Lễ phục ôm eo, dài tà theo kiểu Trung Quốc cực kì khí chất. Nhìn kĩ sẽ phát hiện những chi tiết chạm rỗng ở phần ngực kéo dài xuống tận hông, thiết kế cực kì tinh tế khiến người ta nhìn không thể thấy được bên trong, nhưng lại tạo được hiệu ứng không gian như là nhìn thấy được, thần bí bí ẩn khiến người khác không nhịn được phải tìm tòi. Ở phần hông được trang trí bằng một chuỗi trân châu đen, bên dưới lớp váy là từng tầng vải lả lướt, đẹp đến ngây người. Cảm giác đẹp đẽ này vừa lộng lẫy lại có chút hấp dẫn cấm kỵ.
Bộ lễ phục này phải nói là hoàn mỹ!
Khóe môi của Đường Hạ cong lên thành một nụ cười nhẹ, cô khoác tay Phong Kiêu rồi bước từng bước vào hội trường, để lại đằng sau sự choáng ngợp cùng những đầu đề hấp dẫn ngày mai.
Trang Nại Nại nhìn về phía Tiểu Kiều: “Chẳng phải nói ngài Phong... không tới sao?”
Tiểu Kiều cười: “Làm sao mà không đến được chứ? Ngài Phong tuyệt đối không để kẻ nào có cơ hội đứng chung với cô Đường đâu!”
Trang Nại Nại:... Hóa ra là một người đàn ông bá đạo lại keo kiệt.
Hai người nhìn nhau cười, Tiểu Kiều vừa cảm thán lại ước ao: “Tôi chưa từng thấy một người đàn ông nào đẹp hơn ngài Phong cả!”
Trang Nại Nại: “...”
Đúng lúc này phía sau tuyền tới tiếng nói đáng ghét của Mino: “Bộ lễ phục của Đường Hạ đẹp quá ha, đáng tiếc không phải là tác phẩm của cô! Trang Nại Nại, cảm giác của cô bây giờ là gì? Nếu như lễ phục của cô không xảy ra chuyện thì vừa rồi Đường Hạ sẽ mặc lễ phục của Cố Thị các cô rồi!”
Lời này vừa mới ra, Trang Nại Nại mới sực nhớ rằng còn có một con quỷ đáng ghét ở đây. Cô nghiêng đầu nhìn cô ta, sau đó lộ ánh mắt thương hại.
“Mino, tôi quên nói cho cô biết thiết kế của tôi như thế nào à?”
Mino sửng sốt, lúc đầu cô ta nghĩ bộ dạng thất vọng khổ sở, hoặc là phẫn nộ của Trang Nại Nại sẽ khiến cô ta thấy thoải mái, thế nhưng không ngờ Trang Nại Nại lại nói như vậy.
Cô ta kinh ngạc hô lên: “Đây là thiết kế của cô?”
Trang Nại Nại vẫn cười: “Lúc đầu ngài Phong yêu cầu thiết kế không hở bất cứ chỗ nào, nhưng lại bị ai đó cắt nát, cô Đường cũng rất tức giận nên tôi mới đổi thiết kế, cuối cùng trở thành xuất sắc như vậy...”
Trang Nại Nại cùng Tiểu Kiều đi vào trong hội trường, lúc đi ngang qua Mino còn khẽ nghiêng đầu, nói nhỏ: “Cảm ơn cô lắm!”
Mino: “...!!!”