Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Chương 1296: Chương 1296: Quà mừng tân hôn (5)




Tư Tĩnh Ngọc nhìn dáng vẻ hùng hổ của em trai liền cuống cuồng gọi lại: “Chính Đình!”

Nhưng bước chân của Tư Chính Đình không hề dừng lại.

Tư Tĩnh Ngọc vội bật dậy kéo tay em trai mình lại: “Chính Đình, em muốn làm gì?”

Tư Chính Đình nheo mắt lại, lớn tiếng nói: “Em đi hỏi xem anh ta muốn làm gì? Muốn đối đầu với nhà họ Tư này sao?”

Trang Nại Nại cũng đứng lên: “Đúng! Anh ta làm như vậy là không thể tha thứ được! Chưa nói chuyện anh ta bất cẩn để bị chụp lại nhưng thử nhìn xem bây giờ thành như thế nào? Thanh danh của chị đều bị hủy rồi! Rõ ràng là do anh ta quá đáng nhưng người bị mắng chửi lại là chị!”

Bài báo kia viết rất chói tai, cái gì mà thì ra nhà giàu đều thích chơi như vậy.

Ông ăn chả, bà ăn nem, đúng là một cặp vợ chồng kì lạ.

Đối với hai người họ mà nói đều bị tổn thất thanh danh rất lớn.

Mà Tư Tĩnh Ngọc bị chửi thì bị tổn thất không phải mà bộ mặt của Thi Cẩm Ngôn mà là bộ mặt của Đế Hào và nhà họ Tư.

Chắc chắn Tư Chính Đình sẽ không cho qua chuyện này.

Trang Nại Nại nói xong liền khoác lấy tay Tư Tĩnh Ngọc: “Chị! Mặc kệ anh ta vô tình hay cố ý cũng không thể để chuyện này như vậy được...”

Vừa dứt lời, di động của Tư Chính Đình vang lên.

Tư Chính Đình nhìn màn hình một chút rồi mở loa ngoài, đầu bên kia truyền tới giọng của Quý Thần: “Hoa Phổ tổ chức họp báo sau một tiếng nữa, nghe nói Thi Cẩm Ngôn muốn làm sáng tỏ chuyện ngoại tình kia.”

Làm sáng tỏ chuyện ngoại tình?

Tư Tĩnh Ngọc nghe vậy lập tức ngẩng đầu, siết chặt tay.

Tư Chính Đình hỏi: “Địa điểm ở đâu?”

Chuyện này có ảnh hưởng đến danh tiếng của Tư Tĩnh Ngọc, Đế Hào chắc chắn không thể cho qua.

Sau khi Quý Thần đọc địa chỉ, Tư Chính Đình gật đầu, anh nhìn sang Trang Nại Nại rồi bắt đầu phân việc: “Em đưa hai đứa nhỏ...”

Nhưng anh còn chưa kịp nói xong thì Tư Tĩnh Ngọc đã lao ra ngoài.

Tư Chính Đình giật mình, Trang Nại Nại lập tức hô lên: “Anh mau đi xem có chuyện gì đi!”

Tư Chính Đình gật đầu nhưng vẫn không quên dặn cô: “Em ở lại đây với các con, trên đường đi anh sẽ bảo tài xế đến đón.”

“Anh mau đi đi, đừng lo cho mẹ con em!”

Lúc anh chạy ra ngoài, Tư Tĩnh Ngọc đã lái xe lao đi nhanh như chớp, Tư Chính Đình chỉ có thể vội vàng đuổi theo.

Tư Tĩnh Ngọc lái xe đến tốc độ một trăm hai mươi kilomet trên giờ, lạng lách lung tung trên đường. Cô nắm chặt vô lăng, trong lòng cuộn trào như sóng biển. Thi Cẩm Ngôn muốn tổ chức họp báo, nếu như anh đổ hết trách nhiệm lên đầu cô thì có thể tẩy trắng cho Bạch Nguyệt rồi, những chuyện trước kia cô có thể nhịn, thế nhưng nếu danh tiếng của cô bị tổn hại thì người bị tổn thương chính là người nhà họ Tư! Là người thân của cô!

Tư Tĩnh Ngọc cắn môi, đột nhiên cảm thấy thật nực cười.

Ban đầu cứ cho rằng cuối cùng có thể bình yên là ly hôn, không ngờ rốt cuộc mọi chuyện lại lên đến mức này. Bọn họ gần như đã rút đao ra chiến đấu với nhau, đã liên quan đến quyền lợi của đối phương thì cô cũng không thể thỏa hiệp được nữa.

Còn... Thi Cẩm Ngôn thì sao?

Anh đang nghĩ gì? Anh sẽ làm gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.