Trang Nại Nại đứng trên bục, tuy vẻ mặt vẫn bình tĩnh, tự nhiên, nhưng thật ra trong lòng đã hơi khẩn trương.
Anh đến rồi!
Cô nhìn ra cửa, Từ Đại Chí phiên bản Tư Chính Đình đang đứng ở đó.
Tất cả mọi người đồng loạt nhìn ra cửa, sau đó khiếp sợ nhìn Trang Nại Nại với vẻ khó tin.
Thôi Tinh Tước mở to mắt, nhìn cô gái đứng trên bục với ánh mắt vô cùng kinh ngạc. Thân hình gầy gò nhưng vẫn đứng thẳng lưng, đối mặt với đám cáo già lão luyện nhưng không hề tỏ ra khiếp sợ hay yếu thế.
Hình ảnh này khiến Thôi Tinh Tước cảm thấy như trở về quá khứ.
Trước đây cũng đã từng có một cô gái đứng trước mặt đám cổ đông, thuyết trình lại ý tưởng của bản thân như thế. Gương mặt của Trang Nại Nại dần khớp với gương mặt trong quá khứ, khiến mắt Thôi Tinh Tước ướt nhòe. Ông đưa tay lau nước mắt, sau đó lại nhìn chằm chằm về phía trước.
Sao ông lại không nghĩ ra chứ?
Rõ ràng Trang Nại Nại giống cô ấy hơn Mino, sao ông lại không nghĩ ra có lẽ Trang Nại Nại mới thực sự là con của cô ấy?
Chỉ vì ông cho rằng Trang Nại Nại là con gái của Lý Ngọc Phượng, nên mới mặc định tướng mạo của cô giống bà ta, không nghĩ sâu hơn?
Thôi Tinh Tước kích động nhìn Trang Nại Nại, trái tim vừa mới lạc lõng giờ lại cháy bùng lên.
Đám cổ đông cũng khiếp sợ, nhìn sao cũng thấy Trang Nại Nại giống Tiêu Mộ Thanh năm xưa như đúc. Con người luôn bị ám thị, thật ra Trang Nại Nại giống Tiêu Mộ Thanh đến năm phần, nhưng lúc này bọn họ lại thấy cô giống bà ấy mười phần.
Tất cả mọi người hết nhìn Trang Nại Nại rồi lại nhìn sang Mino.
Người sáng suốt đều biết ai mới là con gái của Tiêu Mộ Thanh.
Nhưng bọn họ cứ để cô nhận tổ quy tông như vậy sao?
Có người đứng dậy hỏi Tiêu lão.
“Chủ tịch, chuyện gì thế này? Từ bao giờ mà vị trí tiểu thư nhà họ Tiêu chúng ta lại loạn xị thế này? Chẳng lẽ Tiêu Mộ Thanh còn sinh hai đứa con gái?”
“Đúng vậy, chủ tịch, lúc Mino trở về không làm xét nhiệm DNA chúng tôi đã thấy khó chấp nhận rồi, nhưng vì tướng mạo cô ta khá giống tiểu thư Mộ Thanh, còn có cả tín vật của bà ấy năm xưa nên chúng tôi mới tin. Giờ thì sao? Phải giải thích thế nào đây?”
“Rốt cuộc ai mới là Tiêu tiểu thư thật? Chuyện này một hai lời chắc không thể nói rõ được!”
“Đúng vậy, con cháu nhà họ Tiêu sao lại có thể lẫn lộn như vậy được?”
Đám cổ đông thi nhau dồn ép Tiêu lão.
Tiêu Thái Bạch và Tiêu Cốc Vân thì nheo mắt lại quan sát tình hình.
Tiêu Cốc Vân nhìn Trang Nại Nại với đôi mắt hiện rõ vẻ ác độc. Bà ta biết mà! Lần đầu tiên gặp Trang Nại Nại, bà ta đã biết cô gái này không đơn giản!
Thật không ngờ, mọi chuyện vẫn phát triển theo hướng xấu nhất.