Cái mà Thôi Tinh Tước gọi là cố vấn thiết kế thời trang, thật ra không phải là cố vấn, mà là thiết kế!
Trang Nại Nại cảm thấy… không còn gì để nói nữa!
Cô thở dài, mở laptop lên, kết nối wifi, bắt đầu xem bản kế hoạch và bản vẽ thiết kế.
Thôi Tinh Tước vô cùng ân cần rót cho cô ly nước.
Trang Nại Nại xem bản kế hoạch thiết kế một lần, tổng thể mà nói là không có bất cứ vấn đề gì. Hơn nữa, vừa nhìn là biết bản kế hoạch này do nhà thiết kế nổi tiếng viết. Bản vẽ thiết kế cũng không tệ, thể hiện được chủ đề mùa đông năm nay. Có điều, còn một vài chi tiết nhỏ chưa rõ ràng, nhưng vẫn còn nhiều thời gian để chỉnh sửa.
Thôi Tinh Tước khẩn trương đứng cạnh Trang Nại Nại, thấy cô xem xong liền hỏi: “Thế nào? Bản thiết kế này thế nào?”
“Cần sửa vài chỗ, nhưng nếu tôi sửa rồi, ông có thể khiến Mino tiếp thu ý kiến?”
Thôi Tinh Tước vỗ đầu mình, “Cô nói đúng, con bé chắc chắn sẽ không tiếp thu ý kiến của chúng ta. Làm sao bây giờ nhỉ?”
Thôi Tinh Tước đi tới đi lui rồi đột nhiên reo lên, “Có rồi!”
Ông kéo Tiểu Loan đến: “Cô cứ sửa đi, tôi sẽ bảo Tiểu Loan thay đổi bản vẽ trong máy tính của bọn họ, thay đổi từng chút một thôi.”
Trang Nại Nại lắc đầu, “Ông không hiểu nhà thiết kế rồi! Nếu là những thứ khác, chỉ thay đổi từng chút một thì sẽ không ai nhận ra. Nhưng mỗi một bản vẽ thiết kế đều có linh hồn của nó, chỉ cần có một chút thay đổi là người thiết kế nó sẽ nhận ra ngay. Cách này không thể dùng được.”
Thôi Tinh Tước mở to mắt nhìn Trang Nại Nại, cô vẫn lắc đầu.
“Không thể sửa bản thảo, chỉ mong tự bản thân nhà thiết kế phát hiện ra vấn đề của mình mà thôi. Bọn họ còn đang trong quá trình chỉnh sửa, chúng ta chỉ cần theo dõi là được rồi.”
Trang Nại Nại nhìn đồng hồ, đã bốn giờ chiều, cô đứng lên, “Tôi tan làm trước, ngày mai tôi sẽ quay lại theo dõi tiến triển của bọn họ.”
***
Sau khi tan làm, Trang Nại tới biệt thự thăm con. Bé anh ngày càng khỏe mạnh, trên người bắt đầu có da có thịt và mập hơn Bé Lười một chút. May mà Bé Lười cũng có cao lên, kiểm tra định kỳ mỗi tháng đều cho kết quả bình thường, Trang Nại Nại mới tạm thời yên lòng.
Trang Nại Nại nắm tay bé anh, dẫn bé bò trên nệm, bé đã có thể tự mình bò được hai lần.
Bé Lười nằm cạnh cười khanh khách nhìn anh mình bò. Tiếng cười của bé lại làm lòng Trang Nại Nại thêm chua xót. Theo những gì cô tìm hiểu, nếu kiểm tra định kỳ ra kết quả trái tim có vấn đề thì rất có thể đến một tuổi, trái tim Bé Lười sẽ xuất hiện vấn đề.
Tám giờ tối, hai bé lên giường đi ngủ, Trang Nại Nại cũng ra về. Đang trên đường về nhà thì đột nhiên cô nhận được điện thoại của Tả Y Y.
“Đại tiểu thư, sao mà lại rảnh rỗi gọi điện thoại cho tôi vậy?”
Tả Y Y lo lắng nói: “Cuối tuần này là sinh nhật của Tư Chính Đình, cô biết không?”
Trang Nại Nại giật nảy mình.
Đúng vậy, cuối tuần này là sinh nhật của Tư Chính Đình!
Sao cô lại quên mất chuyện quan trọng như vậy?
“Tôi nghe nói thím của anh Đình đang gióng trống khua chiêng chuẩn bị tiệc sinh nhật cho anh ấy, còn mời tất cả thiên kim nhà giàu chưa kết hôn đến dự... để anh Đình chọn vợ.”
Má nó!
Cô còn chưa có chết đâu, ai dám đoạt người đàn ông của cô?