Hệ Thống Xuyên Thư: Vị Diện Chi Chủ

Chương 57: Chương 57: Giải Quyết Nhiệm Vụ Mục Tiêu (2)




“Ngũ sư đệ, sao đệ lại ở đây? Còn ta sao lại ở đây?” Âm Vũ hoang mang nhìn xung quanh. Chuyện gì thế này, sao ta lại ở đây nằm ngủ? Không lẻ ta bị chứng mộng du.

Dực Kì Thiên sắc mặt lạnh nhạt thăm dò nói. “Sư đệ không biết, lúc ta đến đây thì đã thấy sư tỷ ở đây. Sư tỷ, ngươi không nhớ bản thân ở đây làm gì à?”

Âm Vũ suy nghĩ kĩ sau đó tuyệt vọng lắc đầu. “Không nhớ, có lẻ ta bị mộng du rồi.”

Xem ra là mất trí nhớ.

Dực Kì Thiên đã có phán đoán, nhìn thần hồn Âm Vũ khi nói chuyện không có ba động cũng biết nàng ta nói thật. Phán đoán được xác định hắn cũng không muốn ở lại, qua loa quan tâm vài câu rồi rời đi đuổi theo Tư Khấu Kình Vũ.

Sau đó hắn liên tiếp chứng kiến y dùng cùng một loại thủ đoạn giải quyết thêm ba người. Trong đó có một ngoại môn đệ tử, hai đệ tử tinh anh. Đều là dạng nhân vật qua đường không đáng giá nhắc tới.

“Cuối cùng cũng xong.”

Giải quyết xong bốn người, Tư Khấu Kình Vũ nhận được ban thưởng tổng cộng là tích phân 8000 điểm, công đức 120 điểm.

Tính Danh: Tư Khấu Kình Vũ

Tích Phân: 117.250

Công Đức: 20.420

Tín Ngưỡng Lực: 135.968

Đạo cụ: Ngọc Lân Phiến.

Hiện tại Phục Lâm Tông chỉ có Hoạ Khiết Vũ, Tô Phục, Dực Kì Thiên, Lục Huyền là có kí ức tiền kiếp. Y đang suy nghĩ xem có nên xoá kí ức của bốn người này hay không.

“Dực Kì Thiên nguyên bản là khí vận chi tử, không biết ta có thể ra tay xoá kí ức cho hắn không. Hoạ Khiết và Tô Phục thì...” Tư Khấu Kình Vũ thật sự khá do dự, suy đi nghĩ lại hay là khỏi. Dầu gì để hai người này nhớ mọi chuyện thì sau này y cũng tiện có người sai khiến.

Còn Lục Huyền...

“Hay là trước xoá kí ức tiền thế của Lục Huyền đi. Cứ quyết định như vậy.”

Nghĩ thông suốt, Tư Khấu Kình Vũ liền thực thi. Rất nhanh đã giải quyết Lục Huyền xong. Lại thêm 2000 tích phân và 30 điểm công đức vào trướng.

Tính Danh: Tư Khấu Kình Vũ

Tích Phân: 119.250

Công Đức: 20.450

Tín Ngưỡng Lực: 135.968

Đạo cụ: Ngọc Lân Phiến.

Tư Khấu Kình Vũ khá hài lòng về tốc độ hoàn thành nhiệm vụ của mình. Nhưng có một người thì không.

Dực Kì Thiên sắc mặt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Tư Khấu Kình Vũ. Y muốn xoá kí ức của hắn?

Nằm mơ chưa có.

Tuy hắn rất thống khổ vì vạn lần luân hồi tuần hoàn lặp lại nhưng hắn không muốn cứ thế hồ đồ bị xoá mất kí ức, trở về cái thời ngây thơ vô tri để rồi bị người lừa gạt.

Hắn thà ôm nổi thống khổ này gặm nhấm vạn thế cũng tuyệt không muốn mất đi để rồi rơi vào kết cục bị người lừa gạt.

[Đinh! Độ hảo cảm của Dực Kì Thiên với kí chủ giảm -50 điểm. Hiện độ hảo cảm là -750 điểm.] Hệ thống lạnh lùng thông báo.

Tư Khấu Kình Vũ sửng sốt, sau đó là bão nổi.

“Moá... Có nhầm không vậy, đang yên đang lành sao lại âm nữa rồi “

Hệ thống lạnh lùng giải thích. [Dực Kì Thiên từ nãy tới giờ đi theo kí chủ, cũng nghe kí chủ nói muốn xoá kí ức của hắn nên độ hảo cảm lại giảm.]

Tư Khấu Kình Vũ nghe vậy thì sửng sốt, không dám ngó nghiêng xung quanh chỉ có thể khóc không ra nước mắt cùng hệ thống giao lưu bằng ý niệm trong đầu. <Hệ thống chết bầm, sao ngươi không thông báo sớm. Ngươi muốn hại chết ta phải không?>

Hệ thống vẫn lạnh lùng đáp. [Kí chủ nghĩ nhiều. Có bản hệ thống tại thì không ai giết được kí chủ. Kí chủ phải tin tưởng bản hệ thống ta.]

Tư Khấu Kình Vũ nửa tin nửa ngờ, thở dài một hơi, rầu rĩ nói. <Được rồi, ta tin ngươi.>

Haizz... Sao y lại có một hệ thống trông có vẻ không đáng tin cậy như vậy chứ. Thật là rầu thúi ruột mà.

Còn có tên Dực Kì Thiên kia nữa, ôi trời ơi. Làm sao bây giờ, làm sao để soát độ hảo cảm đây.

Bây giờ biết sự tồn tại của Dực Kì Thiên rồi, y nên gọi hắn ra hay là giả vờ như không biết mà ngó lơ đây.

<Nhưng ngươi làm thế nào để bảo hộ ta? Dực Kì Thiên cho dù có giết ta cũng không gặp chuyện gì mà. Vậy ngươi ngăn hắn bằng cách gì? Hay là ngươi thế ta chịu công kích à?>

Tư Khấu Kình Vũ chờ mong hỏi hệ thống. Đây là chuyện liên quan đến tính mạng của y nên y phải hỏi cho rõ ràng thì mới an tâm được.

Hệ thống kì quái nhìn Tư Khấu Kình Vũ, lạnh lùng nói. [Kí chủ có phải có hiểu lầm gì không? Bản hệ thống nói: Cho dù Dực Kì Thiên có ác cảm hay thậm chí nổi sát tâm với kí chủ thì hắn cũng sẽ không bị Thiên Phạt. Nhưng chưa hề nói hắn giết kí chủ mà không bị phạt. Ở thế giới này kí chủ là Vô Thần Sinh Thiên, dựa theo thiết lập ban đầu thì không ai ở thế giới này có thể tổn thương kí chủ cho dù người đó là Dực Kì Thiên cũng không thể.]

[Hay có thể nói rõ hơn là bất kì ai tồn tại ở thế giới này dù là dân bản địa hay thiên ngoại nhân xuyên qua cũng không thể làm tổn thương kí chủ. Nên kí chỉ có thể yên tâm tuyệt đối.]

Tư Khấu Kình Vũ nghe vậy thì sắc mặt vui mừng. Hoá ra là do y hiểu lầm ý của hệ thống. Thế mà làm y sợ muốn chết, đây đúng là tự mình hù mình mà.

Có lời này vậy là y có thể không cần sợ hãi hay kiêng kị Dực Kì Thiên nữa rồi. Hố hố.

Hệ thống cảm thấy cần thiết phổ cập tri thức cho kí chủ vì nó sợ nếu không làm thế, kí chủ nhà nó sẽ làm mấy chuyện không đâu vào đâu. Cho nên vì vấn đề an toàn, vì hoà bình thế giới. Hệ thống đành phá lệ nói nhiều một chút.

[Kí chủ, Dực Kì Thiên ban đầu là Khí Vận Chi Tử của thế giới này. Khí Vận Chi Tử đại diện sinh tử tồn vong của cả một thế giới vì vậy mà thế giới này tồn tại hay hủy diệt đều dựa vào hắn. Nhưng sau đó hắn lại lựa chọn rời bỏ và dần tách khỏi thế giới này cho nên khí vận tụt giảm chỉ còn ngang với Vận Mệnh Chi Tử. Vận Mệnh Chi Tử vốn đại diện cho khí vận của cả một quốc gia hay đại địa, tuy nhiên vì trường hợp của Dực Kì Thiên đặc biệt cho nên dù hắn là Vận Mệnh Chi Tử nhưng hắn vẫn có một mức độ ảnh hưởng đến khí vận thịnh suy của thế giới này.]

[Khi viết tiểu thuyết các tác giả sẽ chọn một nhân vật làm cơ sở, lấy nhân vật đấy làm chính, mọi sự việc mọi vật đều lấy nhân vật chính làm trung tâm mà xoay quanh và thi triển. Theo lẻ hiển nhiên thì cả bộ tiểu thuyết đó sẽ lấy nhân vật chính làm trung tâm, truyện có nổi hay bị chìm thì đều phụ thuộc vào nhân vật chính có phù hợp thị hiếu người đọc hay không. Cùng một quy tắc, Thế Giới Đơn Đế Thần Thiên Địa được thiết lập dựa trên tiểu thuyết Đế Thần Thiên Địa cho nên theo lẻ dĩ nhiên nhân vật chính Dực Kì Thiên cũng trở thành Khí Vận Chi Tử của thế giới này, gánh lấy trọng trách thịnh suy của thế giới này. Hai trường hợp đều cùng một quy tắc nhưng đẳng cấp vừa nhìn sẽ thấy khác biệt nhưng về cơ sở thì lại giống hệt nhau.]

[Một cuốn tiểu thuyết nếu như cắt bỏ đất diễn của nhân vật chính thì thứ còn lại cũng chỉ là mớ kí tự hỗn loạn. Cũng theo nguyên lí trên, một thế giới được thiết lập dựa trên một cuốn tiểu thuyết nếu Khí Vận Chi Tử rời đi thì sẽ dẫn đến bến bờ sụp đổ.]

[Đó cũng là lí do tại sao thế giới này lại có vô số vấn đề từ người đến vật đến thế giới. Nếu không kịp tu bổ thì chỉ còn cách phá hủy và đem về lò nấu lại, tình huống tệ hơn sẽ là mãi mãi diệt vong.]

[Đây cũng chính là sự hạn chế của một Thế Giới Đơn, nếu muốn loại bỉ hạn chế này thì Thế Giới Đơn cần thiết hoàn thiện để thăng cấp thành một Vị Diện chân chính. Đến lúc đó cho dù Khí Vận Chi Tử có mất thì cũng sẽ không đến nổi khiến cả Vị Diện chôn cùng, cùng lắm là nguyên khí đại thương, từ từ dưỡng lại là được.]

<Cho nên ta xuất hiện tại đây để tu bổ thế giới hoàn thiện thành vị diện.> Tư Khấu Kình Vũ gật gật đầu như hiểu như không. Hơi nghi hoặc nói. <Nhưng tại sao lại là ta?>

Y hỏi câu này không phải là dư thừa, mà là y có cảm giác rất kì lạ giống như... Y vốn không phải là người tạo ra thế giới này mà giống một thợ sửa chữa hơn.

Nhưng hàng trăm hàng vạn hàng tỷ người tại sao lại chọn y?

Hệ thống trầm mặc, một lát sau mới nói. [Vì kí chủ là Vô Thần Sinh Thiên của thế giới này.]

Tư Khấu Kình Vũ bật cười. Quả là thế thật. Ban đầu chính văn không hề có miêu tả về Vô Thần Sinh Thiên, là y, là y trong lúc tiến hành sửa truyện vì tư tâm đã tự chủ trương thêm vào. Mà cũng nhờ hành động này mà y lại đạt được cơ duyên to lớn thế này. Phải nói năm đó y đã làm rất đúng, phi thường tốt.

Suy nghĩ thông suốt, y cũng thấy nhẹ nhõm hơn. Mặc kệ tương lai thế nào dẫu sao thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.

<Chiếu theo ngươi nói nếu ta tu bổ xong khiến thế giới này thăng cấp thành Vị Diện thì mối liên hệ giữa Dực Kì Thiên và thế giới này sẽ biến mất. Vậy ngươi kích hoạt cái nhiệm vụ chính tuyến 2 cho ta làm gì?> Tư Khấu Kình Vũ bất mãn hỏi.

Nếu đã có phương pháp giải quyết Dực Kì Thiên ngay từ đầu thì sao lại còn phát cho y cái nhiệm vụ dư thừa này làm gì. Nhìn cái phạt nhiệm vụ không hoàn thành là đã sinh không thể luyến rồi.

Y đây là vì thấy nhiệm vụ này dư thừa chứ không phải là vì sợ bị luyện hồn mười năm. Cũng không phải vì thèm muốn Thư Viện Vị Diện mà muốn kì kèo mặc cả đâu.

Nhìn chằm chằm vào thông tin nhiệm vụ mà y càng phát thèm.

Nhiệm Vụ Chủ Tuyến 2: Loại bỏ mối liên kết giữa Dực Kì Thiên và Thế Giới Đơn Đế Thần Thiên Địa. Nhằm mục đích khiến Thế Giới Đơn Đế Thần Thiên Địa không còn bị ràng buộc sinh tử tồn vong với Dực Kì Thiên, để có thể tự do phát triển.

Quest Thưởng: một vạn tích phân. Mở chức năng Thư Viện Vị Diện.

Trừng Phạt không hoàn thành: Hồn phách bị ném vào Thần Hoả luyện hồn mười năm trong không gian hệ thống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.