Hai người vừa đi vừa âm thầm trao đổi.
“Đồ đã cầm tới chưa?” Trang Nại Nại hỏi.
“Rồi!” Tả Y Y đáp.
Trang Nại Nại lập tức cười tít mắt: “Đưa tôi.”
Tả Y Y lật lật túi xách rồi móc ra một thứ như cái chai nhỏ đưa cho cô.
Trang Nại Nại nhìn thoáng qua: “Nhỏ thế á?”
“Không đủ à?”
“Tàm tạm!” Trang Nại Nại nhếch môi, hai người họ tránh những nhân viên khác rồi đi thẳng tới trước cửa phòng làm việc của Mino, sau đó Trang Nại Nại mở cái bình nhỏ ra, đem dầu trong bình hất lên mặt đất trước cửa.
Tiếp đó cô nhướng nhướng mày với Tả Y Y.
Mặc dù cái bụng có hơi lớn nhưng thân hình của Trang Nại Nại vẫn linh hoạt chui vào nhà vệ sinh bên cạnh, làm cái gì gì ở trong đó xong thì mới đi ra giơ tay hình chữ V với Tả Y Y.
Trang Nại Nại với Tả Y Y trốn sang một góc, sau đó Tả Y Y cầm di động gọi cho Mino: “Mino, tôi đang ở phòng họp 1803, cô tới đây một chút!”
“Vâng, thưa cô Tả!”
Tiếp đó hai người họ thấy cửa phòng được mở ra, Mino đạp giày cao gót xuất hiện.
Thế nhưng cô ta vừa mới đặt chân ra ngoài, còn chưa kịp đóng cửa thì bất ngờ trượt chân một cái, cả người trượt về phía trước.
“Rầm!”
Mino mạnh mẽ nện cái mông xuống sàn một cách vang dội.
Tả Y Y cười khẩy, Trang Nại Nại nhăn mặt nói: “Ai ui, tôi thấy đau thay cho cô ta!”
Tả Y Y cho một tiếng hừ lạnh coi như đáp lời.
Trang Nại Nại cũng không để ý, tiếp tục cười híp mắt nhìn.
Mino té lăn trên mặt đất, cô ta bò lồm cồm định đứng lên mấy lần nhưng trên mặt đất toàn dầu là dầu khiến cô ta ngã liên tục, cuối cùng cô ta cũng chật vật bò dậy được.
Mino tức giận đến mức cả khuôn mặt trở nên vặn vẹo, cô ta cúi đầu nhìn thứ trên mặt đất rồi tức giận gào lên: “Là ai làm? Đây là do ai làm?”
Tiếng rít gào của cô ta khiến các đồng nghiệp xung quanh chú ý, mọi người tụ lại xung quanh nhưng không dám tới gần chỉ đứng từ xa nhìn cô ta.
Mino tức đến nghiến răng nghiến lợi, gót giày cao gót cô ta bị gãy, cô ta thực sự hối hận vì đã quá vội vàng mà hô lên, khiến cho tất cả mọi người đều thấy được trò cười của cô ta.
Mino nghiến răng, lết đôi giày cao gót bên mất bên còn vào nhà vệ sinh, cô ta nhìn hai bàn tay toàn dầu là dầu của mình rồi mở vòi rửa tay.
Thế nhưng trong tay toàn dầu thì nước sao có thể rửa được?
Cô ta căm tức cầm lấy lọ nước rửa tay bên cạnh, phun vào tay, một đống thứ gì đó đổ vào tay cô ta.
Chà xát một hồi Mino mới cảm giác được có gì đó không đúng liền cúi đầu nhìn xuống, trên tay cô ta lúc này là nước ớt!
Mino vội vàng rửa tay, thế nhưng quá muộn rồi!
Cái cảm giác bỏng rát khiến cô ta có cảm giác như bàn tay sắp bốc cháy đến nơi rồi, Mino dìm bàn tay vào làn nước lạnh, không muốn lấy ra.
Nếu lúc này cô ta còn không nhận ra là có người chơi mình thì cô ta đúng là một con ngốc!
Cơn tức khiến lồng ngực của Mino lên xuống phập phồng, cô ta cảm thấy mặt mũi cô ta hôm nay đã mất sạch. Cô ta tức tối đập liên tiếp vào mặt nước trong bồn rửa tay, nước bắn tung tóe.
Sau khi ra ngoài, cô ta lớn giọng chất vấn.
“Ai là người đổ dầu ra trước cửa? Đứng ra cho tôi!”
Ai ngu mới đứng ra!
Trang Nại Nại bĩu môi thì đột nhiên nghe Mino nói: “Không ai nhận thì tôi sẽ đi xem camera an ninh!”