tắc ở thế giới này cũng không hoàn chỉnh và có rất nhiều lỗ hổng. Thế đấy. ]
Hoạ Khiết Vũ là người thông minh, nghe đến đó thì còn có gì không hiểu.
Bởi vì thế giới này chỉ là một Thế Giới Đơn không hoàn chỉnh, cho nên mọi quy tắc ở đây cũng không hoàn chỉnh. Bao gồm quy tắc “không ai được phép chống lại Vô Thần Sinh Thiên” cũng không hoàn chỉnh.
Mà quy tắc đã không hoàn chỉnh thì có vô số cách để lách luật. Chỉ cần không có quy định rõ ràng về giới hạn quy tắc thì có thể dựa vào đó mà trắng trợn lách luật.
Huống chi Dực Kì Thiên bây giờ lại có thân phận rất kì quái. Một nữa là nguyên dân, một nữa là kẻ ngoại lai.
Nguyên dân là dân của thế giới này, ý chỉ Dực Kì Thiên được sinh ra ở thế giới này nên hắn là nguyên dân.
Nói Dực Kì Thiên là kẻ ngoại lai là vì hắn bây giờ đã thoát ly thế giới này, xem như đã không còn là người của thế giới này nhưng vẫn còn tình quy nguyên. Nếu không phải vì thế giới này bắt buộc phải có hắn để duy trì hoạt động, khiến hắn không thể hoàn toàn gỡ bỏ mối liên hệ với Thế Giới Đơn Đế Thần Thiên Địa thì hắn từ lâu đã phi thăng đến thế giới khác.
Sau khi thông suốt những điều này Hoạ Khiết Vũ chỉ cảm thấy trước mắt tối đen.
Cứ nghĩ lần xuyên thư này bản thân sẽ có cơ hội đại triển thần uy, ngược nhân vật chính lên bờ xuống ruộng. Ai ngờ lại gặp phải chuyện này.
Hoạ Khiết Vũ có cảm giác bản thân trong lúc không hề hay biết đã bị hệ thống hố một trận ra trò. Tại sao lại không nhắc y sớm chứ? Huhu...
Nếu cứ để Dực Kì Thiên hắc hoá mãi và có ác cảm với y suốt thì chẳng phải mạng sống của y khó giữ rồi sao.
Phải Làm Sao Đây?
“ Hệ Thống, sao ngươi không nói sớm chứ hả? Vậy bây giờ ta phải làm gì đây? “
Không thể ngồi chờ chết, Hoạ Khiết Vũ biết rõ chuyện đã đến nước này thì có bực tức hay than khóc cũng chẳng ít gì.
Bây giờ hệ thống nói với y những chuyện này, tin chắc hệ thống có ý riêng.
Chỉ mong kế hoạch của hệ thống sẽ không thật sự hố chết y. Nếu không y nhất định cùng hệ thống đồng quy vu tận.
[ Dùng yêu thương cảm hoá đại boss. ] Hệ thống không sao cả mà nói, lời nói như oanh một quả bom nguyên tử vào người Hoạ Khiết Vũ.
Hoạ Khiết Vũ lúc này thật là có xúc động muốn trực tiếp đồng quy vu tận cùng hệ thống, y nghiến răng nghiến lợi nói. “ Hệ thống, ngươi đùa ta đó hả. Ngươi có tin hay không, ta bây giờ đồng quy vu tận cùng ngươi. “
Dùng yêu thương cảm hoá đại boss. Đùa hả trời, cảm hoá kiểu gì? Không lẻ phải bắt y cảm hoá như kiểu trong mấy cuốn tiểu thuyết đam mỹ xuyên thư kia sao? Không lẻ muốn y dâng cúc cho người ta.
Dm... Tuyệt đối không, y thà chết cũng phải bảo vệ trinh tiết.
Hoạ Khiết Vũ tự nhận bản thân là trai thẳng đến không thể thẳng hơn. Đừng quên, y vốn thích nữ nhân và đã từng có vợ. Mấy năm sống chung tuy đều là hư tình giả ý, nhưng thật sự y rất yêu vợ của mình. Nếu không thì cũng đã không nảy sinh hận ý vô tận khi bị phản bội như vậy.
Cho nên, y tuyệt đối không thể cùng nhân vật chính có tình cảm. Cho dù có cũng phải cắt đứt.
Thấy Hoạ Khiết Vũ thật sự hiểu lầm và nổi giận, hệ thống vội giải thích. [ Ấy, kí chủ làm gì mà nóng vậy. Bổn hệ thống cũng không phải kêu kí chủ hiến thân cho Dực Kì Thiên. Chỉ là yêu cầu kí chủ soát độ hảo cảm. Nãy bổn hệ thống nói không rõ ý, kí chủ đừng để ý. ]
“ Ha ha... Ngươi xem ta là kẻ ngốc chắc. “ Hoạ Khiết Vũ phiên mắt xem thường.
Y không điếc cũng không ngốc. Nghĩ dùng lí do không có thành ý lừa dối này gạt y sao? Mơ đê.
Hệ thống ngượng ngùng cười trừ, nụ cười có vẻ rất nhân tính hoá khiến đáy lòng Hoạ Khiết Vũ nổi lên nghi ngờ. [ Kí chủ nếu muốn thoát khỏi số phận bị Dực Kì Thiên giết chết thì bổn hệ thống khuyên kí chủ nên nhanh chóng soát độ hảo cảm của nhân vật chính. Độ hảo cảm của Dực Kì Thiên khó soát, cho nên cái này đều phải phụ thuộc vào sự nhanh trí của kí chủ, bổn hệ thống cũng không giúp được gì. Nhưng một vài thông tin thì có thể cung cấp cho kí chủ lựa chọn. ]
Dù biết hệ thống cố ý chuyển đề tài, nhưng Hoạ Khiết Vũ cũng lười truy cứu. Nghi hoặc hỏi: “ Thông tin gì? “
[ Dực Kì Thiên oán hận Vô Thần Sinh Thiên vì lí do tại sao đã tạo ra hắn nhưng lại bỏ mặc không quan tâm, để hắn phải chịu nổi khổ luân hồi vạn năm. Oán kí chủ tại sao lại xem trọng Tô Phục hơn hắn. Oán kí chủ đến đây không phải giải thoát cho hắn mà vì người khác. ]
Hoạ Khiết Vũ trợn tròn mắt kinh ngạc nói. “ Cái gì thế này? Cái đầu tiên ta còn có thể hiểu. Còn hai cái sau là chuyện gì xảy ra? “
[ Thông qua các sơ hở mà kí chủ cố ý để lộ, Dực Kì Thiên đã biết kí chủ không phải là nguyên chủ cho nên ôm hu vọng. Cứ nghĩ kí chủ đến đây để giải thoát cho hắn khỏi cảnh luân hồi không hồi kết. Ai ngờ kí chủ lại chỉ quan tâm Tô Phục. ]
Hoạ Khiết Vũ lúc này thật là cảm nhận sâu sắc câu nằm không cũng trúng đạn. Y không làm gì mà cũng bị người ghét. À không, đây là vô cớ gây sự, vô cớ bị ghét.
Dực Kì Thiên, ngươi được lắm. Lão tử ghi thù nhà ngươi.
Hệ thống cũng cạn lời không kém gì Hoạ Khiết Vũ. Lần đầu tiên thấy cái cảnh vô cớ sinh sự này của nhân vật chính đấy. Thật... Cạn lời mà.
“ Ta hiểu rồi. Chỉ cần soát độ hảo cảm là được đúng chứ? Không còn cái gì sảm tạp vô trong đúng không? “ Hoạ Khiết Vũ mặt âm trầm hỏi.
Hệ thống khoé miệng giật giật đáp: [ Đúng vậy, kí chủ cần phải soát độ hảo cảm của Dực Kì Thiên. Không chỉ vì nhằm mục đích khiến hắn không còn ác cảm với kí chủ. Mà còn để thuận lợi khiến hắn cam tâm tình nguyện từ bỏ tư cách Vận Mệnh Chi Tử, đây mới là mục đích chính. ]
Hoạ Khiết Vũ gật gật đầu. “ Được, ta hiểu rồi. “
Nhiệm vụ này sao khó nhằn quá. Ban đầu cứ nghĩ dễ dàng lắm, nhưng đến khi làm mới biết là rắc rối vô cùng. Haizz, xem ra công việc tạo ra một Vị Diện thật không dễ dàng chút nào mà.
Nhưng nếu cho Hoạ Khiết Vũ chọn lại từ đầu. Y vẫn sẽ chọn đi con đường này. Vì chỉ có nó mới mang lại hi vọng báo thù cho y.
Mục tiêu hàng đầu hiện tại của Hoạ Khiết Vũ chính là phải soát độ hảo cảm của Dực Kì Thiên.
Nếu Dực Kì Thiên nghĩ y đến đây là vì hắn, vậy y cần phải sửa đổi thái độ một chút. Nhất định phải tỏ ra quan tâm hắn nhiều vào.
Mà nói đi cũng phải nói lại. Đúng là mấy năm nay vì kế hoạch để Tô Phục đánh bại Dực Kì Thiên trong lần Đại Hội Thi Đấu sắo tới mà chỉ chú tâm quan tâm Tô Phục, cũng ít khi quan tâm đến Dực Kì Thiên và các đệ tử khác.
Chuyện này cũng dấy lên không ít tranh luận trong Thương Kiếm Phong và Phục Lâm Tông.
Hoạ Khiết Vũ cũng biết chuyện này nhưng chỉ bỏ ngoài tai không để ý. Giờ nghĩ lại cũng thấy bản thân có phần quá đáng.
Chắc không chỉ riêng Dực Kì Thiên bất mãn, tin chắc các đệ tử khác cũng ít nhiều có điều không vừa ý.
Hoạ Khiết Vũ nghĩ bản thân thật sự cần phải quan tâm Dực Kì Thiên và những đệ tử khác nhiều hơn.
Haizz... Làm sư tôn thật không phải chuyện dễ dàng mà. Đúng là cần phải lo nghĩ quá nhiều.
Quyết định chủ ý, Hoạ Khiết Vũ không chần rời khỏi phòng đi tìm Dực Kì Thiên. Nói quan tâm thì cần phải thực thi ngay.
Giờ này Dực Kì Thiên chắc đang ở sau núi luyện kiếm, đến sau núi.