Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Chương 1524: Chương 1524: Hành trình ba người (1)




Tư Tĩnh Ngọc biết rõ quá trình ly hôn của Lâm Hi Nhi. Vì vậy, cô lại hỏi: “Lúc đó, mỗi tháng anh kiếm bao nhiêu tiền? Hình như thời kỳ mang thai cũng không tốn nhiều tiền mà nhỉ?”

Trương Trác lại nghẹn lời.

Mọi người đều đang đợi câu trả lời của anh ta.

Thường Hinh Dư vội nói: “Sau khi tốt nghiệp, Trương Trác còn dư một số tiền. Sau này, anh ấy đến Lệ Giang dạy không lương. Vừa lúc dạy xong, định nghỉ ngơi một thời gian”

Tư Tinh Ngọc nói: “Nói cách khác, trước đây Trương Trác không có việc làm?”

Mọi người: “...”

Tiếp tân không nhịn được nữa, ném lá bài xuống, nói với Trương Trác: “Trương Trác, vậy là anh không đúng rồi! Hiện nay có nhiều người cứ mang thai là nghỉ việc. Còn anh, lúc đó anh cũng thất nghiệp đấy thôi. Anh còn già mồm gì chứ?”

Trương Trác nhíu mày, “Không phải, cô ta chỉ biết viết loại văn ấu trĩ, cổ hủ, tôi...” “Loại văn ấu trĩ đó của cô ta được bao nhiêu tiền nhuận bút mỗi tháng?” Tư Tĩnh Ngọc cắt ngang lời Trương Trác.

Không đợi anh ta trả lời, cô liên tiếp tục: “Tôi nghe nói mỗi tháng được tới mấy chục nghìn đấy!”

Trương Trắc nghe đến đây liền im bặt.

Tư Tĩnh Ngọc hỏi, “Theo lời Thường Hinh Dư nói, lúc kết hôn, vợ cũ của anh đã lấy hết tiền gửi ngân hàng ra. Vậy lúc hưởng tuần trăng mật là tiêu tiền gửi ngân hàng của anh à?”

Khuôn mặt Trương Trác tối sầm, im lặng một lúc mới nói: “Không phải, lúc đó tôi vừa dạy xong, không có tiền gửi ngân hàng...”

Tư Tĩnh Ngọc bày ra vẻ đã hiểu.

Thường Hinh Dư nói: “Cô ta chế bệnh viện ở quê Trương Trác không tốt nên về nhà mẹ đẻ sinh con, khiến ba mẹ chồng vô cùng tức giận”

Tư Tĩnh Ngọc ngạc nhiên hỏi: “Cô ta về nhà mẹ đẻ, anh cũng theo cô ta về nhà vợ ở?”

Trương Trác đáp: “Không phải, lúc đó tôi đến Lệ Giang làm”

Tư Tĩnh Ngọc nhíu mày, “Cho nên, lúc đó anh đến Lệ Giang, bỏ lại cô vợ mới cưới đang mang thai, còn định để cô ấy sống chung với ba mẹ chồng còn chưa quen thuộc hả?”

Trương Trác: “...”

Tư Tĩnh Ngọc cười nhạt, “Cuối cùng tôi cũng hiểu vì sao hai người không có tiếng nói chung rồi!”

Một câu nói của cô thôi cũng đủ làm cho mặt Trương Trác đỏ bừng lên.

Thường Hinh Dư nói: “Cô không hiểu đâu, nhà Trương Trác có truyền thống...”

“Sao cô biết rõ thế? Mà cũng phải thối, hai người đang yêu nhau, đương nhiên là phải biết rồi. Có điều, thấy có biết rõ như thế, chẳng lẽ cô cũng biết chuyện trước khi bọn họ ly hôn à?” Tư Tĩnh Ngọc cắt ngang lời Thường Hình Dự nói.

Nghe cô hỏi, Thường Hinh Dư ngậm miệng lại.

Ai cũng biết, trước khi vợ chồng Trương Trác ly hôn, cô ta và Trương Trác đã có dan díu với nhau. Chỉ là bọn họ chết sống không chịu thừa nhận mà thôi.

Trương Trác nhìn chằm chằm Tư Tĩnh Ngọc, “Cô là ai? Cô từ Bắc Kinh tới? Có phải cô là bạn của Lâm Hi Nhi, nên...”

“Đúng vậy, tôi là bạn của Lâm Hi Nhi, tôi chưa từng thấy ai dối trá như hai người, rõ ràng là hai người tằng tịu với nhau trước, vậy mà lại đẩy hết tất cả sai lầm lên Lâm Hi Nhi”

Thường Hinh Dư đứng phắt dậy, “Cô đừng có ngồi đây nói bậy! Cái gì gọi là tằng tịu? Trương Trác ly hôn với Lâm Hi Nhi là bởi vì cô ta cố tình kiếm chuyện cãi nhau, tính cách cô ta không hợp với Trương Trác. Trước khi bọn họ ly hôn, tôi và Trương Trác trong sạch!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.