Editor : Nện Nện
Tờ giấy giám định DNA mà Cố Đức Thọ đưa cho cô xem lúc trước, có thể là giả. Sau khi trở về Cố gia, Trang Nại Nại liền lén lấy một sợi tóc của Cố Đức Thọ.
Trang Nại Nại cẩn thận quan sát, khuôn mặt của mình rất giống Cố Đức Thọ và Lý Ngọc Phượng.
Kỳ thực, nếu có người đứng trước mặt bọn họ, tuyệt đối sẽ không nghi ngờ cô không phải là con gái của bọn họ.
Nhưng để cho ổn thỏa, cô vẫn là nên đi kiểm tra xem.
Cho nên lúc rảnh, cô đã đi đến bệnh viện, nhưng lại giấu tên để kiểm tra, kết quả chắc chắn sẽ không sai đâu.
Vì lẽ đó vào lúc này, cô thật sự rất hồi hộp.
Chân tướng của sự việc này như thế nào, hiện tại cô muốn thấy kết quả rồi!
Trang Nại Nại hít sâu một hơi, thậm chí khi ấn điện thoại ngón tay còn run rẩy, cô nhanh chóng vào thư mục hòm thư của di động, sau đó mở ra, một loạt hàng chữ cô căn bản là xem không hiểu gì, nhưng ở dòng cuối cùng, cho ra kết quả giám định : Cô cùng Cố Đức Thọ, 99% độ khả thi, có quan hệ ruột thịt.
Như vậy chính là, cô thật sự là con gái của Cố Đức Thọ!
Trang Nại Nại nhìn thấy kết quả này, không biết là nên thở một hơi, hay nên cảm thấy đau xót nữa.
Vô luận thế nào, chuyện cô được đem về nhà ba, đây không phải là một cái âm mưu.
Nhưng . . . .
Mẹ nuôi của cô tại sao có thể là người trộm cô được chứ!!
Nếu như có thể được lựa chọn, Cố Đức Thọ cùng Lý Ngọc Phượng so với mẹ nuôi, thì cô thà nhận người giáo dục mình từ bé đến lớn làm mẹ mới phải !
Trang Nại Nại tay nắm chặt nắm đấm, trong lòng lo lắng, rồi lại không biết phải nên làm gì.
Thở dài, xe dừng lại, tài xế cung kính mở miệng : Phu nhân, đến rồi.
Trang Nại Nại phục hồi tinh thần lại, nhìn xuyên qua cửa kính có thể thấy công ty của mình, đè nén tâm tư vừa rồi lại, Được, cảm ơn cậu.
Vừa bước xuống xe, quầy lễ tân đã vẫy vẫy tay, Nhanh đi, phòng họp 103 , quản lý Vương thúc dục nhiều lần rồi !
Trang Nại Nại dùng tay ra hiệu OK , hít sâu vào một hơi, đứng thẳng người, để nhìn qua có khí thái một chút, khuôn mặt mang một nụ cười ngọt ngào, đẩy cửa phòng họp tiến vào : Thật xin lỗi, tôi tới trễ, tôi . . .
Đang nói thì nhìn thấy trong phòng có hai vị khách một nam một nữ, cô hơi sững sờ.
Nữ ăn mặc vô cùng thời thượng, đồ trang sức trang nhã, cả người nhìn qua đều biết là một người giàu có.
Nam, cả người mang tây trang màu đen, hào hoa phong nhã, trên mặt mang ý ôn hòa cười, nhưng sau khi nhìn thấy Trang Nại Nại, mắt lập tức sáng lên.
Biểu hiện của của người con trai khiến cô gái ngồi bên cạnh hắn hết sức không vui, nghiêng đầu về phía Trang Nại Nại, ánh mắt sắc bén.
Trang Nại Nại cau lông mày lại, dĩ nhiên là hai người bọn họ?
Quản lý Vương đứng lên, híp mắt cười nói : Tiết tiểu thư, Thạch tiên sinh, giới thiệu cho hai người một chút, đây là nhà thiết kế chính của công ty chúng tôi Trang Nại Nại, các người đều là người trẻ tuổi, liên lạc cũng thuận tiện, thiết kế Trang nhất định sẽ cho các vị một thiết kế xưa nay chưa từng có ở lễ cưới, đảm bảo sẽ khiến cho hai vị đây hài lòng!
Quản lý Vương vừa nhìn về phía Trang Nại Nại, Trang Nại Nại, đến đây, để tôi giới thiệu với cô . . .
Còn chưa nói hết, nữ khách hàng liền câu môi, rất không có lễ phép xen vào nói : Bạn học cũ, đã lâu không gặp a!
Vừa nói nhưng tay lại không quên khoác lên cánh tay của người con trai, tỏ vẻ khiêu khích nhìn về phía Trang Nại Nại.
Trang Nại Nại :. . . . .
Hai người kia, đều là bạn thời đại học của Trang Nại Nại, nữ tên Tiết Dung, nam gọi là Thạch Hạo Vũ.