Hệ Thống Xuyên Thư: Vị Diện Chi Chủ

Chương 12: Chương 12: Ôn Nhu




Hệ thống lạnh lùng nói. [ Không là người thì là Thần. Chỉ có Thần mới có thể trở thành Vị Diện Chi Chủ. Kí chủ, trở thành Vị Diện Chi Chủ thực ra không khó, khó ở chỗ phải đối mặt với năm tháng dài đằng đẵng cô tịch ở trên cao. Không người bầu bạn, không biết vui buồn giận hờn là gì, ái hận tình si chỉ như một cơn gió lướt qua không chút lưu luyến. Có chỉ là địa vị cao không thể vớo tới, có chỉ là ngôi vua không ngai, có chỉ là trách nhiệm đè nặng trên vai. ]

[ Kí chủ, hiện tại bản hệ thống chỉ có thể nói cho ngài biết yêu cầu trở thành Vị Diện Chi Chủ. Nhưng có muốn trở thành Vị Diện Chi Chủ hay không thì do chính ngài quyết định, không ai ép ngài phải chọn, mà một khi đã chọn sẽ không có cơ hội quay đầu lại, không có cơ hội hối hận. Người cần phải có trách nhiệm với lựa chọn của bản thân. Ai cũng có thể hối hận, riêng bản thân mình không thể hối hận với lựa chọn của bản thân, bởi vì không xứng, bởi vì mọi chuyện xảy ra đều do bản thân lựa chọn, nào có tư cách oán ai. ]

[ Khi nào ngài hiểu rõ ràng việc mà một Vị Diện Chi Chủ cần làm là gì và đạt được năm yêu cầu. Đến lúc đó bản hệ thống sẽ cho ngài một lần lựa chọn cuối cùng. Đến lúc đó, chính ngài suy nghĩ cho thật kĩ rồi hãy lựa chọn bản thân nên đi con đường thế nào. ]

Họa Khiết Vũ gật đầu nhẹ nói. “ Ta hiểu rồi, hệ thống, đa tạ ngươi. “

Hệ thống: [ Việc nên làm thôi. ]

Họa Khiết Vũ tắt giao diện hệ thống, thừ người ngồi trên giường tự hỏi chốc lát.

Ở tiền thế, y từng mong muốn có một cuộc sống vô tư vô lự...

Trước khi chết, trong lòng y chỉ còn lại hận thù vô tận.

Sau khi trọng sinh, y chỉ có mục tiêu là báo thù.

Nhưng nay lại biết đến sự hiện diện của Vị Diện Chi Chủ. Y cảm thấy bản thân có lẻ đã tìm được mục tiêu mới. Chỉ là... y không biết bản thân có thể chịu được nổi cô độc tịch mịch kéo dài suốt mấy vạn năm hay thậm chí là cả đời hay không. Cho nên, y nghĩ y cần có thời gian suy nghĩ lại.

“ Sư tôn, ngũ sư đệ đã lên đỉnh núi. Mời người ra xem. “

Giữa lúc suy tư, Họa Khiết Vũ bị thanh âm của đại đệ tử Thượng Quan Phi Dương cắt đứt suy nghĩ. Y vội thu lại cảm xúc nhàn nhạt đáp. “ Ân. “

Dứt lời liền sửa sang lại y phục một chút rồi mở cửa phòng, cùng Thượng Quan Phi Dương đến đại điện.

Bên trong đại điện, bốn đệ tử khác của y đã tề tựu đủ, lúc này đang ồn ào trò chuyện. Mắt thấy y xuất hiện liền quy củ im lặng rồi đồng loạt vái chào y.

Hoạ Khiết Vũ không dấu vết nhìn Dực Kì Thiên sau đó phất tay nói miễn lễ rồi bước đến chủ tọa ngồi xuống.

Thượng Quan Phi Dương cũng bước vào đại điện đứng cùng các sư đệ sư muội.

Mỗi Đại Chủ Phong đều phân chia làm một chủ Sơn và năm Phụ Sơn thành một bông hoa năm cánh. Bên trong Chủ Sơn đều có nhất Điện và tam Các lần lượt là Minh Tâm Điện, Vụ Linh Các, Vạn Thư Các và Sự Vụ Các.

Minh Tâm Điện là nơi nghị sự chính, những sự vụ trong Phong đều được giải quyết trong đây.

Vụ Linh Các là nơi làm nhiệm vụ sư môn. Tại đây đệ tử trong Chủ Phong có thể treo, nhận và giao nhiệm vụ sư môn để kiếm điểm sư môn. Tùy vào độ khó của nhiệm vụ mà sẽ có phần thưởng khác biệt. Độ khó nhiệm vụ phân chia làm ba cấp độ gồm Sơ Cấp, Trung Cấp và Cao Cấp. Nhiệm vụ sư môn chia làm hai dạng là Nhiệm Vụ Tông Môn và nhiệm Vụ Đệ Tử. Nhiệm Vụ Tông Môn là do tông môn ra, Nhiệm Vụ Đệ Tử là do đệ tử trong tông môn ra.

Vạn Thư Các chính là thư viện của Chủ Phong. Mỗi Chủ Phong đều đại diện cho một hệ thống tu luyện và chức nghiệp khác nhau. Cho nên trong Vạn Thư Các của mỗi Chủ Phong đều chứa tri thức của Chủ Phong mình. Ví dụ trong Thương Kiếm Phong thì chỉ toàn kiếm phổ, kiếm điển, kiếm tịch... Trong Kì Môn Phong toàn thư tịch liên quan kì môn độn giáp...

Sự Vụ Các chính là nơi lãnh tài nguyên tu luyện, xử lý sự vụ như nhân sự, cơm áo gạo tiền trong Chủ Phong... Nói chung đây là nơi xử lý các tạp vụ trong Chủ Phong.

Họa Khiết Vũ nhìn một lượt các đệ tử, sau cùng đưa ánh mắt nhìn Dực Kì Thiên nói, thanh âm lạnh nhạt nghe không ra cảm xúc. “ Thiên Nhi được Kiếm nào nhận chủ?”

Y thừa biết nhân vật chính nhận được cơ duyên nào, nhưng dù sao cũng cần phải diễn kịch cho tròn vai. Nói thật, y từng nghĩ nếu có ngày trở lại thế kỉ 21, y nhờ tài diễn xuất hiện tại mà theo đuổi nghiệp diễn có lẻ sẽ gặt hái được thành công chưa biết chừng.

Dực Kì Thiên bộ dạng cung cung kính kính hướng Họa Khiết Vũ ôm quyền có vẻ hơi xấu hổ cúi đầu rồi đáp. “ Bẩm sư tôn, đệ tử bất tài, không nhận được một thanh kiếm nào. “

Hắn dĩ nhiên không nhận được kiếm rồi, vì cơ duyên của hắn ở chỗ khác. Tuy biết rõ nhưng dáng vẻ vẫn phải làm đủ. Haizzz... ai kêu vị sư tôn này của hắn là người cứng ngắc chỉ tuân theo quy củ.

Trong lòng Họa Khiết Vũ thì thấy không có gì ngạc nhiên, nhưng bên ngoài vẫn tỏ ra nhíu mày đôi chút. Suy tư vài giây mới nói. “ Không sao, có lẻ là thời cơ chưa tới, Thiên nhi không cần phiền lòng, đợi sau này rồi sẽ tìm được thanh kiếm thuộc về con thôi. Vậy trước hết Thiên nhi hãy dùng thanh kiếm này trước đi. Đây là thanh kiếm mà sư tôn của vi sư đã ban tặng cho vi sư khi vi sư đạt Trúc Cơ. Nay ta tặng lại cho con, tên nó là Tử Linh Kiếm. “

Dứt lời, một thanh kiếm có kiểu dáng tinh xảo, bề ngoài phủ bởi một lớp tử quang óng ánh hiện lên trên tay Họa Khiết Vũ. Y điều khiển linh lực đưa Tử Linh Kiếm đến trước mặt Dực Kì Thiên.

Họa Khiết Vũ sao có thể không rõ nguyên nhân chuyện này chứ. Nhân vật chính chính là chủ nhân trời định của Xích Diễm Kiếm, một trong Thập Đại Thần Binh của Tu Chân Giới.

Tu Chân Giới có nhiều Thần Binh, tuy không đến một ngàn cũng có mấy trăm. Nhưng có thể xếp hạng mười vị trí đầu trong mấy trăm Thần Binh thì đều không phải nói chơi. Mỗi thanh Thần Binh trong Thập Đại Thần Binh đều là Thần Binh cấp độ Tuyệt Thế Thần Binh có uy lực không thể xem thường. Giống như Xích Diễm Kiếm đứng hàng thứ bảy nổi danh với câu nói “ Kiếm Phá Thương Khung“. Một kiếm chém ra có thể chém đứt Thương Khung, bổ núi bổ sông bổ thiên bổ địa khiến thiên địa vì đó biến sắc, lại còn có khả năng chém rách không gian từ đó lợi dụng lỗ hổng xuyên toa không gian đến bất kì một nơi nào đó trong Nguyệt Long Đại Lục mà không chịu phản phệ hoặc trả giá nào. Chỉ cần ngươi có đủ thực lực hoàn toàn luyện hóa Xích Diễm Kiếm thì ngươi liền có thể làm được điều đó.

Xem đi, Thần Binh mà vô số tu sĩ ước ao tha thiết đã chú định là của nhân vật chính không ai có thể giành lấy. Nhân vật chính đúng là nhân vật chính, đủ mạnh mẽ nha. À mà những chuyện này đều là y viết mà. Y cảm thấy bản thân đang bắt đầu lọt vào con đường tự luyến, làm sao đây?

Hệ thống khinh bỉ nhìn kí chủ nhà nó một cái. Suy nghĩ không đâu, thật quá mất mặt mà.

Dực Kì Thiên tỏ vẻ cảm kích nhận kiếm rồi cúi đầu vái tạ y. Bốn đệ tử kia của y thì nhìn Dực Kì Thiên với vẻ mặt hâm mộ nhưng không có vẻ ghen tỵ. Chỉ điều này đã có thể nói lên tâm tính của bốn vị đệ tử này rất kiên định, rất khó bị ngoại vật làm tâm cảnh bất ổn.

Nếu là đệ tử nhà khác mà thấy tiểu sư đệ mới nhận được sư tôn ưu ái như vậy thì chắc hẳn có ít nhất một vị trong số họ đã sớm nổi lòng ghen tỵ đến chết. Nào có như bốn sư huynh đệ tỷ muội này ai cũng không có lòng ghen tỵ.

Chỉ là thật không nghĩ ra tương lai xảy ra chuyện gì lại có thể khiến sư đồ bằng mặt không bằng lòng, năm sư huynh đệ tỷ muội này trở mặt thành thù. Thật khiến người ta tiếc hận và thở dài không thôi.

Họa Khiết Vũ lại dặn dò vài điều rồi rời Minh Tâm Điện trở về phòng. Sau khi y đi thì chỉ còn lại năm sư huynh đệ tỷ muội này kéo nhau hàn huyên.

“ Ngũ sư đệ, đệ chỉ mới nhập môn thôi đã được sư tôn tặng cho một thanh linh khí. Sư tỷ ta đây thật ghen tỵ với đệ. Còn nhớ lúc mới nhập môn, sư tỷ ta chỉ nhận được vài câu nói quan tâm có cũng như không của sư tôn thôi. Nào có giống như đệ. Người so với người quả là tức chết mà. “ Âm Vũ kéo tay Dực Kì Thiên mà giả vờ hờn dỗi nói.

Quân Thiên Hòa không biết kiếm đâu ra một cây chiếc phiến mà gõ nhẹ đầu Âm Vũ như trách mắng nói. “ Sư muội, không được hồ nháo. Muội nói vậy kẻo khiến ngũ sư đệ hiểu nhầm thì sao? “

Lại quay sang Dực Kì Thiên vội giải thích. “ Ngũ sư đệ, đệ đừng để ý lời tứ sư tỷ của đệ nói. Nàng ta chính là giả vờ giận dỗi thôi, không có ý gì khác đâu. Sư tôn tặng đệ Tử Linh Kiếm chính là muốn đệ có thể nghiêm túc chăm chỉ tu luyện, đừng phụ sự trông mong của sư tôn với đệ. “

Thượng Quan Phi Dương cũng xen vào nói. “ Nhị sư đệ nói đúng đó. Tử Linh Kiếm này chính là kiếm do sư tổ ban tặng cho sư tôn nhân lúc người Trúc Cơ thành công. Lúc đó sư tổ cũng từng đặt rất nhiều kì vọng vào sư tôn. Mà nói cũng hay, hầu như Thương Kiếm Phong Chủ đều có gần một nửa là được truyền tay nhận Tử Linh Kiếm từ sư tôn của mình. Đệ đừng xem thường Tử Linh Kiếm, có nó thì địa vị của đệ trong Thương kiếm Phong là không ai có thể khinh thường. “

“ Tuy Tử Linh Kiếm không thể giống Thương Thần Kiếm trở thành biểu tượng Phong Chủ Thương Kiếm Phong, nhưng nó lại đại biểu cho sự xem trọng của Phong Chủ cho đệ tử của mình, khả năng người nhận ban thưởng Tử Linh Kiếm thành Phong Chủ không có sáu thì cũng là năm phần trên mười phần. “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.