Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Chương 39: Chương 39: Tư tiên sinh nổi giận !




Editor: Nện Nện

“.....Ừm.”

Cúp điện thoại, Trang Nại Nại, liền nắm chặt bàn tay.

Đến cuối cùng vẫn không nhịn được, nước mắt bỗng nhiên rơi xuống.

Cô thở dài.

Quên đi!

Tất cả sự việc đều là cô gây nên, tại sao lại không quan tâm đến người thay cô chịu hậu quả?

Trang Nại Nại vụt đứng lên, gọi điện thoại cho Lâm Hi nhi.

Lâm Hi nhi vừa bắt máy đã vội vàng mở miệng, “Nại Nại, con đường phía trước sắp được khai thông rồi, khoảng 10 phút nữa chúng ta sẽ tới, cậu.....”

“Hi nhi, làm phiền cậu..... đưa mẹ mình quay về đi. “

Lâm Hi nhi sững sờ, dừng một chút, “Nại Nại, cậu muốn làm gì? Cậu tuyệt đối đừng làm chuyện gì điên rồi! Mình nói cho cậu biết, cậu đi rồi, có lẽ Tư tiên sinh căn bản cũng sẽ không trả thù Cố Gia. Hơn nữa cho tới bây giờ, một cô gái yếu đuối như cậu, có thể làm sao? Lúc này không phải là thời điểm để làm Thánh Mẫu!”

“Hi nhi.” Trang Nại Nại cắt đứt lời của Lâm Hi nhi, “Nếu như anh ấy thật sự đem lửa giận trút lên hết người của Cố thị xí nghiệp, mình.....cả đời này cũng không an lòng. “

Lâm Hi nhi dừng lại, không tiếp tục nói nữa.

.........

Tầng cao nhất của tập đoàn Đế Hào.

Tư Chính Đình nhìn tờ báo trước mặt, sắc mặt càng ngày càng tối.

Trang Nại Nại.....Trang Nại Nại.

Hóa ra ngày hôm qua cô tìm đến anh, cũng là vì cái này!

Có điều cũng đúng, năm năm trước cô không thích anh, khi đó cô tự nhiên quay người rời đi, hiện tại làm những chuyện này có ý nghĩa gì?!

Tư Chính Đình tỏa ra một luồng khí khiến người tiến vào cũng trở nên khiếp sợ, đôi mắt tràn đầy lửa giận khiến người ta sợ hãi, dẫn đến cả tầng lầu đều tràn ngập sát khí!

“Tiên sinh!” Qúy thần vội vội vàng vàng đi tới, nhìn thấy dáng vẻ Tư Chính Đình, câu nói tiếp theo cũng miễn cưỡng dừng lại, không dám nói ra.

Tư Chính Đình ánh mắt hẹp dài lạnh lùng nhấc lên, “Nói!”

Một chữ, tựa hồ như mang theo lưỡi đao, khiến Qúy Thần vội vàng cúi đầu.

“Đã tra ra được tung tích của Trang tiểu thư, cô ấy ở.....Trạm xe lửa. “

Tư Chính Đình tròng mắt căng thẳng, tay nắm chặt thành quyền.

Trang Nại Nại vội vội vàng vàng từ trạm xe lửa chạy ra, đứng nơi cửa để đón xe, cô muốn tìm Tư Chính Đình để nói rõ ràng.

Ai làm nấy chịu, cô không muốn làm ảnh hưởng tới Cố Gia.

Taxi gần trạm xe lửa, từ trước đến nay luôn luôn khan hiếm, đã mười phút mà vẫn không chặn lại được chiếc xe nào.

Đang lúc lo lắng, phía xa xa ba chiếc xe sang lái tới.

Người ở Trạm xe lửa đồng loạt nhìn sang, Audi A8, BMW, chạy băng băng.....

Trang Nại Nại vô tình liếc mắt một cái, mỗi chiếc xe cô đều không đủ điều kiện để mua nổi.

Đang lúc quan sát, thì mấy chiếc xe lập tức dừng lại ở trước mặt cô.

Trang Nại Nại trợn tròn hai mắt, chưa kịp phục hồi lại tinh thần, thì cửa xe đột ngột mở ra, tiếp theo là một thân hình dũng mãnh, người đàn ông dùng sức kéo cô một cái lôi vào trong xe.

Những chuyện này toàn bộ đều xảy ra trong chớp mắt, đợi khi trang Nại Nại phục hồi tinh thần thì cô đã ở trên ghế sau của chiếc xe sang.

Trang Nại Nại sợ hãi!

Há mồm định kêu cái gì liền bị người khác dùng tay mạnh mẽ che miệng lại.

Cô tay đấm chân đá muốn đi ra ngoài, cửa xe đóng “ ầm “ một cái, bắt đầu di chuyển!

“ Cứu..... A!”

Trang Nại Nại dùng sức giãy dụa thế nhưng đám người kia hình như là một nhóm cướp chuyên nghiệp, hai ba lần liền đem cô trói lại, sau đó dùng khăn đen bịt kín mắt.

Mắt tối sầm lại, biết mình không phải là đối thủ của đám người kia, Trang Nại Nại rốt cuộc cũng yên tĩnh lại.

Đám người này rốt cuộc là ai?

Bọn họ bắt cóc mình để là gì?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.